THANH LIÊN CHI ĐỈNH


Sau thời gian một chén trà nhỏ, Vương Trường Sinh đi ra khỏi Thái Nhất cung, trong trữ vật châu có thêm hai phần linh vật Kết Đan cùng một bình Huyết Nguyên Đan.

Trên người hắn có bốn phần linh vật Kết Đan, cũng đủ giúp hai tộc nhân trùng kích Kết Đan kỳ.

Buổi sáng hôm sau, Vương Trường Sinh dẫn theo hơn ba mươi tộc nhân truyền tống rời khỏi, tới hải vực Hồng Nguyệt!.

Ngũ Long Hải vực, hòn đảo nào đó có chút hẻo lánh.

Một đạo hoàng quang chợt xuất hiện ở chân trời, nhanh chóng lướt qua bầu trời, tốc độ cực nhanh, ở phía sau hào quang màu vàng, còn có năm độn quang màu sắc khác nhau.

Một tiếng chuông nặng nề vang lên, hào quang màu vàng chợt dừng lại, lộ ra một nam tử áo bào vàng mặt đầy vết rỗ, chính là Hoàng Phú Quý, vẻ mặt Hoàng Phú Quý đầy hoảng sợ.

Mấy món pháp bảo linh quang lấp lánh bắn nhanh đến, khí thế hùng hổ chém về phía Hoàng Phú Quý.

Tốc độ của pháp bảo cực nhanh, nháy mắt đến trước người hắn.

Ngoài thân Hoàng Phú Quý sáng lên hào quang màu lam, một bộ áo giáp màu lam chợt hiện ra, chính là Quy Lân Thuật.


Hắn phất tay áo rộng thùng thình, một mảng lớn hạt cát màu vàng bay ra, hóa thành một tấm khiên màu vàng cao cả trượng, che ở phía sau hắn.

Một trận tiếng nổ thật lớn vang lên, tấm khiên màu vàng bị đánh vỡ nát, hung hăng chém lên áo giáp màu lam, mặt ngoài áo giáp màu lam xuất hiện vài vết nứt nhỏ bé.

“Cũng đã nói không phải ta làm, các ngươi thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt sao?”Hoàng Phú Quý nghiến răng nghiến lợi nói.

Hắn ở lại hải vực Vạn Yêu đang tốt đẹp, đi theo đội săn yêu săn giết yêu thú, tích góp được lượng lớn tài vật, pháp bảo cũng có năm món, cuộc sống rất ổn.

Nếu không có gì bất ngờ, qua tám mươi năm trăm năm, hắn có lẽ có cơ hội trùng kích Nguyên Anh kỳ.

Ở lúc một lần săn giết yêu thú, tu sĩ Nhật Nguyệt Cung đột nhiên xuất hiện, nói Hoàng Phú Quý giết tu sĩ Nhật Nguyệt Cung, muốn truy bắt hắn quy án, Hoàng Phú Quý tự nhiên sẽ không bó tay chịu trói, trực tiếp chuồn.

Hoàng Phú Quý đã là Kết Đan tầng sáu, công pháp hắn tu luyện thiên hướng giữ mạng, toàn lực phi độn, tu sĩ Kết Đan tầng chín cũng không đuổi kịp hắn, nhưng tu sĩ Nhật Nguyệt Cung đuổi theo không bỏ, phát ra lệnh treo thưởng giá trên trời, treo giải thưởng năm trăm vạn linh thạch đuổi bắt hắn.

“Hừ, không phải ngươi làm? Ngươi chạy cái gì?”Trong lòng Hoàng Phú Quý hung hăng mắng hung thủ một trận, hắn căn bản sẽ không đi chủ động trêu chọc tu sĩ Kết Đan khác, càng đừng nói đi giết tu sĩ Nhật Nguyệt Cung.

Không biết là tên trời đánh nào, giết tu sĩ Nhật Nguyệt Cung, để hắn gánh vác tội danh.

Ba người bọn Vương Trường Sinh ngày đó không phải dùng chân dung, Nhật Nguyệt Cung chỉ có thể theo pháp bảo bọn họ sử dụng truy tra, Vương Trường Sinh sử dụng Quy Lân Thuật cùng Cửu Khúc Thần Sa, tu sĩ Nhật Nguyệt Cung theo manh mối này truy tra.

