ĐOẠT HÔN 101 LẦN

Editor: Quỳnh Nguyễn

“Ân Ân, Thành trì, các con có thể kết hôn, cũng không biết mẹ rất vui mừng, lòng mẹ cả ngày lo lắng đề phòng, rốt cục cũng có thể bình tĩnh lại..... Mẹ thật sợ, các con hai người sẽ bởi vì nguyên nhân gì xuất hiện một chút ngoài ý muốn.” Cố phu nhân một bên để ý bài, vừa nói.

“Mẹ, mẹ nói cái gì a! Con với Thành Trì có thể có cái gì ngoài ý muốn a?” Cố Ân Ân cảm thấy mẹ cô thật sự suy nghĩ lung tung, liền cười nói.

“ Con với Thành Trì, hai người các con không muốn làm xuất hiện cái gì ngoài ý muốn, nhưng mà không có nghĩa là người khác không muốn làm xuất hiện cái gì ngoài ý muốn!” Cố phu nhân cố ý nhìn Cố Lan San một chút.

Cố Lan San tiếp xúc ánh mắt Cố phu nhân, thân thể gắt gao căng thẳng một chút, trên mặt vẫn là bộ dạng như không có gì, giống như căn bản không biết Cố phu nhân nói cái gì đó.

Thịnh Thế mị mị ánh mắt, chậm rì rì đánh ra một tấm bài, nghĩ thầm rằng, Cố phu nhân này thật đúng là không đem anh để vào mắt, mới tới Cố Gia không đến một lúc, cũng đã nhằm vào Cố Lan San ba lần rồi... Bà ta cũng không nhìn một cái cô là người của ai........ 

“Mọi người xem mẹ tôi, nhất định nói bậy, người nào sẽ làm cho chúng ta xuất hiện cái gì ngoài ý muốn a!” Cố Ân Ân vẻ mặt không cho là đúng cười nói với một bàn người.

Dừng một chút, Cố Ân Ân lại quay đầu, cười khẽ nói với Cố phu nhân: “Mẹ, mẹ cũng đừng mỗi ngày suy nghĩ lung tung, con cùng Thành Trì tình cảm rất sâu, anh ấy yêu con, con cũng thương anh ấy, chỉ cần chúng ta thật lòng yêu nhau, còn có cái gì phải sợ!”

“Nói là nói như vậy!” Cố phu nhân cũng không có nói cho Cố Ân Ân chuyện Cố Lan San thích Hàn Thành Trì, có vài thứ, vẫn là không nên nói, một khi nói ra, có lẽ Hàn Thành Trì vốn dĩ không có chú ý tới, nhưng mà lại như vậy biết rõ, sẽ chú ý Cố Lan San quá mức.

Nhưng mà, cho dù chưa nói, Cố phu nhân cũng không chỉ một lần nhắc nhở với Cố Ân Ân như vậy, nhưng mà Cố Ân Ân mỗi lần mỗi lần đều là thái độ chẳng hề để ý này.

Đáy lòng Cố phu nhân nhịn không được có chút tức giận, bà rút một tấm bài. đánh một tấm bài, sau đó giọng nói có chút nghiêm túc: “ Con không biết danh ngôn đời xưa, không sợ kẻ trộm chỉ sợ trộm nhớ đến....”

Cố phu nhân nói còn chưa nói xong, Thịnh Thế lại đột nhiên đem bài trước mặt lập tức ném lên “ Bốp”, trực tiếp ngắt lời Cố phu nhân nói: “ Tập hợp đủ bảy lá bài. “

Mọi người nhìn bài Thịnh Thế, trong tay vậy mà nắm bốn tấm đầu người, bất kỳ ai đánh bài, người đó đều có khả năng thắng!

Thật ra biện pháp tốt nhất, là tự rút bài! Thắng ba nhà tiền bạc.

Anh lại ném bài lúc Cố phu nhân nói, thắng!

Cố Ân Ân nhịn không được cười nói: “ Nhị Thập, trong tay cậu vậy mà có bốn tấm đầu người, khó trách tôi rút một hồi, một tấm cũng không rút được, như thế nào cũng không chờ tự rút a, cậu liền cho thắng bài như vậy.”

Thịnh Thế nhếch nhếch môi, cười không nhanh không chậm, trợn mắt nói dối: “ Chị vừa nói lời này, tôi ngược lại đột nhiên nghĩ tới, vừa mới nhất thời kích động, chỉ lo thắng, quên tự rút bài.”

Sau đó, quay đầu, đối với Cố phu nhân nhe răng cười, vô cùng chói mắt: “ Cố phu nhân, thật xin lỗi a...... Con thật không ngờ.....”

Cố phu nhân sao không nhìn ra Thịnh Thế là bởi vì chính mình nói như vậy, cố ý ném bài bài thắng của mình lên bàn!

Bình luận

Truyện đang đọc