THIÊN ĐẠO ĐỒ THƯ QUÁN

- Chỗ kia ở đâu? Còn có thể tìm tới không?

Trương Huyền nhịn không được nhìn qua.

Nếu như có thể tìm tới, hắn cũng nhịn không được muốn đi qua tu luyện một đoạn thời gian, trước tiên tăng thực lực lên lại nói.

- Hẳn là không tìm thấy, là chúng ta được cơ duyên, đợi tu luyện hoàn tất liền biến mất, cũng không thấy nữa... Thật ra thì không cần cái này, ngươi cũng tu luyện rất nhanh...

Mộng kiếm thánh an ủi một câu.

- Được rồi!

Trương Huyền xoa xoa mi tâm.

Người so với người tức chết người, hắn từ trước tới nay lấy tu luyện nhanh chóng tự xưng, kết quả thời gian dài như vậy, vẫn là Kim Thân cảnh đỉnh phong, một chút tiến bộ cũng không có... Trương Huyền buồn bực, lần nữa nhìn lại:

- Ta bị Khổng miếu thả ra ánh sáng bao phủ, sau đó liền tiến vào một thế giới rừng rậm, tại sao các ngươi lại đi thẳng tới nơi này? Hơn nữa... Các ngươi không có tách ra?

Hắn đi vào thế giới rừng rậm, hơn nữa ai cũng tìm không thấy, bằng hữu quen thuộc một cái cũng không nhìn thấy, vì sao cha mẹ có thể trực tiếp xuất hiện ở đây, hơn nữa nghe khẩu khí còn không chia lìa?

- Có lẽ liên quan đến truyền thế thiên phù a!

Hưng kiếm thánh giải thích nói:

- Thời điểm Khổng miếu mở ra, ta và mẫu thân ngươi, cùng mấy vị Thái Thượng trưởng lão đang nghiên cứu tiên tổ lưu lại thiên phù, sau đó liền đến nơi này... Ta có thể cảm nhận được, cái thiên phù kia cùng phân điện này có liên hệ chặt chẽ không thể tách rời.

- Thiên phù?

Trương Huyền cúi đầu nhìn lại, quả nhiên thấy phù lục trong tay Hưng kiếm thánh tản mát ra quang mang ôn nhuận, cùng khí tức trên Đại Thành điện hòa làm một thể, có liên hệ đặc thù.

- Cái thiên phù này đáng tin cậy như vậy, của ta làm sao không có tác dụng a?

Vẻ mặt Trương Huyền buồn bực.

Hắn đạt được truyền thế mẫu phù, cũng chính là Tiểu Phù Phù, tình huống bình thường không nên trực tiếp đưa bản thân đến chủ điện sao?

Hiện tại chủ điện ở đâu, cái bóng cũng không thấy, còn bị ném tới thế giới rừng rậm, thế giới sa mạc, thế giới băng tuyết... thám hiểm, mấu chốt phương hướng cũng không tìm được... Sớm biết vô dụng như vậy, đã trực tiếp ném đi rồi!

- Phù lục cùng Đại Thành điện có liên hệ, vì sao các ngươi không đi vào?

Trương Huyền dứt bỏ buồn bực hỏi.

Đã đến địa điểm, lại có phù lục, vì sao không đi vào?

- Hẳn là thời cơ chưa tới...

Hưng kiếm thánh gật đầu:

- Bất quá theo ta quan sát, hẳn là một hai canh giờ nữa sẽ mở ra!

Thông qua cửa sổ, Trương Huyền nhìn Đại Thành điện cách đó không xa, quả nhiên thấy cánh cửa khổng lồ sừng sững không động đậy, tản mát ra khí tức người lạ chớ vào.

Tuy truyền thế thiên phù có liên hệ, nhưng còn không có đạt tới tình trạng hoàn mỹ phù hợp.

- Các ngươi nói... Có tung tích của Triệu Nhã, nàng ở đâu?

Trương Huyền tiếp tục hỏi.

Đệ tử này, lúc trước bị người bắt đi, ngay cả một chút tin tức cũng không có đạt được, trong lòng sớm đã nóng như lửa đốt.

- Nàng ở...

Hưng kiếm thánh vừa định trả lời, liền cảm thấy một tiếng nổ thật to vang lên, ngay sau đó lầu các không ngừng lay động.

- Bọn họ lại tới...

Hưng kiếm thánh đứng dậy, híp mắt lại.

- Ai tới?

Trương Huyền sững sờ.

- Dị Linh tộc, bọn họ biết trong tay phụ thân ngươi có truyền thế thiên phù, thường cách một đoạn thời gian sẽ tới khiêu chiến!

Mộng kiếm thánh giải thích.

Trương Huyền nhìn xuống dưới, quả nhiên thấy một Dị Linh tộc đứng ở trước lầu các, tay cầm vũ khí, mang theo sát khí, thanh âm như chuông lớn.

- Hưng kiếm thánh, tại hạ Bột Nguyên, có dám xuống đánh một trận không?

Bình luận

Truyện đang đọc