Hắn vốn chỉ định thi y sư, thế nào cũng không nghĩ tới, làm ra động tĩnh lớn như vậy, trực tiếp làm tới hội trưởng nghiệp đoàn y sư...
Chỉ có điều, nếu chuyện đã phát sinh, rầu rĩ cũng vô dụng. Lúc này hắn nhìn về phía Nhã Nhu đứng bên cạnh:
- Vậy... ta trở thành hội trưởng, có tư cách mua những dược liệu Bạch Chỉ Hoa, Xích Vĩ Hồng Diệp, Lang Độc Thảo... này hay không?
- ...
Nhã Nhu khóc.
Mới rồi còn nói người ta không có tư cách mua, sát hạch y sư không thành công, đối phương không chỉ trở thành y sư, còn trực tiếp làm tới hội trưởng...
Mặt mũi này đánh thật vang!
- Trở thành hội trưởng, tất nhiên có tư cách mua. Chỉ có điều, những dược liệu ngài nói, nghiệp đoàn chúng ta mặc dù có, nhưng cũng không được đầy đủ!
Lúc này Mộc Hoành cũng biết tiền căn hậu quả của sự việc, có chút do dự giải thích.
Tuy rằng y sư chữa bệnh, có thể cần dùng tới có độc dược, nhưng dù sao cũng chỉ là số ít. Vị hội trưởng mới này cần các loại dược liệu Bạch Chỉ Hoa, Xích Vĩ Hồng Diệp, toàn bộ đều có thể bổ sung thêm. Nhưng một ít dược liệu tương đối lợi hại cho dù nghiệp đoàn, cũng không lấy ra được.
- Tạm thời có thể tìm qua bổ sung!
Trương Huyền nói.
- Ừ!
Mộc Hoành nói một tiếng. Rất nhanh Nhã Nhu lại qua, cầm ra một bọc dược liệu lớn.
Liếc mắt thoáng nhìn, Trương Huyền đã biết, dược liệu hắn cần cơ bản đều có. Chỉ thiếu có hai loại.
- Kim Diệp Hỏa Căn và Cửu Trùng Hoa là dược liệu có tính kịch độc. Chúng ta ở đây, quả thật không. Chỉ có điều... Độc Điện khẳng định có!
Mộc Hoành nói.
- Độc Điện?
Trương Huyền lắc đầu.
Hắn cũng biết Độc Điện khẳng định có.
Nhưng ở đây cách Độc Điện chí ít hai, ba ngày lộ trình. Một khi qua lại, phải mất bốn, năm ngày. Vậy còn chưa tiến vào Hồng Liên sơn mạch. Nếu như hơn nữa, chí ít thời gian nửa tháng. Cho dù mua được, thức ăn hoa cúc cũng lạnh.
- Đúng rồi, ta nghe nói Khương đường chủ của Danh Sư Đường, cũng thích thu thập một ít dược liệu quý hiếm. Hai thứ đồ này, ở chỗ hắn có lẽ có thể tìm được!
Có chút do dự, Mộc Hoành đột nhiên nhớ tới cái gì, nói.
- Khương đường chủ? Được!
Trương Huyền gật đầu.
Ở chỗ những người khác, hắn có thể còn không làm được. Khương đường chủ... Nhưng học sinh của hắn, chỉ cần lấy thân phận vị “Dương Huyền” này xuất hiện, hai gốc cây dược liệu mà thôi, chắc hẳn không phải là vấn đề.
- Những dược liệu này tổng cộng bao nhiêu tiền?
Thu dược liệu vào trong chiếc nhẫn trữ vật, Trương Huyền nhìn qua.
- Tổng cộng một nghìn bốn trăm vạn kim tệ!
Mộc Hoành hội trưởng ôm quyền.
- Một nghìn bốn trăm vạn?
Trương Huyền líu lưỡi.
Vốn tưởng rằng hơn mười vạn kim tệ cũng không tệ. Trực tiếp hơn một nghìn vạn. Đây là muốn đi cướp sao...
Chỉ có điều, hắn cũng biết, mình cũng là hội trưởng. Đối phương khẳng định không có khả năng lừa dối. Hắn không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ đưa kim phiếu tới.
Hơn một ngàn vạn tuy rằng không ít, ban đầu ở Thiên Huyền vương quốc buôn bán lời không ít, vẫn có tiền trả được.
