THIÊN ĐẠO ĐỒ THƯ QUÁN

Dù đám người Lạc Huyền Thanh đều là cường giả Thánh Vực thất trọng, nhưng ở trước mặt lôi đình đại biểu thiên địa uy thế, vẫn có vẻ quá mức nhỏ yếu.

Mây đen càng ngày càng dày, lôi điện càng ngày càng thô to, hiện nay bốn người không có lo lắng sinh mệnh, lại bị điện giật hoàn toàn thay đổi, không những không còn bộ dáng cao thủ trước đó, còn chật vật như ăn mày, thê thảm không nói ra được.

Từ khi tới Thánh Tử điện, đủ loại quát tháo phong vân, lúc nào nhận qua oan ức như vậy!

Sau khi liên tục bốn lần, Bích Hồng Âm nhịn không được nữa, phun ra máu tươi.

Trong bốn người, nàng thê thảm nhất, lúc đầu dáng người thon dài, cao quý tựa như tiên tử, lúc này chật vật không kém Thần thú bao nhiêu, không nhìn kỹ, thật không thể xác định đây là người.

- Tại sao lại bổ trận bàn của ta?

Răng ngà cắn chặt, làm như thế nào cũng không hiểu.

Lôi đình lớn như thế, cần gì chấp nhặt với một cái trận bàn như vậy?

Muốn chém nó thành mảnh vỡ mới cam tâm?

Thứ này, là nàng tiêu tốn rất lớn mời Trận Pháp sư bát tinh thượng phẩm giúp một tay luyện chế, chỉ có một cái, một khi hủy, thực lực ít nhất sụt giảm gấp đôi!

- Lạc Huyền Thanh, gia hỏa ở trong trận pháp kia, có phải sắp đột phá hay không?

Trong lòng hơi động, nhớ tới một việc, nhịn không được nhìn qua.

Vừa rồi lôi đình đến nhanh, hơn nữa uy lực vượt xa Xuất Khiếu kiếp, nên không nghĩ nhiều như vậy, giờ phút này gánh không được, linh quang chợt lóe, cảm thấy có chút không đúng.

Trận bàn của nàng dùng qua không biết bao nhiêu lần, cũng không có bị sét đánh, vừa vây khốn tiểu tử kia, ông trời liền không buông tha, có phải là bở vì... Tiểu tử kia quá thiếu đạo đức hay không?

- Đột phá? Không quá khả năng a... thời điểm ta tìm hắn, nghe nói hôm qua mới từ Nguyên Thần cảnh đỉnh phong đột phá đến Xuất Khiếu cảnh sơ kỳ, liên tục vượt qua hai tiểu cấp, lúc này không đến một ngày, làm sao có thể đột phá lần nữa?

Lạc Huyền Thanh lắc đầu.

Người này, dù mới đến học viện không lâu, nhưng ở lớp tinh anh cùng lớp phổ thông đã biến thành truyền kỳ, khắp nơi đều có người đang nghị luận. Căn cứ tin tức nghe được, hôm qua thời điểm cùng người chiến đấu, trong mười cái hô hấp đột phá. Đạt tới thực lực bây giờ, ngắn ngủi như vậy... Hẳn là còn không cách nào tiếp tục đột phá a?

Tu luyện là quá trình tích lũy, đừng nói hắn, coi như muội muội của hắn, cũng phải dần dần từng bước, từng bước một tiến lên, còn chưa nghe qua có người ngày trước đột phá, ngày thứ hai còn có thể tiếp tục.

- Hôm qua?

Bích Hồng Âm sửng sốt một chút, cũng lắc đầu. Còn tưởng rằng có phải gia hỏa ở trong trận pháp làm hay không, hiện tại xem ra, hẳn không phải.

- Ngươi nghi ngờ là hắn muốn đột phá, dẫn tới lôi kiếp?

Thấy biểu lộ của đối phương, Lạc Huyền Thanh nhịn không được nói.

- Ân!

Bích Hồng Âm gật đầu.

- Coi như hắn đột phá, cũng là Xuất Khiếu kiếp, không có lôi đình cường đại như vậy a...

Lạc Huyền Thanh không tin.

- Bất kể như thế nào, lôi đình càng ngày càng mạnh, lại tiếp tục, chúng ta có khả năng đều sẽ chết ở chỗ này, Bích Hồng Âm, không được... Ngươi bỏ qua trận bàn này đi!

Lúc này người lùn cũng bị đánh cho sắp sụp đổ, nhịn không được nói.

Những lôi điện này, rõ ràng chỉ nhằm vào trận bàn, chỉ cần bỏ qua, hẳn là có thể giải quyết vấn đề hiện tại. Vì một bảo vật liều mạng, thực sự không đáng.

- Bỏ qua? Không được! Đây là căn bản của ta, đánh chết cũng sẽ không từ bỏ...

Bích Hồng Âm xiết chặt nắm đấm, trong ánh mắt mang theo kiên định.

Lúc trước vì thứ này, hao tốn không biết bao nhiêu, thậm chí người cũng suýt chút nữa chết, như vậy liền từ bỏ?

Thực sự không cam tâm!

- Trận còn người còn, trận vong người vong...

Bích Hồng Âm kiên quyết, lần nữa nhìn về phía lôi điện hội tụ ở trên bầu trời, đang muốn ra tay, liền nghe trước mắt nổ vang kịch liệt.

Răng rắc!

Lực lượng so với lôi đình trước đó còn cường đại hơn, thân thể nàng chấn động, trận bàn huyền phù cách ở đó không xa xuất hiện vết rách, sau đó vang giòn, trong nháy mắt nứt ra, nổ thành hai nửa.

Phốc!

Pháp bảo bị hủy, lần nữa phun ra máu tươi, con mắt đỏ lên, Bích Hồng Âm sắp điên cuồng. Liều mạng bị sét đánh, nhịn lâu như vậy, không có để nó bị hao tổn một chút, thế nào vẫn bể nát?

Hô!

Đang nghĩ chuyện gì xảy ra, chỉ thấy sương mù dày đặc trước mắt biến mất, một thanh niên từ bên trong đi ra:

- Được rồi, trận pháp đã phá... Ah, các ngươi đây là... Làm sao vậy?

Trương Huyền thí nghiệm nhiều lần, phát hiện không thể dẫn tới lôi kiếp, ý thức được có thể là trận pháp này kỳ lạ, suy nghĩ một chút, liền dùng phương pháp bạo lực nhất phá vỡ trận pháp, thuận tiện hủy trận bàn...

Lúc đầu nghĩ, vừa ra liền lấy tư thái vương giả, nói cho Lạc Huyền Thanh thành công phá trận, thu hoạch hảo cảm, làm sao cũng không nghĩ đến, lại thấy mấy gia hỏa như than.

Nhìn một hồi mới nhận ra, chính là mấy vị cao thủ siêu cấp trước đó... nhưng sao thời gian nháy mắt, lại biến thành bộ dáng này?

- Trận bàn của ta là ngươi làm hư?

Bích Hồng Âm run rẩy.

- Ừm, trận pháp này thiếu hụt quá nhiều, trong quá trình phá giải, cảm thấy đơn giản, liền thuận tiện phá luôn trận bàn, như vậy mới coi như triệt để!

Trương Huyền gật đầu:

- Thế nào? Ta hẳn thông qua khảo hạch chứ!

Bình luận

Truyện đang đọc