CHỒNG TÔI LÀ TỔNG TÀI PHÚC HẮC

Chương 366

Có lẽ, năm đó chuyện Lâm Dinh khó sinh, chính là một cái bẫy, mà bên trong cái bẫy này, có rất nhiều người liên quan, trong đó, vô cùng có khả năng có người chồng khi đó của Lâm Dinh!

“Dì Thanh, dì đừng khó chịu, nếu mẹ của cháu đã qua đời, người chết không thể sống lại nữa, việc chúng ta có thể làm chính là tìm ra chân tướng sự việc, tốt xấu gì cũng không thể để bà ấy phải chịu oan ức.”

“Đúng!”

Thôi Thị Thanh gật đầu, trong mắt bà ấy có vài phần đau đớn và kiên định: “Nhất định phải bắt được hết những tên hung thủ đó, không thể để bọn họ giết người mà vẫn còn có thể ung dung ngoài vòng pháp luật!”

Lúc này, Phạm Nhật Minh đột nhiên hỏi: “Dì còn nhớ những người tham gia vào cuộc phẫu thuật năm đó có những ai không?”

Nếu Thôi Thị Thanh bị đẩy ra, vậy thì có khả năng nhất là hung thủ chắc chắn có liên quan tới người tham gia cuộc phẫu thuật khi đó, hoặc là, chính là một trong số bọn họ.

“Đương nhiên rồi.” Thôi Thị Thanh không chút do dự nói, những người đó, cho dù là đến tận bây giờ, sự việc đã trôi qua nhiều năm như vậy rồi, bà ấy vẫn nhớ rõ rành mạch: “Người của phòng phẫu thuật, cơ bản dì đều không quen biết, dì chỉ biết bác sĩ mổ chính là bác sĩ họ Vương, và cả hai trợ lý của ông ta.”

Ngay sau đó, giọng nói Thôi Thị Thanh đột nhiên giảm xuống, bà ấy nhìn ra chỗ cửa, nói: “Thật ra, lúc ấy ở trong phòng phẫu thuật còn có phó viện trưởng Trương.”

Nghe vậy, sắc mặt Phạm Nhật Minh hơi nghiêm trọng.

Lúc trước người của anh điều tra, cũng không điều tra ra chuyện này.

Lúc ấy ở trong phòng phẫu thuật, vậy mà còn có cả phó viện trưởng Trương? Là phó viện trưởng thật sao?

“Bà ta cũng là người của khoa sản?”

Phạm Nhật Minh hỏi.

Thôi Thị Thanh lắc đầu: “Không phải, là thế này, chỉ khi nào bác sĩ mới tới đang làm phẫu thuật thì mới có người ở bên cạnh giám sát, mà bình thường cũng không phải là phó viện trưởng làm việc này, trên cơ bản đều là những bác sĩ có kinh nghiệm phong phú tới giám sát. Còn bác sĩ Vương kia, lúc trước dì cũng không quen ông ta, cho nên cũng không biết rốt cuộc có phải ông ta là người mới tới hay không.”

Thôi Thị Thanh nói như vậy, lại khiến Phạm Nhật Minh càng thêm nghi ngờ.

Lúc ấy khi Lâm Dinh chuẩn bị sinh, cố ý chăm sóc bà ấy một tháng rồi thay đổi y tá cực kỳ hiểu rõ bệnh án của bà ấy, tìm một bác sĩ mới. Hơn nữa lúc ấy phó viện trưởng còn đợi trong phòng phẫu thuật, nếu ông ta chỉ là một bác sĩ mới tới, vậy thì sao phải phiền phó viện trưởng đích thân tới giám sát?

Phạm Nhật Minh cảm thấy, ở trong câu chuyện năm phó viện trưởng Trương vô cùng có khả năng là một manh mối quan trọng được giấu kỹ, nếu tiếp tục điều tra sâu hơn, có lẽ sẽ nhận được rất nhiều kết quả bất ngờ.

Vì thế, anh tiếp tục hỏi: “Bây giờ phó viện trưởng còn làm ở bệnh viện không?”

Thôi Thị Thanh lắc đầu: “Không còn nữa, tám năm trước phó viện trưởng Trương đã từ chức vì bị bệnh, hiện giờ đang sống ở cửa phía Đông lầu một khu thứ hai thuộc toà nhà số 2 của gia đình ông ta ở phía sau bệnh viện.”

Phạm Nhật Minh ghi nhớ địa chỉ này, quyết định một lát nữa sẽ đi tìm bà ta, thử quan sát tình huống trước một chút.

Lúc này, Nguyễn Khánh Linh đột nhiên hỏi: “Dì Thanh, mẹ của cháu có nhắc tới chuyện bố ruột cháu với dì không?”

Bình luận

Truyện đang đọc