THIÊN ĐẠO ĐỒ THƯ QUÁN

- Đáng tiếc, ánh mắt tan rã, nhìn bất kỳ vật gì, không có năng lực nắm được bản chất tìm kiếm linh tính. Cho dù có thể vẽ tranh, thành tựu không cao, càng chưa nói tới Linh Động, Ý Tồn!

- Về phần ngươi, chắc hẳn là rất thích trà đạo! Trên người có lưu lại mùi trà thơm, mùi cũng rất nhẹ nhàng khoan khoái. Chỉ có điều, ba vị không có, hơn nữa thời gian chìm đắm ở trong trà đạo vượt qua thời gian tu luyện, khiến cho tu vi trì trệ không tiến, lực lượng không thực... Nếu như ta không nhìn lầm, ngươi có một năm không thăng cấp qua tu vi, hơn nữa ý chí tu luyện không kiên định. Sau khi lão sư đã phân phó, không đi tuân thủ, phần nhiều thời gian, chỉ miên man suy nghĩ, điển hình mê muội mất cả ý chí...

Chắp hai tay ở sau lưng, Trương Huyền liên tục mở miệng, liên tiếp nói bốn người, tất cả đều hoàn toàn không sai lầm. Tất cả mọi người khiếp sợ đến mức đều ngây ra như phỗng, lặng ngắt như tờ.

Rốt cuộc là tình huống gì vậy?

Vừa rồi mọi người thương lượng, cố ý hỏi hắn một ít vấn đề trên những chức nghiệp khác, làm cho hắn khó xử. Kết quả... còn chưa kịp mở miệng, người ta chỉ liếc mắt thoáng nhìn, đã nói ra rất nhiều chức nghiệp, đĩnh đạc nói!

Chẳng lẽ vị lão sư này... chức nghiệp gì cũng tinh thông?

Nếu như không phải, làm sao có thể chỉ bằng mực nước trên góc áo, mùi trên người, là có thể phán đoán ra Mạnh Đào thích thi họa, người nam hài thứ hai thích trà đạo?

Điều này... cũng quá dọa người!

- Tới đây, mấy người các ngươi đánh một bộ quyền pháp để cho ta xem một chút!

Thấy chấn áp được mọi người, Trương Huyền nhìn về phía mấy người còn lại.

Mấy người trước mặt, hết sức rõ ràng. Hơn nữa những nghề nghiệp này, hắn cũng tương đối quen thuộc, cho nên mới có thể mở miệng nói ra.

Những học sinh còn lại biết cái gì, thích gì, hắn lại có chút nhìn không ra.

Thiên Vũ học viện loại địa phương lớn này, khác hẳn so với loại trường học nhỏ như Thiên Huyền, không ít học sinh trừ tu luyện ra, đều có buổi trợ giúp tu luyện, lựa chọn một chức nghiệp thích để học tập.

Mặc dù không ít người cả đời cũng không đạt được học đồ, chức nghiệp chính thức. Nhưng đối với bản thân hắn mà nói, lại là một loại sở thích và rèn luyện.

Thật giống như đám người Lưu sư từng học tập trà đạo từ Điền lão.

Lý giải của mấy người bọn họ đối với trà đạo, cũng không đạt được cấp bậc học đồ, lại không cản trở sở thích của bọn họ.

Những người này cũng vậy. Tu luyện chức nghiệp trợ giúp, tất cả đều học tám lạng nửa cân, cách học đồ chân chính còn có một khoảng cách rất lớn.

- Vâng!

Bị vị lão sư trước mắt này chấn áp, những người khác không dám do dự, tất cả đều đứng dậy đánh quyền.

Trong nháy mắt toàn bộ phòng học vang lên tiếng gió thổi gào thét.

Một lát sau, Trương Huyền gật đầu.

Không thể không nói, học sinh của Thiên Vũ học viện về tố chất chỉnh thể so với Thiên Huyền vương quốc vẫn mạnh hơn rất nhiều. Bất kể võ kỹ, công pháp tu luyện, hay là đối với lý giải về những chức nghiệp khác, đám người Chu Hồng, Mạc Hiểu đều không có thể so sánh.

