- Ngươi láo xược!
- Thật sự là ăn nói ngông cuồng, không biết trời cao đất rộng!
- Vô tri, chẳng lẽ còn thật sự cho rằng, thuần phục vài con Thánh thú liền vô địch thiên hạ?
Lúc hai người chiến đấu, từ Hạ Táo lâu đi ra không ít Dị Linh tộc, giờ phút này nghe nói như thế, tất cả đều tức đến khuôn mặt phát xanh, lên tiếng hét lớn.
Đám người này, chừng hơn ba mươi vị, thực lực tương đương Bột Nguyên cũng có sáu cái nhiều, Trương Huyền trước mắt này, coi như thuần phục năm Thánh thú Bất Hủ cảnh đại viên mãn, muốn một người vượt qua bọn họ, không thể nghi ngờ là nằm mơ.
- Cãi lộn vô dụng, dám ứng chiến, liền lấy ra bảo vật làm tiền đặt cược, ta cũng lấy thiên phù xem như cá cược... Thực lực là so ra, không phải mắng ra!
Trương Huyền thản nhiên nói.
Rất nhiều Dị Linh tộc, tất cả đều tức đến sắc mặt phát xanh. Đối phương nói không sai, thực lực là so ra, ở đây nói nhiều hơn nữa cũng vô dụng.
- Cho các ngươi mười phút thời gian cân nhắc, ta trước đi ngủ một giấc, so hay không so, tùy thời phụng bồi!
Không thèm để ý đối phương, Trương Huyền lần nữa duỗi lưng một cái, quay trở về.
- Tộc trưởng quá lợi hại...
- Một người đè nhiều Dị Linh tộc nói không ra lời như vậy, đây mới là khí độ của Danh Sư nên có!
Rất nhiều tu luyện giả trong Xuân Noãn lâu lần nữa nhìn tới, từng cái tràn đầy bội phục.
Tuy có Cổ Thánh tọa trấn, đối phương không dám làm gì nhóm người mình, nhưng thế lực Dị Linh tộc ở đây rõ ràng mạnh hơn nhân tộc, vì lẽ đó bọn họ đều là bị động tiếp nhận khiêu chiến, nghĩ không ra vị tộc trưởng này, vừa xuất hiện liền biểu hiện ra thực lực nghiền ép.
- Trương Huyền đúng không, tại hạ Bột Phong, nguyện ý đánh với ngươi một trận!
Còn không có đi trở về Xuân Noãn lâu, một Dị Linh tộc đi ra, chính là một trong sáu vị Bất Hủ cảnh đại viên mãn còn lại.
- Tiền đánh cược là cái gì?
Thấy có người đưa đồ ăn, vẻ mặt Trương Huyền vui vẻ.
- Ta chỉ có một kiện Đại Thánh chí bảo! Thua có thể cho ngươi, thắng, ta cũng không cần truyền thế thiên phù, chỉ cần ba danh ngạch theo vào Đại Thành điện!
Bột Phong nói.
- Danh ngạch?
Trương Huyền hơi nghi hoặc.
- Một cái truyền thế thiên phù, có thể kéo mười người đi vào Đại Thành điện, đây cũng là ta đi tới nơi này mới biết...
Hưng kiếm thánh nói.
- Ah!
Trương Huyền gật đầu:
- Phân ngươi ba cái cũng không sao, ta đồng ý!
Phân cho đối phương ba cái không có gì, cùng lắm thì sau khi đi vào Đại Thành điện, nghĩ biện pháp giết là được.
Cổ Thánh không vào Khổng miếu được, liền không có năng lực can thiệp tình huống bên trong, chết mấy người, cực kỳ bình thường.
- Năm con Thánh thú này, mặc dù là thú sủng của ngươi, nhưng để bọn chúng vây công, không thể hiển lộ rõ ràng thực lực cá nhân, ta khiêu chiến là ngươi, không phải Thánh thú, thân là Danh Sư, có dám vứt bỏ thú sủng đánh với ta một trận hay không?
Thấy hắn đồng ý, Bột Phong khẽ nói.
- Ngươi ý tứ là không cho ta sử dụng thú sủng?
Trương Huyền mỉm cười nhìn qua.
- Không sai, có dám không dựa vào Thánh thú, chỉ bằng vào thực lực của mình cùng ta chiến đấu một trận hay không, thật muốn như vậy, thua, ta cũng vui lòng phục tùng!
Bột Phong nói.
- Để ta không dùng thú sủng cũng được, nhưng phải thêm một cái Đại Thánh chí bảo!
Trương Huyền nói.
- Lại thêm một cái?
Bột Phong nhíu mày, chần chờ một chút, cổ tay khẽ đảo, một viên linh thạch màu huyết hồng xuất hiện ở phía trước:
- Đại Thánh chí bảo, ta đã không còn, có điều viên Thánh Huyết Linh Thạch này, là tinh huyết của Thánh thú Bất Hủ cảnh đại viên mãn tẩm bổ thành, ẩn chứa toàn bộ lực lượng của loại cường giả này, dùng để tu luyện, linh khí nồng đậm, mặc dù so ra kém Đại Thánh chí bảo, nhưng cũng không kém quá nhiều, ngươi nhìn có thể thay thế hay không?
Trương Huyền nhìn sang, quả nhiên cảm nhận được trên tảng đá tản ra linh khí nồng nặc, giống như thực chất. Dùng để tu luyện, quả thực có thể nhanh chóng tiến bộ, đối với hắn có trợ giúp không nhỏ.
- Thành giao!