THANH LIÊN CHI ĐỈNH


Uông Như Phong cũng không giận, hắn đã dám một mình lên núi, tự nhiên đã làm đầy đủ chuẩn bị.

Hắn vỗ túi linh thú, hai con sư tử hình thể thật lớn bay ra.

Sư tử bộ lông rậm, toàn thân màu đỏ, mồm đầy răng nhọn, dị thường dữ tợn, thấy khí tức bọn nó, thế mà lại là linh thú bậc hai trung phẩm.

“Rống rống!”Hai con Hỏa Diễm Sư đều phát ra một tiếng rống giận dữ, hầu như cùng lúc phun ra một quả cầu lửa màu đỏ thật lớn, hung hăng đánh về phía Tần Vân Thái cùng Tần Vân Hổ.

“Ầm ầm ầm!”Một đợt tiếng nổ thật lớn vang lên, ngọn lửa hừng hực bao phủ bóng dáng hai người.

Uông Như Phong khoát tay, hai quả cầu ánh vàng rực rỡ bắn ra, hóa thành hai vệ sĩ giáp vàng cao ba trượng, cầm trên tay một cây trường kiếm màu vàng linh khí bức người, con rối thú bậc hai thượng phẩm.

Con rối thú cũng không phải vật hiếm lạ, dùng nhiều linh thạch một chút, con rối thú bậc ba trở xuống đều có thể mua được.

Hai vệ sĩ giáp vàng há mồm, phun ra một cột sáng màu vàng thô to, lóe lên nhập vào trong biển lửa, truyền ra một tiếng trầm nặng.

Bọn họ vung trường kiếm màu vàng trên tay, bổ về phía biển lửa.

Cùng lúc đó, hai con Hỏa Diễm Sư đều lao về phía một biển lửa, rất nhanh, hai tiếng kêu thảm thiết lần lượt vang lên.


Tần Vân Thái và Tần Vân Hổ sớm có đề phòng, nhưng Uông Như Phong công kích quá cường đại, hai linh thú bậc hai trung phẩm cộng thêm hai con rối thú bậc hai thượng phẩm.

Hai người vừa chết, Uông Như Phong bước nhanh đi đến cạnh thi thể, lục soát đi túi trữ vật, tìm ra trận bàn, rót lượng lớn pháp lực vào trận bàn, một màn hào quang màu vàng nhạt theo đó hiện lên, che kín cả Tần gia lĩnh.

Hắn khởi động trận pháp, bịt đường chạy trốn của con em Tần gia, ở trong trận pháp, độn thuật phù bình thường không có tác dụng gì.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, hộ sơn đại trận rút về, con em Tần gia trên núi chết hết, không một ai lọt lưới.

Về phần tài vật, Uông Như Phong để hai đồng tộc cướp bóc hết, về phần phường thị, cũng bị bọn họ công phá, toàn bộ cửa hàng đều bị cướp bóc, toàn bộ con em Tôn gia bị giết.

Đương nhiên, ba người bọn Uông Như Phong đeo mặt nạ quỷ, mặc trường bào màu đen, sử dụng pháp khí linh khí ma đạo đánh chết tu sĩ trong phường thị.

Động tác của bọn họ rất nhanh, cướp đi đại bộ phận tài vật, vội vàng rời khỏi Tần gia lĩnh.

Tần Vân lĩnh, Tần gia.

Giờ Tý, đêm dài yêu tĩnh.

Gian mật thất nào đó, Tần Vân Tường đang tu luyện, ngoài thân bị một tầng ánh sáng màu vàng nhàn nhạt bao phủ.

Đột nhiên, căn phòng đá kịch liệt chớp lên.

Trong lòng Tần Vân Tường cả kinh, vội vàng rời khỏi mật thất.

Hắn mới vừa đi ra khỏi chỗ ở, chợt nghe thấy một đợt tiếng sấm sét thật lớn, từng tia chớp màu bạc thô to từ trên cao bổ xuống, đánh ở trên kiến trúc, phá huỷ không ít kiến trúc, cũng bốc lên ngọn lửa hừng hực.

Tần Vân lĩnh nhất thời vang vọng tiếng cảnh báo, lượng lớn tộc nhân Tần gia ùn ùn lao ra khỏi chỗ ở.

Xui xẻo nhất là Tần Vân Tường, hắn mới vừa đi ra khỏi chỗ ở, mấy chục tia chớp màu bạc thô to đã từ trên cao bổ xuống, hắn vội vàng lấy ra pháp khí phòng ngự, miễn cưỡng ngăn được đợt công kích thứ nhất.

