ĐOẠT HÔN 101 LẦN

Edit: Nhật Dương

Thịnh Thế ăn được hai miếng, Cố Lan San lại bắt đầu la hét muốn xem tivi, Thịnh Thế lập tức tìm điều khiển ti vi đưa cho Cố Lan San, Cố Lan San không nhận mà chỉ màn hình ti vi, Thịnh Thế lập tức hiểu, bật tivi cho cô, sau đó bắt đầu chuyển kênh, vừa chuyển vừa hỏi: “Chuyển?”

Cố Lan San gật đầu, Thịnh Thế liền bấm chuyển, Cố Lan San lắc đầu, Thịnh Thế cầm điều khiển ti vi chờ, đợi đến khi Cố Lan San gật đầu, Thịnh Thế lại chuyển.

Trên ti vi cũng không có chương trình gì hay, Cố Lan San vừa xem một chút đã cảm thấy không có hứng thú, bụng càng đói hơn, sau đó lại mềm nhũn nằm xuống giường.

Thịnh Thế tắt ti vi, lại trở về ăn cơm, mùi cơm chín từng đợt từng đợt bay tới, Cố Lan San đói lăn qua lộn lại không yên, Thịnh Thế nhìn cô không yên, chính anh cũng ăn không ngon, anh vừa gắp thức ăn vừa hỏi Cố Lan San: “Làm sao vậy?”

Cố Lan San mở mắt ra nhìn thấy anh đang ăn cơm, cô nuốt nước miếng, vẻ mặt cứng ngắc nói: “Thịnh Thế, có phải anh mập ra hay không.”

“Có sao?” Trình độ so đo của đàn ông ở phương diện cân nặng cũng không thua gì phụ nữ, Thịnh Thế cúi đầu nhìn bản thân, sau đó ngẩng đầu lên, cực kỳ nghiêm túc nói với Cố Lan San: “Ngày hôm qua đi cân còn giảm vài ký.”

Cố Lan San quay đầu nhìn Thịnh Thế so đo như vậy lập tức không vui, còn đặc biệt nghiêm túc nói với Thịnh Thế: “Thật, em thật sự cảm thấy anh mập ra, không đẹp trai!”

“Có sao?” Thịnh Thế ngẩng đầu nhìn vào tấm gương cách đó không xa còn nghiêng mặt sang trái sang phải, nói: “Không khác trước kia mà, hình như còn đẹp trai hơn một chút.”

Thịnh Thế nói xong, nghiêng đầu nhìn Cố Lan San nói: “Còn em, dày vò bản thân phải nhập viện, tiều tụy đi rất nhiều, không đẹp như trước kia.”

Sắc mặt Cố Lan San lập tức trầm xuống. ha2ngchi1nhchu

Rõ ràng là cô muốn bắt bẻ Thịnh Thế, bây giờ lại bị anh bắt ngược trở lại.

Vốn là cô không thể ăn cơm, anh có thể ăn cơm, cô đã không vui, bây giờ anh còn nói cô không đẹp như trước kia!

Cố Lan San lập tức nổi nóng, cầm cái gối đầu sau lưng ném qua chỗ Thịnh Thế.

Thịnh Thế chính xác bắt được cái gối, còn chưa lên tiếng, giọng nói hung hổ cố tình gây sự của Cố Lan San lại truyền đến: “Anh mới không đẹp!”

“Đúng đúng đúng, anh không đẹp, em đẹp.” Thịnh Thế cười hì hì cầm gối đầu đi qua để vào sau lưng Cố Lan San.

Cố Lan San không cảm kích chút nào mà còn cầm gối đập Thịnh Thế: “Em vốn xinh đẹp! Anh mới không đẹp bằng em!”

“Đúng đúng đúng, anh không đẹp bằng em, em xinh đẹp nhất, em là người đẹp nhất thế giới!” Thịnh Thế lại bắt được chính xác, cảm thấy lúc này Cố Lan San đặc biệt ngây thơ, nhưng anh vẫn cùng cô ngây thơ, cùng cô diễn trò, yêu một người là như thế nào, không phải là như vậy sao?

Bình luận

Truyện đang đọc