CHỒNG TÔI LÀ TỔNG TÀI PHÚC HẮC

“Khánh Linh, thói quen ăn cá của em có lẽ cả

đời cũng không thay đổi được đâu” Lê Tuấn trêu chọc cô.

Nguyễn Khánh Linh lấy đũa chọc vào miếng cá, cười nói: "Cá là nguồn sống của em mà."

"Anh còn nhớ khi em còn đi học thì rất thích ăn cá, nhưng gần trường học lại không có quán ăn nào có thể làm ra hương vị ngon, cuối cùng chúng ta tự mình mua nguyên liệu về, đến căn tin trường học nấu canh cá"

"Lúc đó, anh em mình suýt đốt cháy cả căn bếp, nhưng rất may không có tai nạn xảy ra"

Lê Tuấn nhìn cô với đôi mắt thật dịu dàng.

Nguyễn Khánh Linh không trả lời anh mà chỉ gượng cười.

Tiếp theo Lê Tuấn kể về nhiều chuyện đã xảy ra trong quá khứ, khi họ còn đi học, và đó là những kỉ niệm đẹp không thể nào quên.

Nguyễn Khánh Linh rất căng thẳng, từ khi Lê Tuấn tỏ tình với cô, thì đương nhiên cô biết mục đích của anh hiện tại khi nói những chuyện này.

Nếu là chín năm trước, Nguyễn Khánh Linh

nhất định sẽ vui mừng khi biết chuyện này.

Nhưng bây giờ, cô đã kết hôn với Phạm Nhật Minh, cho dù về vật chất hay tinh thần cô đều cảm thấy rất thoải mái.

Dần dần, Lê Tuấn cũng cảm nhận được sự lạnh nhạt của cô, sắc mặt anh hơi thay đổi, lời nói cũng dần thiếu đi sự hăng hái ban đầu.

"Học trưởng..." Nguyễn Khánh Linh nhìn thấy vẻ thất vọng thoáng qua trêи mặt Lê Tuấn, cô cũng có chút khó chịu, nhưng cô không biết nên

nói với anh như thế nào.

"Em biết anh muốn gì, nhưng em đã kết hôn

rồi" Nguyễn Khánh Linh nhỏ giọng nói.

Cô vừa nói xong, Lê Tuấn đã đưa bàn tay còn lại xuống dưới bàn nắm thật chặt, nhưng vẻ mặt lại vẫn rất bình thản.

"Anh hiểu rồi, Khánh Linh cũng trưởng thành lại còn kết hôn rồi, hình như anh già rồ?"

Lê Tuấn cười đùa nói.

Nguyễn Khánh Linh nhanh chóng đặt đũa xuống, lắc đầu, nghiêm túc nói: "Học trưởng, anh không già, thật sự, với bề ngoài của anh, chỉ cần đứng đại một chỗ thôi, nhất định sẽ có một đống người chạy theo!"

Nghe cô nói thế, Lê Tuấn không thể nhịn được cười.

Bầu không khí giữa hai người họ ngay lập tức dịu đi rất nhiều.

Sau khi ăn xong, Lê Tuấn đang định trả phòng, thì anh nhìn thấy mặt mũi lấm lem nước sốt của Nguyễn Khánh Linh, anh mỉm cười rồi chỉ vào miệng cô, "Có cái gì ở đây"

“Thật sao?” Nguyễn Khánh Linh dùng khăn giấy lau một lúc lâu, nhưng vẫn không có lau sạch vết bẩn trêи khóe miệng.

Lê Tuấn mỉm cười, cúi xuống nhẹ nhàng lau nước sốt trêи khóe miệng cô.

Cảnh tượng này tình cờ được camera ghi lại.

Phóng viên giải trí Phùng Sâm, ban đầu trốn trong bóng tối để chờ một cảnh quay lén của ngôi sao hạng hai, nhưng bất ngờ nhìn thấy CEO tập

đoàn nhà họ Lê và cô vợ mới kết hôn của nhà họ

Pham, nên đã nhanh tay chụp một vài bức ảnh.

Sau khi ảnh chụp xong, anh ta xem qua ảnh một lần nữa, cảm thấy rất hài lòng, liền tìm một số trong danh bạ, và đăng tất cả ảnh lên.

Anh ta soạn một tin nhắn khác, bấm gửi một lần nữa.

Nghe nói người phụ nữ này chính là thiếu phu nhân nhà họ Lê, người đàn ông này lại không phải

Phạm Nhật Minh, hai người cùng nhau ăn cơm, anh ta còn lau miệng cho cô, mối quan hệ này chắc chắn không bình thường, anh ta phải tận dụng thật tốt cơ hội này.

Bức ảnh của vị phóng viên này đã phát tán với tốc độ nhanh nhất.

Ảnh được gửi đến điện thoại di động của Phạm Nhật Minh, lúc này anh đang trong cuộc họp của công ty bên Anh. Ban đầu anh cũng không quan tâm lắm nhưng khi lướt qua nội dung tin nhắn, anh ra hiệu cho người đang nói tạm dừng.

Rồi cầm máy lên, mở tin nhắn ra đọc.

Những bức ảnh của Lê Tuấn và Nguyễn Khánh Linh bất ngờ lọt vào mắt của Phạm Nhật Minh.

Hai người trong ảnh, một người đàn ông đẹp trai, một người phụ nữ quyến rũ thật là chói mắt!

Phạm Nhật Minh hơi chấn động, khuôn mặt anh trở nên đen kịt, không khí xung quanh đột nhiên giảm xuống cực điểm.

Nguyễn Khánh Linh, gan cố lớn thật đấy? Bọn họ còn chưa ly hôn, cô đã hành động thân mật như vậy với người đàn ông khác ở nơi công cộng như vậy?

"Hữu Nghị, cậu bảo mọi người tiếp tục đi."

Sau khi nói chuyện với Trần Hữu Nghị, thư ký bên cạnh anh thì anh liền khỏi chỗ ngồi, sải bước ra khỏi phòng họp.

Bình luận

Truyện đang đọc