THIÊN ĐẠO ĐỒ THƯ QUÁN

Bút lông xuất hiện, rất mau vẽ ra hoàn cảnh chung quanh, tám cái phương hướng, đều viết chữ “vị trí Khổng miếu”, ngón tay đụng một cái, trong đầu ông một tiếng, nhưng không xuất hiện thư tịch.

- ...

Sắc mặt Trương Huyền tái xanh.

Không có xuất hiện thư tịch, nói cách khác, trong chuyện tìm kiếm phương vị Khổng miếu này, thư viện cũng vô dụng! Loại tình huống này, còn là lần đầu tiên gặp được.

- Khổng miếu ẩn giấu ở trong hư không, Danh Sư đại lục, vô số Thiên Cơ sư cũng suy tính không ra... Chỉ sợ, là Khổng sư sử dụng một loại thủ đoạn che lấp Thiên Cơ nào đó!

Trương Huyền hiểu được, tràn đầy buồn bực.

Danh Sư đại lục, cường giả vô số, Dị Linh tộc cũng có không biết bao nhiêu thiên tài và cao thủ, Khổng sư lưu lại Xuân Thu đại điển, đã sớm hấp dẫn không biết bao nhiêu người thèm nhỏ dãi, nhưng mấy vạn năm cũng không có bị phát hiện, khẳng định không chỉ che giấu không gian, còn có phương pháp phòng ngừa Thiên Cơ sư thôi diễn.

Đã như vậy, thư viện không cách nào dò xét, cũng cực kỳ bình thường.

Thiên Đạo thư viện, chỉ cần ở dưới Thiên Đạo bao phủ, không gì làm không được, đâu đâu cũng có, nhưng địa phương bao phủ không đến thì sao? Cái Khổng miếu này, rất rõ ràng, chính là loại vị trí ấy. Ngón tay điểm một cái, truyền thế mẫu phù xuất hiện ở đầu ngón tay:

- Tiểu Phù Phù, ngươi nhìn bọn ta nên đi như thế nào mới có thể tới Khổng miếu?

Rất nhiều thủ đoạn vô dụng, mẫu phù đã ở đây, hẳn sẽ có biện pháp đi!

- Chỉ có cách Khổng miếu mười cây số, ta mới có thể cảm ứng được, nơi này... ta cũng không rõ lắm...

Truyền thế mẫu phù bay đến trên không, vặn vẹo thân thể hồi đáp.

Nó có thể cảm ứng Khổng miếu, nhưng cũng có hạn chế, khoảng cách quá xa cũng giống như những người khác, tìm không thấy.

- Được rồi, có gì phát hiện thì truyền âm cho ta...

Thấy thủ đoạn cuối cùng cũng mất tác dụng, Trương Huyền lòng tràn đầy bất đắc dĩ.

Ở Danh Sư đại lục, làm gì cũng được, không nghĩ tới mới đi đến Khổng miếu này liền ăn quả đắng.

- Tốt! Có điều, di tích Khổng miếu, nếu như lựa chọn phương hướng không đúng, có thể sẽ càng đi càng lệch...

Thanh âm của truyền thế thiên phù truyền đến.

- Đúng vậy, nên đi phương hướng nào, nhất định phải cẩn thận cân nhắc, ngàn vạn không thể hành sự lỗ mãng...

Trương Huyền gật đầu, trầm tư phút chốc, đột nhiên ánh mắt sáng lên:

- Có rồi!

- Có biện pháp? Làm sao tìm được phương hướng?

Truyền thế thiên phù nghi ngờ nhìn qua.

- Dựa vào Long Cốt Thần Thương!

Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng, bàn tay run lên, trường thương xuất hiện ở trong lòng bàn tay.

- Nó có thể phân biệt phương hướng?

Truyền thế thiên phù sững sờ:

- Ta cũng không tìm được, nó có thể làm gì?

Nó là Khổng sư luyện chế ra, chuyên môn dùng để tìm kiếm Khổng miếu, kết quả tìm không thấy cái gì, một cái trường thương có thể làm được gì?

Lời còn chưa dứt, chỉ thấy bàn tay Trương Huyền run lên, trường thương quay tròn trên không trung. Chỉ chốc lát ngừng lại, mũi thương chỉ một phương hướng:

- Ừm, đi bên này...

Trương Huyền bình tĩnh gật đầu.

- ...

Truyền thế thiên phù.

- ...

Long Cốt Thần Thương.

Còn tưởng rằng dùng phương pháp gì tìm đường, không nghĩ tới qua loa như vậy...

Đây chính là tìm Khổng miếu, không phải bàn quay may mắn... Không để ý tới hai gia hỏa buồn bực, nắm lấy phù lục giấu kỹ trong người, Long Cốt Thần Thương lần nữa biến thành đai lưng, sải bước đi thẳng về phía trước.

Bình luận

Truyện đang đọc