THIÊN ĐẠO ĐỒ THƯ QUÁN

Chợ đen ở dưới một trang viên vùng ngoại ô, còn chưa tới trước mặt, hai người Trương Huyền liền thay đổi trang phục, mặc quần áo thoải mái, nhìn giống như công tử thế gia đi ra du ngoạn.

- Người sáng lập Tiềm Xung hắc thị nghe nói là một thư sinh nghèo túng, một mực không được đãi ngộ công bằng, nhìn thấu thói đời nóng lạnh, bỏ văn theo võ, vì phát tiết nội tâm không vừa lòng, mà làm ra cái này.

- Ở đây, chỉ cần có tiền, liền có thể mua được cái ngươi muốn, chỉ cần có tiền, liền có thể thỏa thích phát tiết bất mãn cùng phẫn uất trong lòng. Đương nhiên... Tiêu phí cũng cực cao, có thể nói là động tiêu tiền lớn nhất của toàn bộ Tiềm Xung thành!

Vừa tiến lên, Trương Cửu Tiêu vừa giới thiệu.

- Loại địa phương này quang minh chính đại tồn tại như vậy... Danh Sư đường của Tiềm Xung đế quốc, hoặc là hoàng thất cũng mặc kệ?

Trương Huyền khó hiểu.

Lấy mạng người làm đại giá, tiến hành đủ loại đặt cược, ngay cả Danh Sư bên ngoài như Trương Cửu Tiêu cũng biết, hoàng thất cùng Danh Sư đường lại mặc cho nó phát triển, mà không đi quản?

- Không phải mặc kệ, mà là vì ổn định!

Trương Cửu Tiêu lắc đầu.

- Ổn định?

Trương Huyền không hiểu.

Mặc dù còn chưa tới, nhưng căn cứ lời nói của đối phương, cái gọi là chợ đen này, là địa phương không có pháp luật kỷ cương, quy tắc, bản thân vốn là nhân tố không ổn định, làm sao có thể vì ổn định?

- Thành thị lớn, tu luyện giả nhiều, tài nguyên liền khan hiếm, vì tăng cao tu vi, sẽ xuất hiện hiện tượng ẩu đả, chiến đấu, thậm chí ăn cướp... Loại tình huống này, mỗi ngày đều phát sinh, xem như hoàng thất hoặc Danh Sư đường cũng không cách nào triệt để tiêu diệt!

Trương Cửu Tiêu nói.

- Ừm!

Trương Huyền gật đầu.

Tu luyện giả nhu cầu tài nguyên, giống như người bình thường ăn cơm, uống nước, ăn không no, khẳng định sẽ gây nên náo động, đây là chuyện không có cách giải quyết.

Coi như Danh Sư đường mạnh mẽ, cũng không có khả năng ngăn chặn nhu cầu cơ bản nhất của tu luyện giả, thật muốn làm như vậy, là vi phạm nhân tính.

- Chợ đen, thoạt nhìn không quang minh, lại là thông đạo để cho người phát tiết, ở đây, chỉ cần có tiền, liền có thể mua được đồ vật ngươi muốn, mà muốn kiếm tiền, liền cần càng thêm cố gắng tu luyện, chiến đấu! Tạo thành một tuần hoàn đặc thù. Mặc dù số lượng người chết tăng lên, lại làm cho toàn bộ thành thị càng thêm ổn định.

Trương Cửu Tiêu lắc đầu.

Địa phương có ánh sáng, liền có bóng tối.

Trong Danh Sư còn có bại hoại, tu luyện giả không tu tâm cảnh, lại không có địa phương phát tiết, khó đảm bảo sẽ không xảy ra chuyện.

Trương Huyền hiểu được.

Nước quá trong ắt không có cá, người quá xét ắt chẳng ai theo.

Năm đó Khổng sư, ngay cả Độc sư cũng có thể dung nạp.

Chợ đen tồn tại, mặc dù không phù hợp quy tắc, nhưng nếu như có thể giảm bớt tội phạm, thì thật có ý nghĩa tồn tại.

Thật giống như kiếp trước, dù một ít chức nghiệp đặc thù bị hiến pháp pháp luật cấm chỉ rõ ràng, rất nhiều người đều biết vị trí cụ thể ở nơi nào, nhưng mà những nghề này, vẫn có khả năng tồn tại...

