- Ta biết các vị ở tại đây, đều có kinh nghiệm dạy học phong phú kinh nghiệm dạy học, đều là lão sư nghiệp đoàn có tư chất thi đậu chính thức. Chỉ dựa vào lý lịch sơ lược, tùy tiện hỏi vài câu, lựa chọn ai, không lựa chọn ai, cũng làm cho người ta khó có thể tin tưởng và nghe theo.
Tạ Tất viện trưởng nhìn quanh một vòng, tiếp tục nói:
- Đã như vậy, ta cứ dựa theo tiêu chuẩn so sánh giáo sư tới lựa chọn.
- Tiêu chuẩn so sánh giáo sư?
Tất cả mọi người đều nghi ngờ nhìn qua.
- Không sai! Người làm lão sư, truyền bá giải dạy cùng giải thích nghi hoặc! Công tác chức vụ chính của lão sư vẫn là giáo dục học sinh, để cho hắn đi trên con đường chính xác, thu được phát triển tốt hơn! Chỗ của ta có hai học sinh, đều có chút vấn đề. Ai có thể giải quyết, học viện sẽ tuyển chọn người đó. Đồng dạng dưới tình huống có thể giải quyết, ai làm tốt nhất, thứ tự của người đó sẽ sát đầu!
Tạ Tất viện trưởng nói.
- Chức trách của lão sư chính là dạy học. Dạy học không tốt, tất cả đều không có tác dụng!
- Tu luyện có cao tới đâu nói không ra, cũng uổng công!
Nghe được tiêu chuẩn tuyển chọn, mọi người đồng thời gật đầu.
- Loại sát hạch này ngược lại cũng phù hợp quy định!
Trên mặt Mạc Hoằng Nhất cũng lộ ra vẻ hài lòng.
Thuật nghiệp có chuyên công, không có kinh nghiệm giảng bài, không hướng dẫn qua học sinh, không dạy học lý luận, cho dù thực lực cường thịnh mấy đi nữa, hiệu quả dạy học cũng chưa chắc quá mạnh!
Không ít người học vấn lớn chạy đi dạy học, nói chuyện trời đất, hết một tiết học, kết quả... học sinh chó má gì cũng không biết, cái gì cũng không hiểu rõ.
- Dẫn bọn họ vào đi!
Dựa theo Tạ một tiếng viện trưởng kêu lên, hai học viên mười lăm, mười sáu tuổi được dẫn vào.
Một nam một nữ.
Nữ hài mặt mang vẻ lạnh lùng cao ngạo, nam hài ánh mắt lại lóe lên, giống như chim ưng.
Hai vị học sinh đi tới trước mặt mọi người, trong mắt cũng không có vẻ sợ hãi, hình như biết vị trí chính xác của mình, yên tĩnh đến cực điểm.
- Chính là hai học sinh này, các ngươi ai đến xem trước?
Tạ Tất nhìn quanh mọi người.
- Ta!
Người thanh niên Thông Huyền cảnh hậu kỳ trước mặt Trương Huyền, Mạc Hoằng Nhất kia, hừ một tiếng, vẻ mặt cao ngạo đi ra.
- Không tệ. Lão sư lại cần có loại thái độ dũng cảm thử thách này. Sợ đầu sợ đuôi, nhìn trước ngó sau, chỉ sợ cũng dạy không ra đệ tử tốt!
Tạ Tất thoả mãn gật đầu.
Nghe nói như thế, mọi người hối hận một hồi.
Sớm biết vậy bọn họ đã đi tới. Người này không chỉ lấy ra danh tiếng, còn chiếm được thiện cảm của Tạ viện trưởng, làm không tốt, lại sát hạch thành công.
Nghe được tán dương, tinh quang trong mắt người thanh niên lóe lên. Hắn đi vài bước tới trước mặt hai học sinh, đi dạo một vòng xung quanh bọn họ, sau đó mở miệng phân phó:
- Mỗi người đánh ra một bộ võ kỹ xem thử!
- Vâng!
Trong mắt nữ hài lóe lên một biểu tình không mấy chú ý, bắt đầu trước.
