ĐOẠT HÔN 101 LẦN

Edit: Thu Lệ

Cố Lan San nhìn một chút, thì có một cảm giác đau đớn tê tâm liệt phế truyền đến, để cô có thể êm đẹp đứng ở chỗ này, toàn bộ đều nhờ vào anh.

Quân y đang làm kiểm tra, sau khi làm xong, ngẩng đầu lên, nói: “Anh vẫn còn sống, chỉ là tình hình vô cùng không tốt, có thể nguy hiểm đến tính mạng bất cứ lúc nào, đề nghị bây giờ vừa truyền máu vừa chuyển vào bệnh viện.”

“Nhưng bây giờ bệnh viện gần nhất xung quanh khu vực gặp nạn đã nhét đầy bệnh nhân bị thương, làm sao chúng ta có thể tạm thời liên lạc được với một bệnh viện?” Một nữ bác sĩ vừa đo huyết áp cho Thịnh Thế, vừa khó xử mở miệng.

Cố Lan San nghe nói như thế, lập tức hoảng sợ hoàn hồn, bây giờ Thịnh Thế rất cần bệnh viện, nhưng bọn họ lại nói bệnh viện thiếu hụt, lúc Thịnh Thế ở trong tình trạng nguy hiểm như vậy, anh cũng không chết, bây giờ anh lại càng không thể chết, cô phải cứu anh, sắp xếp bệnh viện cho anh, nhưng ở đây là khu vực gặp nạn, tính mạng của người khác d.đ/l;q;d cũng là tánh mạng, dù Thịnh Thế luôn được cưng chiều, cũng không thể ỷ vào quyền thế mà lấn hiếp người khác, Cố Lan San suy nghĩ một chút, thấy bên canh có một anh bộ đội chạy qua, cô liền lập tức ngăn cản: “Đồng chí bộ đội, thật xin lỗi, xin làm phiền anh một chút, xin hỏi anh có biết đồng chí Dương Lan Phong ở đâu không? Tôi có việc gấp cần liên lạc với anh ấy.”

Vào giờ phút này, có lẽ Dương Lan Phong ra mặt giải quyết chuyện này là tốt nhất.

Vận số của Cố Lan San thật sự vô cùng tốt, đúng lúc người đó chính là chiến hữu của Dương Lan Phong, lập tức gật đầu, nói: “Xin cô hãy chờ một chút, bây giờ tôi sẽ liên lạc với Dương Lan Phong giúp cô.”

Người đó cầm bộ đàm, kêu đôi câu, tiện thể báo cáo địa điểm mà bọn họ đang ở, qua chưa được mười phút, Dương Lan Phong liền đi như chạy đến từ phía xa, thấy Cố Lan San, anh đứng vững thân thể, giọng điệu đặc biệt tỉnh táo hỏi: “Tình huống thế nào?”

“Anh năm, Nhị Thập bị thương, bây giờ tiếp tục chữa trị, tình huống của anh ấy đặc biệt không tốt, anh......”

Cố Lan San còn chưa nói hết lời, Dương Lan Phong liền lập tức cô ra, đi tới bên cạnh Thịnh Thế, anh nhìn thấy tình hình của Thịnh Thế, cả đại não lập tức liền “ong ong” vang dội, chỉ là rốt cuộc anh cũng là quân nhân, rất khoái đã khôi phục trấn định, anh không kịp suy nghĩ nhìn về phía một quân nhân cấp dưới bên cạnh nói: “Bây giờ nhanh chóng chuẩn bị một chiếc xe quân dụng, đưa cậu ấy cùng túi máu lên xe, tôi sẽ liên lạc với bệnh viện, đến lúc đó sẽ gọi cho các người.”

Được ra lệnh, rất nhanh Thịnh Thế đã được đưa lên một chiếc xe quân dụng.

Dương Lan Phong có nhiệm vụ trong người, không thể tự tiện rời đi, cho nên trước khi Cố Lan San lên xe anh trầm tĩnh nhìn Cố Lan San nói: “Sở Sở, dọc theo đường đi em hãy chăm sóc tốt cho cậu ấy, anh sẽ gọi điện thoại cho người bên Bắc Kinh, để bọn họ đưa bác sĩ giỏi nhất tới đây.”

Trong lòng Cố Lan San vô cùng không nắm chắc, cô nhìn Dương Lan Phong, khẩn trương hỏi: “Có thật không? Nhị Thập sẽ không có chuyện gì chứ?”

Dương Lan Phong nhìn bộ dáng bất lực Cố Lan San, suy nghĩ một chút, vì an ủi cô, liền mở miệng, nói: “Ừ, lúc trước Nhị Thập bị một nhát dao, tình huống cũng không khác bây giờ là mấy, thiếu chút nữa là chết đi, sau đó còn không phải là được cứu được sao! Cho nên không cần lo lắng, tên nhóc Nhị Thập này từ trước đến giờ có mạng lớn.”

“Bị một nhát dao?” Cố Lan San nhíu nhíu mày, thành công bị Dương Lan Phong dời đề tài, cô nghĩ tới vết sẹo sau lưng Thịnh Thế: “Em có nhìn thấy sau bả vai anh ấy có một vết sẹo, thì ra đó là do dao gây nên!”

Bình luận

Truyện đang đọc