Mười mấy hạt châu màu đỏ bay vút đến, trước sau nổ tung, hóa thành ngọn lửa hừng hực, cái này cũng chưa tính là xong, hơn một ngàn thanh phi kiếm màu vàng theo sát sau đó.

Kẻ địch như biết chỗ ở của Tần Vân Tường, pháp khí dùng một lần cùng lá bùa bậc hai như không cần linh thạch, điên cuồng công kích chỗ ở của Tần Vân Tường.


Mười mấy pháp khí tự bạo dùng một lần Hỏa Diễm Châu, lại thêm mười mấy tấm linh phù bậc hai, công kích cực kỳ cường đại.

Tần Vân Tường bị đánh một không kịp trở tay, hắn hoàn toàn không ngờ được, hộ tộc đại trận dễ dàng bị đánh tan.

Ở trước mặt công kích cường đại, pháp khí phòng ngự thượng phẩm hắn lấy ra rất nhanh đã bị phá huỷ, bản thân hắn bị mấy trăm thanh phi kiếm màu vàng xuyên thủng thân thể, trên mặt lộ ra biểu cảm khó có thể tin.

Nếu là chính diện quyết đấu, hắn cho dù đánh không lại, chạy trốn vẫn là không có vấn đề.

Cùng lúc đó, hơn ba mươi con rối thú bậc hai phân biệt từ mặt đất hoặc là bầu trời công kích tộc nhân Tần gia.

Tộc nhân Tần gia bất ngờ không kịp đề phòng, mấy chục tộc nhân rất nhanh đã ngã xuống trong vũng máu.

Đương nhiên, cũng có người phản ứng khá nhanh, lợi dụng độn thuật phù bỏ chạy.

Khi kẻ thù bên ngoài xâm nhập, Tần Vân Trung không ở chỗ ở, hắn ở chỗ của tộc thúc, bàn bạc việc làm ăn của gia tộc với tộc thúc.

Trước mắt trong tộc chỉ có hai tu sĩ Trúc Cơ, tu sĩ Trúc Cơ khác hoặc ra ngoài làm việc, hoặc tọa trấn địa bàn khác.

Tần Vân Trung ngay lập tức lao ra khỏi chỗ ở của tộc thúc, khi hắn nhìn thấy chỗ ở của Tần Vân Tường ánh lửa ngập trời, phi kiếm màu vàng rậm rạp nhập vào trong biển lửa, xem bộ dạng, Tần Vân Tường nhắm chừng là không sống nổi nữa.

Kẻ địch ngay lập tức phá vỡ hộ tộc đại trận, hơn nữa công kích mãnh liệt chỗ ở của Tần Vân Tường, hiển nhiên, kẻ địch là sớm có phòng bị, kẻ địch đến xâm phạm ít nhất có ba vị tu sĩ Trúc Cơ.

Mặt Tần Vân Trung lộ vẻ do dự, hắn nếu là lao ra tử chiến, chỉ là tăng thêm thương vong, chỉ cần hắn sống sót, Tần gia sẽ không diệt vong.

Hiểu rõ điểm này, Tần Vân Trung lao thẳng tới từ đường, nhưng hắn còn chưa tới từ đường, hơn trăm đạo kiếm quang màu vàng bắn nhanh đến, ở phía sau kiếm quang màu vàng, còn có một con lệ quỷ dữ tợn.


Tần Vân Trung biến sắc hẳn, vội vàng lấy ra một tấm khiên màu đen, che ở trước người.

Một trận tiếng vang hỗn loạn “Phành phành”, hơn trăm tia sáng màu vàng bị tấm khiên màu đen cản lại.

Hai con quạ màu đỏ hình thể thật lớn từ trên cao lao xuống, chưa tới gần người, chúng nó vỗ đôi cánh không ngừng, đều phát ra mấy chục quả cầu lửa màu đỏ.

Một đợt tiếng nổ thật lớn vang lên, ngọn lửa hừng hực bao phủ bóng người Tần Vân Trung.

Tiếng mũi tên xé gió vang lên “vù vù vù”, ba mũi tên màu xanh bắn nhanh đến, lóe lên biến mất nhập vào trong biển lửa, truyền ra vài tiếng vang trầm đục.

Mười mấy lá bùa màu vàng bay vút đến, hóa thành hơn một ngàn thanh phi kiếm màu vàng, tranh nhau nhập vào trong biển lửa.

Một tiếng kêu thảm thiết thê lương của nam tử từ trong biển lửa truyền ra.

Trên bầu trời, đám mây màu trắng thật lớn nào đó, trên tay năm tu sĩ Trúc Cơ bọn Vương Trường Sinh thủ sẵn lá bùa bậc hai, bọn họ mặc trường bào màu đen thống nhất, đeo mặt nạ quỷ.

.


Bình luận

Truyện đang đọc