- Ta còn có việc, lại đi trước. Mộc Hoành y sư, hội trưởng này ta chỉ làm trên danh nghĩa. Chuyện của nghiệp đoàn, vẫn cần ngươi đi xử lý!
Đặc biệt tới mua dược liệu, hiện tại dược liệu tới tay, Trương Huyền cũng không có cần phải tiếp tục lưu lại. Lúc này hắn liền ôm quyền.
- Ách?
Vốn tưởng rằng vị trước mắt này lên làm hội trưởng, sẽ lập tức chỉnh đốn nghiệp đoàn, quan mới nhậm chức đốt ba cây đuốc. Ai biết, hắn cái gì cũng không quản, xoay người muốn đi. Tất cả mọi người đều sửng sốt.
- Từ biệt!
Không để ý tới nghi ngờ của mọi người, Trương Huyền đi nhanh ra ngoài. Thời gian chớp mắt, hắn lại biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
Cái gì mà hội trưởng nghiệp đoàn, hắn mới không có hứng thú. Vì tính toán của hắn hiện nay là trở thành danh sư nhị tinh, điều tra về Thiên Nhân Khổng sư, tìm kiếm phương pháp giải quyết thai độc tiên thiên.
So với cái này, những chuyện khác đều không quan trọng.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Trương Huyền đi rồi, mọi người đang xúc động, vẻ mặt giống như nằm mộng, lại thấy một lão nhân vẻ mặt nghi ngờ đi tới.
- Hồ y sư? Ngươi... không có ở Y Sư Đường?
Nhìn thấy người này, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Hồ y sư, chịu trách nhiệm sát hạch Y Sư Đường, làm sao có thể từ bên ngoài đi tới?
- Ta mới đi ra ngoài một chuyến. Đây là tình huống gì?
Hồ y sư mới vừa vào tới, cũng không biết chuyện gì xảy ra, chỉ thấy mọi người đứng cùng một chỗ. Thậm chí Mộc Hoành y sư đều đang ở đây. Hắn không nhịn được có chút kỳ quái.
- Ra ngoài một chuyến...
Tất cả mọi người đều bất đắc dĩ.
Bọn họ vốn đang cho rằng, vị Liễu lão sư này là cố ý xông tường Nghi Nan. Nhìn thấy được người này không ở đó, bọn họ mới biết được... chỉ sợ là hắn đánh bậy đánh bạ vọt vào.
Kết quả, lại như vậy, giải quyết được tất cả vấn đề trên tường Nghi Nan...
Có cần hãm hại như vậy hay không?
- Các ngươi nói... Thời gian ta ra ngoài gần nửa canh giờ, có người xông vào Y Sư Đường, đồng thời giải quyết được tất cả vấn đề trên tường Nghi Nan?
Chỉ chốc lát, Hồ y sư hiểu rõ chuyện gì xảy ra. Hắn chỉ cảm thấy trên đầu có từng trận thiên lôi đánh xuống.
Hắn chỉ đi ra ngoài một hồi, kết quả phát sinh loại chuyện như vậy. Xem ra tội danh lơ là nhiệm vụ này, hắn trốn không thoát...
...
Mấy nhà vui mừng mấy nhà lo lắng.
Trương Huyền xông tường Nghi Nan thành công, không chỉ dẫn tới toàn bộ Thiên Vũ vương thành đều gà bay chó sủa.
Tường Nghi Nan liên kết với một phía khác, mấy lão nhân ở cùng một chỗ, mỗi một người đưa mắt nhìn nhau.
- Cơ tiên thiên không có lực là bệnh nan y. Năm đó Phí Thanh y sư gặp được loại bệnh này, kết quả không có cách nào trị liệu, không thể làm gì khác hơn là trơ mắt nhìn bệnh nhân buông tay rời khỏi nhân gian. Đối diện cho ra kết quả này... rốt cuộc là chính xác hay không chính xác?
- Cái này... ta cũng không biết. Chỉ có điều, có hai loại phương pháp kiểm nghiệm. Đầu tiên, tiếp tục báo lên. thứ hai, tìm một người cơ tiên thiên không có lực thử xem!
- Ta nhớ nhị công chúa liên minh, dường như chính là cơ tiên thiên không có lực!
- Không sai. Chuẩn bị xe ngựa, chúng ta lập tức qua Minh Chủ phủ!
Mấy lão nhân đồng thời đứng dậy.