Nàng đánh võ kỹ có quy có củ, lực lượng và linh tính đều có mười phần, cho thấy thiên phú rất tốt. Rất nhanh một bộ quyền pháp đã đánh xong. Nam hài đi vào giữa sân.
Chiêu số của hắn không linh động giống như người trước, càng trực tiếp, nhanh chóng hơn, mang theo lực lượng hùng hồn, thậm chí mơ hồ để lộ ra khí tức sát phạt.
Hai người thi triển võ kỹ, các lão sư khác cũng ở một bên quan sát, mỗi người có chút suy nghĩ.
Rất nhanh, võ kỹ biểu diễn xong. Hai người lại ôm quyền đứng thẳng.
- Được, vị lão sư này có thể bình luận cho điểm!
Tạ Tất ngoắc tay.
- Được!
Người thanh niên lên tiếng, chắp hai tay ở sau lưng, rất có ý tứ chỉ điểm giang sơn:
- Nữ hài này đánh ra bộ võ kỹ này là Thanh Thủy Phù Vân Thủ, nhẹ nhàng như gió thoảng may bay, lực lượng linh động. Chiêu số tuy rằng tinh mỹ, hơn nữa tu luyện căn bản cũng rất vững chắc. Chỉ có điều... chân khí của nàng chưa đủ, thời điểm chuyển động kinh mạch, lộ vẻ khá tốn sức. Nếu như ta không nhìn nhầm, chắc hẳn là vừa đột phá Chân Khí cảnh không lâu, đối với vận dụng chân khí vẫn không mấy quen thuộc!
Nói xong, hắn nhìn về phía nữ hài, mang theo ý thăm dò:
- Không biết ta nói có chính xác hay không?
- Ba tháng trước ta mới đột phá Chân Khí cảnh!
Nữ hài gật đầu.
- Chiêu số tuy rằng tu luyện đến nơi đến chốn, nhưng đáng tiếc khống chế chân khí chưa đủ, đẹp hơn nữa, lại tinh chuẩn hơn nữa, cũng chỉ là động tác võ thuật đẹp. Nếu như là đệ tử của ta, ta sẽ yêu cầu nàng chuyên tâm tu luyện. Trước hết nghĩ biện pháp ngưng tụ chân khí lại nói sau. Chỉ có chân khí đạt được cảnh giới hùng hậu, mới có khả năng phát huy thấu triệt chiêu số!
Người thanh niên mỉm cười:
- Thân thể của nàng tú lệ đoan trang, khí tức tinh thuần. Ta sẽ đề nghị tu luyện Ngọc Tố Công của học viện, tương xứng với khí chất của nàng, tu luyện cũng có thể thuận buồm xuôi gió!
- Tại hạ tu luyện chính là Ngọc Tố Công!
Nghe được lời của hắn, ánh mắt nữ hài lộ ra một tia kinh ngạc, không nhịn được nói.
- Ha hả!
Vẻ mặt đắc ý, chỉ điểm xong cho nữ hài, người thanh niên nhìn về phía nam hài cách đó không xa:
- Lực lượng của ngươi mạnh mẽ có lực, nói rõ thích hợp tu luyện công pháp và võ kỹ loại hình lực lượng. Ta cảm thấy Trúc Dương Công tương đối thích hợp với ngươi!
- Hồi bẩm lão sư, tại hạ tu luyện chính là Trúc Dương Công!
Nam hài gật đầu.
- Được, ta chỉ điểm kết thúc...
Vung ống tay áo, vẻ mặt người thanh niên đắc ý đi trở về đoàn người, đi tới trước mặt hai người Trương Huyền, còn cố ý hất cằm lên.
- Những điều này ta cũng đã nhìn ra, chắc hẳn nên sớm đi ra nói!
- Ai nói không phải chứ? Để cho hắn cướp mất tiên cơ. Giờ đi qua nói, chẳng khác nào vẽ rắn thêm chân, trái lại không đẹp!
- Thực sự đáng giận...
...
Nghe được người thanh niên nói xong, tất cả mọi người đều lộ ra sự hối hận.