THANH LIÊN CHI ĐỈNH


Một đạo kim quang bay đến bên người Viêm Lịch.

Kim quang rõ ràng là một gã tăng nhân kim bào bụng phệ.

Hắn tai to mặt lớn, ánh mắt tràn đầy sắc dâm uế, tay trái cầm một chuỗi phật châu màu vàng, là Nguyên Anh sơ kỳ.Viêm Lịch nhìn thấy tăng nhân kim bào, trong lòng thở pào nhẹ nhõm một hơi.Tăng nhân kim bào có pháp danh là Vong Trần.

Nói đúng ra, là phật tu phản bội của Tây Mạc.

Vong Trần đại sư thanh tu nhiều năm ở phật môn, ra ngoài hồng trần lịch lãm, sa đoạ hồng trần.

Nữ tu sĩ Nhân tộc, Yêu tộc và Hải tộc đều chịu qua độc thủ của hắn.


Nhân tộc, Yêu tộc và Hải tộc đều dùng số tiền lớn treo giải thưởng cho người này.

Nếu không có Viêm Lịch của bộ lạc Hoả Man thu lưu Vong Trần hoà thượng, hắn không biết đã chết bao nhiêu lần rồi.“Vong Trần đại sư, ngươi cuối cùng cũng đến.”Viêm Lịch khách khí nói, trong lòng mười phần xem thương Vong Trần hoà thượng.

Vong Trần tham luyến nữ sắc, quấy rối nữ tu sĩ Man tộc, còn muốn Man tộc hỗ trợ bắt nữ tu sĩ Kim Đan kỳ về cho hắn, cung phụng hắn dâm loạn.

Nếu không phải hắn có thần thông hơn người, Viêm Lịch là người đầu tiên giết Vong Trần hoà thượng.Vong Trần hoà thượng tuy chi là Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng lại có thần thông hơn người, giúp Man tộc tiêu diệt nhiều Nguyên Anh tu sĩ.“Quy củ cũ, nữ giao cho ta, nam giao cho ngươi.

Lấy thực lực của ngươi, cho dù không địch lại, cuốn lấy hắn một đoạn thời gian không có vấn đề gì đi!”Vong Trần hoà thượng nhíu hai mắt, ánh mắt dâm uế nhìn về phía Uông Như Yên.Nói thật, hắn còn chưa được chơi đùa nữ tu sĩ Nguyên Anh kỳ!“Không thành vấn đề, chúng ta mau ra tay đi! Nàng ta là âm tu, để lâu càng phiền toái.”Viêm Lịch đưa trận bàn cho một tộc nhân Kim Đan kỳ, sau đó hoá thành một đạo độn quang màu đỏ bay ra ngoài.Vong Trần hoà thượng sờ sờ cái đầu trụi lủi, cười dâm uế.

Sau đó cũng hoá thành một đạo độn quang bay ra ngoài, tốc độ rất nhanh.Vương Trường Sinh cười lạnh nhạt, hai tay nâng cao.Mặt biển tĩnh lặng chợt vỡ tạc ra, hơn mười cột nước thô to có đường kính hơn trượng phóng lên cao.

Sau một cái mơ hồ, hoá thành mấy chục con thuỷ mãng màu lam kích hình thể to lớn.

Từ bốn phương tám hướng đánh về phía Viêm Lịch và Vong Trần hoà thượng.Bên ngoài thân Viêm Lịch hiện ra một mảng lớn linh văn màu đỏ.

Cơ thể truyền đến tiếng vang lách cách, cơ thể trướng phình, tràn ngập lực lượng.Hai đấm của hắn đấm tới hư không, hư không xuất hiện một trận vặn vẹo.

Hồng quang chợt loé, từng đạo quyền ảnh màu đỏ to mấy trượng bay ra.Vong Trần hoà thượng lật bàn tay, kim quang chợt loé.

Một thanh gõ mõ lớn màu vàng và một kiền chuỳ màu vàng xuất hiện trên tay hắn.


Tay trái hắn cầm mõ, tay phải cầm kiền chuỳ, nhẹ nhàng gõ lên, trong miệng niệm kinh văn Phật môn.