Điền Quýnh cực ít lộ diện trước mặt người khác, không thể nào tra, mà Tử Nguyệt tiên tử thì càng không cần phải nói, tu sĩ Kết Đan sử dụng con rối thú bậc ba rất nhiều, chỉ cần có đủ linh thạch, có thể mua được con rối thú bậc ba, không dễ truy tra.

Hoàng Phú Quý hiểu được Quy Lân Thuật, đó là thứ Uông Hoa Sơn bán cho hắn, về phần pháp bảo hạt cát, đó là hắn đấu giá được ở trên hội đấu giá, đủ cả công kích phòng ngự, cực kỳ hưởng thụ.

Bởi vì hắn có pháp bảo hạt cát, còn hiểu Quy Lân Thuật, bị Nhật Nguyệt Cung coi là người bị tình nghi, về phần hình thể cùng tu vi, có thể biến hóa, tu tiên giới có loại bí thuật này.

Tiếng xé gió “vù vù” vang lên, mấy đạo linh quang hướng thẳng đến Hoàng Phú Quý.

Hoàng Phú Quý nghiến răng một cái, bắt pháp quyết.

Hạt cát màu vàng chợt nổ tung ra, hóa thành một vầng hào quang màu vàng chói mắt, bao phủ một khu vực lớn.

Nhân cơ hội này, Hoàng Phú Quý lấy ra một cây cờ lệnh màu vàng, ném về phía trước người, đánh vào một đạo pháp quyết, tiếng xé gió nổ vang, một cơn lốc màu vàng cao mấy chục trượng bỗng dưng hiện ra, Hoàng Phú Quý chui vào bên trong cơn lốc màu vàng, thổi quét về phía xa.


Tốc độ của hắn cực nhanh, không đến một hơi thở, đã ở ngoài trăm trượng.

“Đuổi theo, không thể để tên mập này chạy mất, hắn đáng giá năm trăm vạn linh thạch.

”Năm tu sĩ Nhật Nguyệt Cung vội vàng thu hồi pháp bảo, đuổi theo.

Không qua bao lâu, sáu đạo độn quang biến mất ở phía chân trời, giống như chưa từng xuất hiện!.

Hồng Nguyệt hải vực.

Thiên Khôi môn truyền thừa hơn ba trăm năm, am hiểu luyện chế con rối thú, Thiên Khôi môn ở hải vực Hồng Nguyệt có chút danh tiếng, là phụ thuộc Thanh Lý đảo Trương gia.

Thiên Khôi môn có hai tu sĩ Kết Đan, Lục Cầm chính là một trong số đó, Kết Đan tầng ba.

Thiên Khôi phong là nơi quan trọng nhất của Thiên Khôi môn, cũng là chỗ ở của hai tu sĩ Kết Đan.

Trên Thiên Khôi đảo có một linh mạch bậc ba trung phẩm, có thể duy trì nhiều tu sĩ Kết Đan tu luyện.

Trong Thanh Trúc điện, Lục Cầm đang nói cái gì với Tử Nguyệt tiên tử.

Tử Nguyệt tiên tử ngụy trang thân phận là Triệu Dao Nhi, Lục Cầm cũng không biết thân phận chân thật của nàng.


“Lục sư muội, khi ta không có mặt, vất vả ngươi rồi, thời gian kế tiếp, ngươi có thể an tâm tu luyện, ta sẽ trông coi môn phái.

”Tử Nguyệt tiên tử cười mỉm nói.

“Vậy phiền Triệu sư tỷ rồi, ta cảm giác bình cảnh có điều buông lỏng, tính bế quan một đoạn thời gian.

”Tử Nguyệt tiên tử gật gật đầu, nói: “Không thành vấn đề, Lục sư muội, ngươi an tâm bế quan là được, không có việc gấp, ta sẽ không quấy rầy ngươi tu luyện.

”Một trận tiếng rít trầm thấp vang lên, Tử Nguyệt tiên tử từ trong lòng lấy ra một tấm la bàn đưa tin, đánh vào một đạo pháp quyết, một giọng nữ tử dễ nghe chợt vang lên: “Sư phụ, bên ngoài có một vị Liễu tiền bối tới, hắn nói là người quen của ngài.

”“Liễu đạo hữu? Mau mời hắn vào, mời hắn đến Thiên Nguyên điện, không được chậm trễ.

”Tử Nguyệt tiên tử mặt lộ vẻ vui mừng, phân phó.

“Triệu sư tỷ, Liễu đạo hữu này là ai?”Lục Cầm tò mò hỏi.

.


Bình luận

Truyện đang đọc