THIÊN ĐẠO ĐỒ THƯ QUÁN

Đám người Khúc trưởng lão đồng thời gật đầu.

Phân phó xong, Nhậm Thanh Viễn quyền đường chủ nhìn xuống, vung tay lên, trong thanh âm mang theo an ủi.

- Trương Huyền, ngươi từ Danh Sư nhất tinh, khảo hạch đến bát tinh, nói rõ nắm giữ tình cảm rất sâu với Danh Sư đường! Chỉ cần bó tay chịu trói, tùy ý Trương gia, Băng Nguyên cung, Thánh Tử điện xử phạt, ta có thể bảo đảm ngươi không chết. Về sau còn có cơ hội trở thành Danh Sư, một mực phản kháng mà nói, bản thân không chỉ khó có đường sống, học sinh của ngươi cũng có khả năng bởi vì cứu ngươi mà chết!

- Dù Độc điện, Tiên Thiên độc thể mạnh mẽ, nhưng Danh Sư đường sừng sững vài vạn năm, tuyệt không phải chỉ có chút thủ đoạn ấy!

- Nhậm đường chủ...

Nghe hắn trực tiếp bảo đảm đối phương bất tử, Trương Vô Ngân cùng U Nhược Tâm lo lắng, vội vàng nhìn lại. Lời còn chưa nói hết, đã bị Nhậm Thanh Viễn đánh gãy:

- Ta biết các ngươi muốn nói gì, nhưng Danh Sư đường có Danh Sư đường cân nhắc, nếu như hắn đồng ý, ta sẽ cho các ngươi một câu trả lời thoả mãn!

- Vâng!

Nghe hắn nói như vậy, tuy hai người không cam lòng, nhưng vẫn gật đầu.

- Thế nào? Ta cho ngươi mười phút cân nhắc!

Nhậm Thanh Viễn lần nữa nhìn qua.

- Mặc cho bọn họ xử lý?

Biết đối phương nghĩ cái gì, Trương Huyền nhàn nhạt nhìn qua:

- Bọn họ xử trí như thế nào?

- Tuy ngươi huyên náo động tĩnh rất lớn, nhưng không ai tử vong, không tính là không cách nào vãn hồi, ta đã bảo đảm, chắc hẳn bọn họ sẽ cho ta mặt mũi!

Nhậm Thanh Viễn gật đầu.

- Này cũng phải, ngươi tự mình lên tiếng, bọn họ đích xác không dám làm gì ta, nhưng ta tò mò chính là, Danh Sư đường sẽ xử trí ta như thế nào?

Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng.

Trương gia, Băng Nguyên cung, Thánh Tử điện, nói thật, hắn đều hạ thủ lưu tình, chỉ cần Danh Sư đường ra sức bảo vệ, cũng không dám làm gì mình, cùng lắm thì khôi phục trận pháp phá hư, xây dựng lại kiến trúc, cho bồi thường thỏa đáng, khẳng định có thể thông cảm...

Mấu chốt nhất là Danh Sư đường.

Lúc trước có khả năng đối phương không quan tâm bản thân, chỉ coi mình là một thiên tài, không quan trọng, nhưng bây giờ Độc điện Điện chủ là học sinh... đã thành nhân tố không xác định, làm chưởng khống giả, không nguyện ý nhìn thấy nhất là loại cục diện mình không chưởng khống được này.

Cho nên đối phương nói, tiếp tục làm Danh Sư là giả, mục đích là muốn triệt để khống chế mình, không nên xuất hiện biến cố không thể khống chế.

- Với tư cách thiên tài, Danh Sư đường tự nhiên sẽ dùng hết toàn lực bảo vệ, để ngươi không chịu đến bất cứ thương tổn gì... Cũng sẽ cho ngươi tài nguyên tốt nhất, để ngươi mau chóng tăng thực lực lên, bất quá... Điều kiện tiên quyết là, ngươi cần khắc linh hồn lên Đường Chủ lệnh!

Cổ tay của Nhậm Thanh Viễn khẽ đảo, một lệnh bài xuất hiện ở trong lòng bàn tay.

Không xê xích Điện Chủ lệnh của Thánh Tử điện bao nhiêu, nhưng lại cho người ta một loại ảo giác bất cứ lúc nào cũng sẽ nhảy vào thời không, biến mất không thấy gì nữa. Minh Lý Chi Nhãn cũng nhìn không ra cấp bậc cụ thể là gì.

- Đây là năm đó sau khi Khổng sư sáng lập Danh Sư đường, lưu lại đồ vật đại biểu thân phận, trừ đường chủ chân chính có thể hoàn mỹ thi triển, các đời quyền đường chủ chỉ có thể vận dụng một phần mười uy lực. Dù vậy đã có thể ứng đối tất cả vấn đề, có thứ này, chưởng khống giả vô địchdưới Cổ Thánh!

Nhẹ nhàng vuốt ve lệnh bài, chân khí của Nhậm Thanh Viễn nhẹ nhàng lay động, mọi người lập tức cảm nhận được uy áp nồng đậm, linh hồn run rẩy.

Bình luận

Truyện đang đọc