THIÊN ĐẠO ĐỒ THƯ QUÁN

Giải quyết xong vấn đề cho hai học sinh, Tạ viện trưởng không tiếp tục nghi ngờ năng lực của hắn, trực tiếp giao lệnh bài học sinh lớp qua.

Có kinh nghiệm giảng bài ở Hồng Thiên học viện, hắn biết những lệnh bài, mỗi một cái đều đại biểu cho một đệ tử, bỏ vào chiếc nhẫn trữ vật bình thường, đi về phía phòng học bên này.

Liên tục đi nhầm vài lần, tìm người hỏi thăm một hồi, hắn mới tìm đến nơi.

Két!

Hắn đẩy cửa đi vào.

Phòng học này lớn hơn so với hắn ở Thiên Huyền học viện lúc trước, kích thước chừng bảy, tám trăm mét vuông, mặt đất đều bằng nham thạch màu xanh trơn nhẵn đánh bóng ghép thành. Hai bên có khắc tượng hình man thú, thân hình uy vũ khí phách.

Chính giữa gian phòng là mười mấy học sinh đang vây quanh bên cạnh một nữ hài dáng vẻ xinh đẹp, líu ríu nói gì đó. Bởi vì quá mức tập trung, hình như bọn họ không phát hiện hắn đã đến.

Trương Huyền lắc đầu.

Âm thanh đẩy cửa nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ. Đám người kia tự nhiên một người cũng không phát hiện. Tính cảnh giác cũng không tránh khỏi có phần quá kém.

Đi về phía trước hai bước, đang muốn đánh tiếng, nội dung bọn họ nói chuyện phiếm lại truyền vào trong tai hắn.

- Học tỷ, ngày hôm qua học tỷ thật sự gặp Trương Huyền danh sư? Hơn nữa hắn có ý định muốn thu học tỷ làm học sinh sao?

- Đây chính là Trương Huyền danh sư, đệ nhất thiên tài của Thiên Vũ vương quốc hiện tại. Thật là muốn gặp mặt một mặt... Học tỷ, sau này học tỷ thật sự trở thành học sinh của hắn, nhất định phải dẫn ta đi gặp. Ta là người hâm mộ trung thành của hắn!

- Ta cũng vậy...

Đám học sinh vây quanh nữ hài, mỗi một hưng phấn sắc mặt đỏ lên, vẻ mặt mê gái dáng vẻ.

- Gặp mặt ta? Còn có ý thu làm học sinh?

Trương Huyền sửng sốt, lập tức nhìn sang.

Có thể xác nhận, hắn tuyệt đối chưa thấy qua nữ hài trước mắt này.

Càng đừng nói tới thu học sinh gì đó.

Lại nói, ngày hôm qua đến Danh Sư Đường, sát hạch xong hắn liền bắt đầu đọc sách, vẫn không đi ra, làm sao có thể gặp mặt một học sinh của Thiên Vũ học viện?

Hắn lại ngay cả học viện ở chỗ nào, cũng không tìm được...

- Yên tâm đi, Trương sư hiện tại đi làm nhiệm vụ do Danh Sư Đường giao phó, một khi trở về, tất nhiên là danh sư nhị tinh. Đến lúc đó, ta khẩn cầu một chút, bảo hắn giảng bài cho lớp chúng ta...

Nữ hài ở giữa cười khanh khách gật đầu. Đang nói phân nửa, nhìn thấy được Trương Huyền, đôi mi thanh tú của nàng thoáng nhíu lại:

- Ngươi là ai? Chạy đến lớp chúng ta làm gì?

Ầm!

Vừa dứt lời, rất nhiều học sinh vây chung quanh, đồng thời xoay người lại, mỗi một đều tràn ngập cảnh giác.

- Ta nhận lệnh của học viện, học kỳ này làm lão sư hướng dẫn cho các ngươi!

Trương Huyền nhìn qua.

- Lão sư của chúng ta?

Rất nhiều học sinh đều sửng sốt.

Trước đó ngọc tinh ghi lại ở khoảng cách quá xa, nhìn không được rõ ràng. Mọi người nghe nói hắn ngay cả học sinh cũng đánh nhau, vốn tưởng rằng ít nhất là một người cao lớn thô kệch, hình thể hùng tráng. Không nghĩ tới diện mạo thoạt nhìn thanh tú như vậy.

