THIÊN ĐẠO ĐỒ THƯ QUÁN

- Cái này, cái này...

Thân thể Ngột Thần nhoáng một cái, suýt chút nữa khóc lên.

Mới vừa nói chờ người này học xong, món ăn cũng đã lạnh, thời gian nháy mắt liền thi triển ra lực lượng, phong cấm lại Không Gian Sa... Có cần nhanh như vậy hay không?

Chỉ cảm thấy trên mặt nhức nhối, nếu có kẽ đất, sẽ trực tiếp chui vào. Hắn là cao thủ cao thủ cao cao thủ, cùng Trương sư tiếp xúc không đến bao lâu thời gian, liên tục bị đánh mặt ba bốn lần, mỗi một lần đều bị đánh đầu óc choáng váng, không biết đông nam tây bắc, vốn nghĩ ở một cái phương diện làm cho người khác kinh ngạc, một phương diện khác nhất định yếu kém, ai biết người này bất kể điểm nào cũng mạnh!

Hình như không có chút nào thiếu hụt cùng sơ hở vậy!

Liên tục nghi ngờ nhiều lần... truyền trở về, cũng không có mặt gặp người a! Chỉ là... người này đến cùng làm sao làm được?

Chỉ nhìn một bản không gian trụ cột nhập môn, liền có thể lĩnh ngộ không gian chân giải?

Chẳng lẽ là thật đại xảo chuyên công, tất cả bí ẩn đều ở trong bản công pháp nhập môn? Xem ra sau này cũng phải cố gắng nghiên cứu quyển sách này một chút, có lẽ có thể cảm ngộ, để thực lực tiến thêm một bước!

- Không Gian Sa đã định trụ, có thể đi...

Không biết trong lòng của hắn suy nghĩ, Trương Huyền tiện tay ném trong tay thư tịch tới, thản nhiên nói.

- Ừm!

Lạc Nhược Hi nhẹ nhàng cười một tiếng, thân thể mềm mại khẽ động, thẳng tắp bay tới đằng trước, lần này quả nhiên thấy cung điện càng ngày càng gần.

Ngột Thần luống cuống tay chân nhận lấy thư tịch, trước kia ném quyển sách này ở dưới bàn chân, cũng sẽ không nhìn một cái, mà bây giờ, ngậm đến trong miệng sợ tan, nâng ở lòng bàn tay sợ vỡ, sợ làm hỏng bản bí tịch tuyệt thế này, chậm trễ lý giải không gian.

...

Lạc gia.

Hai đệ tử bình thường đi tổ phòng.

Tại đây chứa đựng tượng của tổ tiên Lạc Thiên Vân cùng bài vị của vô số tiền bối. Ngày hôm nay tới phiên bọn họ trực ban, quét dọn từ đường, đốt nhang, tiến hành đủ loại nghi thức tế bái bình thường.

- Ngày hôm nay xem như quá mức mất mặt rồi! Về sau Lạc gia muốn xoay người cũng khó khăn...

Một đệ tử khuôn mặt chán nản, vừa đi vừa lắc đầu.

- Đúng vậy, Lạc gia chúng ta, từ khi xây dựng đến nay, lúc nào nhận qua khuất nhục như vậy!

Thanh niên tố y cũng xiết chặt nắm đấm.

- Tộc trưởng bị người từ hôn, trước mặt mọi người bị đánh mặt, nàng không để ý, nhưng chúng ta làm sao bây giờ?

Đệ tử áo đen than thở.

- Hiện tại nàng còn không phải tộc trưởng! Đại điển kế nhiệm còn chưa có tiến hành?

Thanh niên tố y khẽ nói.

- Không có tiến hành, là bởi vì muốn thông gia! Nếu như không thông gia, lấy huyết mạch của nàng, hơn nữa nắm Tĩnh Không châu trong tay... Không phải tộc trưởng th2i là cái gì?

Đệ tử áo đen nói.

- Lần này mất mặt lớn như thế, ta không hy vọng nàng làm tộc trưởng...

Thanh niên tố y lắc đầu.

- Không hy vọng có ích lợi gì? Trong tộc quy định, ngươi cũng không phải không biết, huyết mạch đạt tới cảnh giới nhất định, có thể làm tộc trưởng... Thực sự làm không được, lĩnh ngộ tiên tổ lưu lại không gian chân giải, cũng có thể làm! Hiện tại chỉ có huyết mạch của nàng phù hợp điều kiện... Mà không gian chân giải của tiên tổ, vài vạn năm không có người có thể triệt để lĩnh ngộ... Không phải nàng thì là ai?

Đệ tử áo đen lắc đầu:

- Cũng không thể bởi vì việc này, mà thay đổi quy tắc gia tộc!

- Quy củ gia tộc không thể thay đổi... Nhưng Lạc gia chúng ta cũng không cần nhận khuất nhục này...

Quơ quơ quả đấm, thanh niên tố y đang muốn tiếp tục nói chuyện, đột nhiên cảm thấy mặt đất dưới chân lay động, lông mày giương lên:

Bình luận

Truyện đang đọc