Cốt Long này, tùy tiện làm chút nước giọt, cũng có thể đánh giết Thánh Vực cửu trọng đỉnh phong, thực lực bản thân chỉ sợ so với Dương sư chỉ mạnh không yếu, nếu có thể mang hắn đi, thực lực tổng hợp lần nữa tăng thêm!
- Không sai, có điều muốn ta đồng ý, nhất định phải nắm giữ thực lực vượt qua ta, thủ đoạn khác đều vô dụng, năm đó Nhiễm Thánh cũng là dùng sức mạnh thuyết phục ta, mới thề sống chết cống hiến, ở đây ngủ say vài vạn năm, chờ đợi hậu nhân!
Cốt Long nhẹ gật đầu.
- Nhiễm Thánh... Ngươi là vũ khí của Nhiễm Cầu Cổ Thánh? Chẳng lẽ... Là chuôi Long Cốt Thần Thương kia?
Trương Huyền nhớ tới cái gì, chấn động toàn thân.
Hắn nhìn qua thư tịch liên quan tới Nhiễm Cầu Cổ Thánh, biết một số sự tích của vị Cổ Thánh này, một chuôi Long Cốt Thần Thương, ở trong Dị Linh tộc giết bảy vào bảy ra, uy phong hiển hách, ngay cả Khổng sư cũng khen không dứt miệng... Chẳng lẽ, Cốt Long trước mắt này, chính là nó? Nếu thực như thế, lối đi này quả thực quá trọng yếu.
- Không sai!
Cốt Long nhẹ gật đầu:
- Bất quá, ta bị Nhiễm Thánh phong ấn lực lượng, chỉ có thể thi triển ra sức chiến đấu của Đại Thánh cấp, ngươi thắng được, liền có thể mang ta đi, thắng không nổi... Thật không tiện, bất kể là ai, lai lịch ra sao, đều sẽ bị ta đâm thủng! Biến thành thi thể.
- Nói có đạo lý, bất quá...
Trương Huyền ngẩng đầu, mỉm cười, khắp khuôn mặt là chân thành:
- Ngươi xem, hiện tại ta chỉ có Thánh Vực cửu trọng đỉnh phong, coi như ngươi chỉ có thể phát huy sức chiến đấu của Đại Thánh, cũng không cách nào thắng được... Ngươi có thể tu vi hay không, áp chế cùng ta tương đồng, lại tiến hành tỷ thí không?
- Đè thấp tu vi?
Trong thanh âm của Cốt Long mang theo không vui.
- Không sai, ngươi ở đây hẳn cũng rất lâu, muốn đi ra ngoài đại triển hùng phong! Hiện tại chỉ có ta lựa chọn thông đạo này, về sau lại không ai tới mà nói, chẳng phải chứng tỏ mãi mãi không cách nào rời đi? Đây đối với một thần binh nắm giữ sức chiến đấu đỉnh phong mà nói, là quá mức bi ai!
Trương Huyền giải thích:
- Dù sao cũng tỷ thí, chỉ cần lực lượng áp chế tương đương ta, mọi người đẳng cấp tương đồng, không tính lấy lớn hiếp nhỏ...
Cốt Long chần chừ.
- Quyết định như thế đi, ngươi là thần binh lợi khí của Nhiễm Thánh, coi như giảm thấp tu vi, sức chiến đấu khẳng định cũng là đỉnh phong nhất cùng cấp bậc, sẽ không phải... cảm thấy đè thấp đến Thánh Vực cửu trọng đỉnh phong, không phải đối thủ của ta chứ?
Trương Huyền nghi ngờ nhìn qua:
- Chẳng lẽ... Cổ Thánh thần binh cũng sợ thua?
- Hừ, đè thấp tu vi, ta cũng sẽ không thua!
Bị phép khích tướng của hắn kích thích, Cốt Long hừ một tiếng:
- Tốt, hiện tại ta áp chế tu vi đến Thánh Vực cửu trọng đỉnh phong!
Ầm ầm!
Tiếng nói kết thúc, trên người Cốt Long toả ra khí tức cường đại, liên tục lùi về phía sau, thời gian nháy mắt, liền biến thành cấp bậc tương đồng hắn, Thánh Vực cửu trọng đỉnh phong.
- Bắt đầu đi...
Sau khi đè thấp tu vi, vẻ mặt Cốt Long lạnh nhạt, đang muốn chuẩn bị một chút, cùng kẻ trước mắt giao thủ, đột nhiên cảm thấy hoa mắt, thanh niên đứng ở phía trước cách đó không xa, chẳng biết lúc nào đã đi tới trước mặt, một quyền đập xuống đầu rồng.
- Ngươi...
Không nghĩ tới tốc độ của đối phương nhanh như vậy, hơn nữa một chút quy tắc cũng không nói, trực tiếp tấn công, Cốt Long có chút chán nản, vẫy đuôi một cái, vừa định quất bay hắn, liền cảm thấy không gian bốn phía bị phong cấm, toàn thân giống như đóng băng, không cách nào động đậy mảy may.
- Không gian phong cấm của Khâu Ngô Cổ Thánh?
Thân thể cứng đờ, Cốt Long giật nảy mình, vừa nghĩ tới nên làm thế nào cho phải, liền cảm thấy đầu đau đớn, nắm đấm của đối phương đã rơi xuống.
Phanh phanh phanh phanh!
Nắm đấm, bàn chân, thời gian nháy mắt, toàn thân trên dưới đau đớn kịch liệt, lực lượng của đối phương giống như nước sông cuồn cuộn, liên miên không ngớt, giống như Hoàng Hà ngập lụt, đã xảy ra là không thể ngăn cản. Bị liên tục công kích, không chỉ xương cốt bị tổn thương, linh hồn cũng bị xung kích, tựa như lúc nào cũng sẽ tán loạn.
- Sao lại mạnh như vậy...
Cốt Long phát điên.