- Ngươi tu luyện võ kỹ Bạch Điểu Tình Không thoạt nhìn uy lực không tệ, chiêu số cũng rất nhanh chóng và mãnh liệt. Nhưng trên bước chân không theo kịp, hơn nữa chân khí không đông đủ. Gặp phải đối thủ có chút mạnh mẽ, chỉ cần đứng tại chỗ không động, công kích dưới nách của ngươi, lại sẽ khiến trực tiếp bị bại tới rối tinh rối mù!

- Sở dĩ xuất hiện loại tình huống này, không phải ngươi tu luyện không nghiêm túc. Nếu như ta không nhìn lầm, chắc hẳn là chức nghiệp trợ giúp tu luyện luyện khí sư! Luyện khí sư cần phải tinh luyện các loại khoáng vật, kim loại. Cần phải có khí lực tuyệt đối, vung vẩy búa lớn. Lâu ngày, lực lượng của cánh tay phải vượt xa cánh tay trái, đưa đến không thăng bằng. Bạch Điểu Tình Không, chim có hai cánh, một bên cánh lực lượng lớn, một bên lực lượng nhỏ, không xảy ra vấn đề mới là lạ!

- Ngươi chắc hẳn là thích giám bảo. Chỉ đáng tiếc, giám bảo là một chức nghiệp đốt tiền. Ngươi tuy là mặc đồng phục học sinh, lại bị mài mòn nghiêm trọng, ít nhất là y phục nửa năm trở lên. Nói cách khác... hoàn cảnh nhà của ngươi cũng không tốt. Không có tiền học tập giám bảo? Có thể tìm tới bảo bối gì?

- Về phần ngươi, một lòng hướng về phía võ, không lựa chọn bất kỳ chức nghiệp trợ giúp tu luyện nào. Về điểm ấy không có vấn đề gì. Nhưng ngươi có phát hiện hay không, ngươi tu luyện tuy rằng khắc khổ, lại tu vi không tiến bộ quá lớn? Không phải ngươi không đủ cố gắng, cũng không phải là bởi vì thiên phú không tốt, mà là tu luyện sai phương hướng! Rõ ràng thích hợp với công pháp thổ khí đại khai đại hợp bật, lại luyện thành chiêu số bế khí co tay cóng chân...

...

Đi ở trong rất nhiều học sinh, Trương Huyền thuận miệng nói. Tất nhiên mỗi một học sinh sắc mặt trắng bệch, trên đầu xuất hiện mồ hôi lạnh.

Vị Liễu lão sư này, chỉ xem bọn họ đánh ra võ kỹ, lại chỉ điểm ra vấn đề của bọn họ trong tu luyện, cùng với vấn đề trong chức nghiệp trợ giúp tu luyện, không sai chút nào!

Năng lực quan sát mạnh mẽ, khiến người ta kinh hoàng.

Có thể nói... thật đáng sợ!

Tuy rằng trình độ trợ giúp tu luyện của bọn họ rất thấp, cũng chỉ là tiếp xúc da lông, nhưng cũng bao hàm bảy, tám loại chức nghiệp. Vừa mở miệng nói ra, giống như lão sư trợ giúp tu luyện của bọn họ nói, đã không phải là lão sư võ tu bình thường có thể nhìn ra được.

Thậm chí... cho cảm giác của bọn họ, một ít danh sư cũng chưa chắc có nhãn lực như thế!

- Điều này... điều này...

Mộc Tuyết Tình ở một bên đã hoàn toàn ngớ ngẩn.

Mới vừa rồi còn nói lời son sắt cùng mọi người, chỉ cần hỏi đối phương một ít vấn đề về những chức nghiệp khác lên, vị lão sư mới tới này, nhất định có thể biết khó mà lui. Kết quả...

Không chờ bọn họ mở miệng, người ta đã lột mọi người tới đáy, càng nói chó má cũng không phải!

Ngươi không phải là nam bạo lực chỉ biết dùng cách xử phạt về thể xác đối với học sinh sao?

Ngươi không phải là lão sư bình thường ngay cả giáo sư sao kim cũng không phải sao?

Thế nào cái gì cũng biết?

Cái gì cũng tinh thông?

Điều này...

Học viện đến cùng phái tới một... quái vật thế nào vậy?

Bình luận

Truyện đang đọc