Cũng không phải chính quyền không thể diệt, mà là có khả năng thỏa mãn nhu cầu, giảm bớt phạm tội.

Thật muốn tiêu diệt hết, một cái cũng không tồn tại, trị an xã hội sẽ bị khiêu chiến cực lớn.

Chợ đen của Tiềm Xung đế quốc cũng chính là như thế.

Bề ngoài không hợp quy củ, trên thực tế lại có thể giảm bớt càng nhiều phiền phức...

Hoàng thất đương nhiên sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua.

Còn Danh Sư đường... Chỉ cần không phá hư ổn định của Nhân tộc, không làm ra sự tình nguy hại Nhân tộc... tự nhiên sẽ giả bộ như không nhìn thấy.

Xem ra trước đó ở Hồng Viễn thành, Thanh Nguyên thành hẳn là cũng có địa phương tương tự, chỉ bất quá hắn cưỡi ngựa xem hoa, mỗi thành thị ở thời gian không dài, không có cẩn thận hỏi thăm mà thôi.

- Đến rồi!

Đang suy tư, liền nghe thanh âm của Trương Cửu Tiêu vang lên, ngẩng đầu nhìn lại, một trang viên to lớn xuất hiện ở trước mắt.

- Thủ lệnh!

Còn chưa tới trước mặt, thì có hai người áo xanh ngăn đường đi.

Rõ ràng đều là cường giả Nguyên Thần cảnh, trên người mang theo sát khí, vừa nhìn liền biết chân chính giết người qua, thực lực bất phàm.

Cổ tay khẽ đảo, Trương Cửu Tiêu đưa qua một vật.

Kiểm tra một chút, người áo xanh mới nhẹ gật đầu, đưa tới hai miếng vải đen.

Trương Cửu Tiêu ra hiệu một chút, sau đó bịt kín con mắt.

Sau khi che mắt, lúc này Trương Huyền mới phát hiện, vải đen kia không chỉ có thể che tầm nhìn, ngay cả thần thức cũng có thể che chắn, làm cho không người nào có thể phát giác tình huống chung quanh.

Ở dưới người áo xanh dẫn đầu, đi hơn mười phút, cũng không biết đến nơi nào, lúc này mới cảm thấy ánh mắt buông lỏng.

Một phường thị to lớn xuất hiện, dòng người cuồn cuộn, nhìn không thấy phần cuối, mặc dù dưới đất, nhưng ở dưới dạ minh châu chiếu rọi lại giống như ban ngày.

- Cái này...

Trương Huyền nháy mắt, nhìn qua bốn phía.

Đi qua không ít phường thị, tác phường, cũng đã gặp rất nhiều cỡ lớn, mặc dù quy mô nơi này không coi như quá lớn, nhưng vật phẩm bán ra lại làm kẻ khác kinh ngạc.

- Kim Tinh Huyền Thạch? Có khả năng mua được thứ này?

Đi vài bước, con ngươi co rụt lại.

Kim Tinh Huyền Thạch, là bảo vật Ngô Dương Tử lưu lại, số lượng thưa thớt, Thanh Nguyên thành cũng tìm không thấy, thế mà nơi này lại ngang nhiên bày bán...

Cho dù tận mắt nhìn thấy, cũng khó mà tin tưởng.

- Mặc dù thứ này thưa thớt, nhưng cũng không phải không chiếm được, nơi này có bán, cũng không tính là gì!

Thấy biểu lộ của hắn, Trương Cửu Tiêu cười cười.

Lúc trước lần thứ nhất hắn tiến vào, cũng là như vậy, cảm thấy khó tin, có điều nhìn nhiều liền quen.

- Công pháp bí tịch, Thánh khí trung phẩm, tư ẩn cá nhân, đủ loại tin tức... Quả nhiên là chợ đen, thứ gì cũng có!

Dọc theo thông đạo đi một hồi, Trương Huyền cười khổ lắc đầu.

Thật đúng là chợ đen, đồ vật bên ngoài trộm cướp, làm trái kỷ cương không cách nào bán ra, nơi này hầu như đều có.

Bình luận

Truyện đang đọc