Một vòng âm ba màu vàng mắt thường có thể thấy được thổi quét ra.Oành đùng đùng!Quyền ảnh màu đỏ đánh trúng thuỷ mãng màu lam, thân thể thuỷ mãng màu lam bao liệt mở ra, hoá thành mảng lớn hơi nước.Nơi nào âm ba màu càng đi qua, hư không đều tạo nên một trận gợn sóng.

Thuỷ mãng màu lam tới gần âm ba màu vàng, thân thể tứ phân ngũ liệt, biến thành mảng lớn nước biển.Vang lên một trận tiếng gầm rú trầm thấp, hơn mười hoả trụ thô to màu đỏ từ đại trận hộ đảo bay ra, thẳng đến công kích Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.Mặt biển tĩnh lãng truyền ra tiếng gầm rú chói tai, lấy Hoả Ưng đảo làm trung tâm, phạm vi mười dặm nước biển xung quanh kịch liệt chuyển động, sinh ra một cơn lốc xoáy thật lớn.

Một cỗ hấp lực mạnh mẽ hiện râ giữa không gian trống rỗng.

Hoả trụ màu đỏ không chống chọi được, rơi vào bên trong nước biển, rất nhanh bị nước biển cắn nuốt.Tiếng cầm dồn dập vang lên, một bàn tay khổng lồ hơn mười trượng màu lam chợt bay ra từ bên trong nước biển, hung hăng chụp về phía Viêm Lịch.Bàn tay khổng lồ màu lam cũng không phải là công kích bình thường, mà là Vương Trường Sinh và Uông Như Yên công kích cùng nhau.Tốc độ xoay tròn của nước biển càng lúc càng nhanh, một cột nước màu lam thật lớn phóng lên cao.

Hoá thành một con thuỷ giao với hình thể thật lớn, giương nhanh múa vuốt đánh về phía Vong Trần hoà thượng.Viêm Lịch không cho là đúng, quyền phải xuất hiện một mảng lớn hoả diễm màu đỏ, hung hăng đánh về hướng hu không.“Rầm!”Một mảng lớn hoả diễm màu đỏ từ trên người hắn bay ra, hoá thành một hoả quyền thật lớn màu đỏ, đánh về phía bàn tay khổng lồ màu lam.Vang lên một tiếng gầm rú đinh tai nhức óc, bàn tay màu lam bị đánh vỡ nát.

Một đạo âm ba màu lam không hề có dấu hiệu bay vút ra, nhanh chóng xẹt qua thân thể Viêm Lịch.


Viêm Lịch cảm thấy khí huyết toàn thần quay cuồng, nhịn không được há mồm phun ra một ngụm máu to, thân thể bị đánh bay ngược ra ngoài.Mõ trong tay Vong Trần hoà thượng hoà thượng quang mang đại thịnh, một vòng lại một vòng âm ba thổi quét mà ra.

Thuỷ giao màu lam giao kích với âm ba màu vàng, chợt vỡ toạc ra.Hắn rất nhanh gõ mõ trong tay, phạn âm vang lớn.

Một tiếng lại một tiếng phù văn Phật môn bay ra, nháy mắt biến lớn.

Rợp trời rợp đất đánh về hướng Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.Phù văn Phật môn còn chưa tới trước mặt Vương Trường Sinh đã bị một đạo phong nhận màu lam đánh vỡ nát.Viêm Lịch lấy ra một cây cự phủ hồng quang lập loè, bổ về hướng Vương Trường Sinh.

Hư không xuất hiện một trận vặn vẹo, tựa như sắp bị xé rách ra, cuồng phong gào thét.

Một đạo phù ảnh thật lớn màu đỏ chợt xuất hiện, dẫn theo một cỗ khí tức huỷ thiên diệt địa, bổ về phía Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.Phù ảnh màu đỏ còn chưa hạ xuống, một cỗ sóng nhiệt ngập trời đã ập đến, một mảng nước biển nháy mắt bị hun bốc hơi..


Bình luận

Truyện đang đọc