THANH LIÊN CHI ĐỈNH


Oành đùng đùng!Cấm chế trên thạch bích lõm xuống, sau đó rất nhanh khôi phục như thường, thạch thất kịch liệt rung động.Vương Thanh Sơn mở mắt, trong mắt b ắn ra một chút tinh quang.Tam thủ giảo ăn vào nhiều viên Dục linh đan, đã lâm vào ngủ say.Sau khi nắm được Hoàng Phong đảo, Vương Minh Nhân dẫn người áp giải tài vật về Linh Miết phương thị, hỏi bước hành động tiếp theo.

Vương Thanh Sơn, Trần Dương và Lục Ngọc Hoàn ở lại Hoàng Phong đảo.Đột nhiên, vang lên một trận trầm thấp tiếng kèn.

Vương Thanh Sơn nhíu mày, lấy ra một con ốc biển màu lam, đánh vào đó một đạo pháp quyết.

Vang lên thanh âm dồn dập của Trần Dương: “ Vương đạo hữu, không ổn rồi, địch tập kích.

Người Hoàng Phong môn truyền tống vào, ngươi mau ra đây nghênh địch.”Vương Thanh Sơn mơ hồ nghe được một tiếng nổ lớn.

Sau khi nắm được Hoàng Phong đảo, Vương Minh Nhân phái người tìm Truyền tống trận, sau đó đòng toàn bộ.

Lại không nghĩ tới vẫn có bỏ sót.Vương Thanh Sơn không dám chậm trễ, vội vàng lao ra khỏi chỗ ở.


Tiếng chém giết vang lớn, ánh lửa cao tận trời.Thời gian bọn họ nắm được Hoàng Phong đảo cũng không dài.

Kim Đan tu sĩ của Hoàng Phong đảo truyền tống trở về, những đệ tử Hoàng Phong đảo đầu hàng rất nhanh phản bội, giết đệ tử Thái Nhất tiên môn.Vương Thanh Sơn vừa lộ diện, mặt đất chợt sáng lên một trận hoàng quang.

Hai bàn tay không lồ dài mấy trượng hiện lên giữa không gian trống rỗng, nhanh như chớp chụp lấy hai chân hắn.Đồng thời, đỉnh đầu hắn xuất hiện một tầng gợn sóng.

Một toà tiểu tháp màu vàng hiện lên, chớp mắt mơ hồ rồi tăng vọt hình thể, cao đến hơn trăm trượng.

Một cỗ hấp lực cường đại hiện lên giữa không gian trống rỗng, hai thanh phi đao màu vàng và một cặp giáo ngắn màu xanh phân biệt công kích từ hai hướng trái phải, tốc độ cực nhanh.Phản ứng của Vương Thanh Sơn cũng không chậm, hắn bằng vào thần thức cường đại đã sớm cảm ứng được có kẻ địch mai phục.

Đương nhiên là vì muốn tập kích hắn.Thân hình hắn nháy mắt mơ hồ, hoá thành một mảng tàn ảnh màu xanh.

Chớp mắt xuất hiện ở vài chục trượng bên ngoài.

Vang lên tiếng kiếm minh trong suốt, bảy thanh phi kiếm màu xanh b ắn ra.

Trong đó có một thanh phi kiếm linh quang ảm đạm, một bộ dáng mất đi sinh khí.Bảy thanh phi kiếm chớp mắt mơ hồ, hoá thành mấy trăm thanh phi kiếm giống nhau như đúc.

Khí thế hùng hổ bổ về phía hai bàn tay to màu vàngvà pháp bảo đánh úp hắn.Liên tiếp vang lên tiếng kim loại va chạm kịch liệt.Vương Thanh Sơn biến đổi kiếm quyết, quanh thân hiện ra vô số kiếm ảnh màu xanh.

Kiếm ảnh màu xanh nhanh chóng hoá thành thực thể, ở bên trong tiếng xé gió chói tai, bắn nhanh về bốn phương tám hướng.Oành đùng đùng!Vách tường phụ cận bị đánh vỡ nát, hai nam một nữ tu sĩ Kim Đan hiện thân.