Trương Huyền ngụy trang Liễu Trình này, hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, hình thể hơi gầy. Tuy rằng không bằng tuấn mỹ bằng dáng vẻ thật của hắn, nhưng điều kiện vẻ ngoài cũng rất có mị lực.

- Ra mắt lão sư!

Nữ hài Mộc Tuyết Tình ở giữa ho khan một tiếng, mọi người này mới phản ứng được, đồng loạt cung kính cúi đầu.

- Ừ! Ta là Liễu Trình, sau này có thể gọi Liễu lão sư, ta sẽ chỉ điểm các ngươi tu vi, khiến cho thực lực các ngươi tiến bước!

Nói xong Trương Huyền đi vài bước tới trước mặt bàn giáo viên, ngồi xuống, nhìn về phía nữ hài cách đó không xa:

- Nàng từng gặp mặt Trương Huyền danh sư?

- Hồi bẩm Liễu lão sư, ta cũng là vận khí tốt mà thôi!

Mộc Tuyết Tình liền vội vàng gật đầu.

- Nói như vậy thật sự từng thấy qua? Không biết hắn lớn lên bộ dạng thế nào?

Trương Huyền tiếp tục hỏi.

- Điều này...

Không nghĩ tới vị Liễu lão sư này sẽ hỏi, Mộc Tuyết Tình có chút do dự:

- Dáng người hắn cao hơn so với Liễu lão sư vài phần, hình thể hùng tráng, trên mặt nở nụ mỉm mê người, toàn thân mặc áo vải màu xanh, hai mắt sáng như điện, khiến người ta một loại cảm giác không dính khói lửa nhân gian, bay lượn trên cửu thiên...

Nàng tuy rằng nghe không ít sự tích liên quan tới Trương sư, nhưng người nào cũng chưa nói qua hắn có bộ dạng gì!

Chỉ có điều, lúc này vị Liễu lão sư này đã hỏi thăm, một khi không nói, tất nhiên sẽ khiến cho hắn nghi ngờ. Nàng không thể làm gì khác hơn là kiên trì dựa theo dáng vẻ tưởng tượng miêu tả.

Trương Huyền lộ ra vẻ mặt cổ quái.

Chỉ nhìn từ bề ngoài, hắn chính là người bình thường. Từ khi nào hắn anh minh thần võ, dáng vẻ không tầm thường như thế?

- Theo ta được biết, danh sư nhị tinh muốn thu đồ đệ, nhất định sẽ có vô số người chen chúc tới. Vị danh sư Trương Huyền này còn là thiên tài trong thiên tài, năng lực hiệu triệu lớn hơn nữa, vì sao phải thu nàng làm học sinh?

Hiện tại đã xác định đối phương đang nói dối, từ vẻ mặt của mọi người, cũng nhìn ra được một ít manh mối, Trương Huyền tiếp tục hỏi.

- Ta...

Không nghĩ tới vị lão sư chỉ biết đánh học sinh này, đưa ra vấn đề xảo quyệt như thế, thân thể Mộc Tuyết Tình thoáng lảo đảo một cái, cố nén kích động muốn nôn ra máu, kiên trì tiếp tục biên soạn:

- Là ngày hôm qua ta giúp hắn một chuyện nhỏ, Trương sư nhìn thấy được thiên phú của ta cũng không tệ lắm, lúc này mới động tâm. Cụ thể... vì sao, ta cũng không biết!

- Thì ra là thế... Nếu Trương sư muốn thu nàng làm học sinh, ta một lão sư bình thường cũng không tiện tranh đoạt. Chim khôn chọn cành mà đậu. Như vậy, nàng đi đi. Đây là lệnh bài thân phận của nàng!

Cổ tay lật một cái, Trương Huyền lấy ra một lệnh bài ném tới.

Tuy rằng không biết nữ hài này tên gì, nhưng trong lệnh bài có giọt máu của nàng. Căn cứ vào khí tức, vẫn rất dễ dàng tìm được.

Bình luận

Truyện đang đọc