Trên tay bọn họ đều nắm một mặt trận bàn lớn màu vàng.Hai Kim Đan tầng bốn, một Kim Đan tầng năm.Vương Thanh Sơn bị doạ giật mình, lấy một chọi hai hắn còn có thể nắm được phần thắng.


Lấy một địch ba hắn vốn không có nắm chắc thắng lợi.Hắn biến đổi kiếm quyết, mấy trăm thanh phi kiếm màu xanh đánh tới ba Kim Đan tu sĩ.

Nơi nào phi kiếm màu xanh đi qua, hư không đều vang lên tiếng xé gió chói tai.Ba Kim Đan tu sĩ một bên khống chế pháp bảo ngăn cản, một bên khống chế trận pháp công kích Vương Thanh Sơn.Cuồng phong gào thét, vô số sa tế màu vàng bay lên.Vương Thanh Sơn chỉ cảm thấy một trận hoa mắt, say đó chợt xuất hiện ở một sa mạc mênh mông vô bờ hến, gió lớn gào thét thổi qua, cuốn lên cuồn cuộn cát vàng.“Trận pháp!”Vương Thanh Sơn nhíu mày, sắc mặt trở nên ngưng trọng.Cát vàng bay đầy trời, cuồng phong gào thét.

Sa mạc kịch liệt chớp động, hai con cá sấu thật lớn màu vàng từ dưới đất chui lên.

Răng nanh sắc bén của chúng nó l0ã lồ ra bên ngoài, trên thân có một chút hoa văn màu đên.

Hai mắt chuyển động không ngừng, giống như là vật sống.Trời cao hiện ra vô số hoàng quang, hoá thành một tảng đá lớn màu vàng, số lượng có hơn một ngàn khối, rời về hướng hắn.Vương Thanh Sơn biến đổi kiếm quyết, bay ra vô số kiếm khí màu xanh, bổ về phía đống cự thạch màu vàng.Oành đùng đùng!Tiếng gầm rú đinh tai nhức óc liên tiếp vang lên, từng khối cự thạch màu vàng bị kiếm khí màu xanh chém vỡ nát, bụi đất bay lên mịt mù.

Hai con cá sấu màu vàng há to mồm máu, đánh về phái Vương Thanh Sơn.Vương Thanh Sơn không dám sơ ý, vội vàng khống chế phi kiếm ngăn cản.Kẻ địch hẳn là vội vã bày ra trận pháp, cho nên không thể phát huy uy lực quá lớn.

Nếu không đã sớm động thủ, không chờ tới bây giờ.

Muốn ở dưới mí mắt hắn bày ra trận pháp thần không hay quỷ không biết, căn bản là không thể nào.Vương Thanh Sơn muốn tốc chiến tốc thắng, sớm một chút chạy trốn.Hắn biến đổi kiếm quyết, quanh thân thanh quang đại phóng, cuồng phong gào thét, vô số hư ảnh phi kiếm màu xanh nhanh chóng thực hoá.

Tụ tập lại một chỗ rồi hoá thành một quang quyền màu xanh dài mấy chục trượng, phù văn chớp động.Quang quyền màu xanh rất nhanh chuyển động, phát ra tiếng xé gió chói tai.


Bay ra vô số kiếm khí màu xanh, bắn nhanh về phía bốn phương tám hướng.Bảy thanh phi kiếm màu xanh hợp thành một thể, hoá thành một cây cự kiếm màu xanh dài hơn trăm trượng.Thân hình Vương Thanh Sơn nhoáng lên một cái, nhập vào bên trong.

Cự kiếm màu xanh hào quang đại trướng, bên ngoài xuất hiện một đạo kiếm quang sắc bén.

Sau đó hoá thành một đạo cầu vồng, bay thẳng về phía chân trời, tốc độ cực nhanh.Oành đùng đùng!Một tiếng nổ đinh tai nhức óc, một đạo cầu vồng màu xanh xuất hiện ở trên trời cao.

Xoay vòng một trận, phi độn về hướng xa xa, tốc độ rất nhanh.Trần Dương và Lục Ngọc Hoàn dâng kịch đấu với hai Kim Đan tu sĩ.

Vẻ mặt bọn họ tràn đầy lo lắng.

Kẻ đột nhiên tập kích, làm cho bọn họ không kịp phòng bị, ăn không ít thiệt thòi..


Bình luận

Truyện đang đọc