THIÊN ĐẠO ĐỒ THƯ QUÁN

- Đám người Triệu Nhã ở đâu?

Một chiêu đánh bay hai người, Trương Huyền tiếp tục đi tới, trường thương tản mát ra hàn mang, phụ trợ giống như Chiến Thần.

Leng keng!

Vừa định bắt một người trong đó, cẩn thận ép hỏi, một đạo sóng âm bỗng nhiên kéo tới, đâm thẳng linh hồn của hắn, quay đầu nhìn lại, ngay sau đó nhìn thấy thanh niên gầy yếu thi triển bảo vật của Ngôn Yển Cổ Thánh đang điều khiển dây đàn, công kích nhắm ngay mình.

Trước Ngột Thần thì chẳng biết lúc nào xuất hiện ba kim binh, lực quyền cuồn cuộn, lực lượng kinh người, không gian bốn phía thỉnh thoảng sụp đổ, hiện ra sức chiến đấu đáng sợ.

- Bảo vật thật là đủ nhiều...

Những kim binh này, tương tự lúc đi vào đại điện nhìn thấy, là cường giả Cổ Thánh lưu lại chữ viết, ẩn chứa tinh khí thần của bọn họ.

Ba kim binh đồng thời tấn công, xem như Ngột Thần thực lực cực mạnh, trong lúc nhất thời cũng khó có thể giãy giụa.

- Sư Tự Kim Binh, Ngôn Yển Cổ Thánh đã dùng qua cổ cầm... Bọn họ thật sự là Dị Linh tộc?

Một cái nghi ngờ từ trong lòng Trương Huyền toát ra.

Danh Sư đường cũng không bỏ ra nổi nhiều đồ tốt như vậy, đám Dị Linh tộc này tiện tay cầm, một cái so với một cái lợi hại... Sẽ không phải, bọn họ không phải Dị Linh tộc, mà là Chư Tử bách gia chứ?

Không đúng, nếu như là Chư Tử bách gia, Lạc Nhược Hi cùng Ngột Thần là ai?

Người sau chính miệng nói cho hắn biết, bản thân không phải Dị Linh tộc.

- Thiếu hụt!

Trong lòng nghi ngờ, tinh thần khẽ động, nhìn sang mấy người trước mắt.

Ông!

Thư viện lay động, có điều không có tạo ra thư tịch.

- Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ bọn họ cũng là Diễn Hư thể chất? Không có khả năng nhiều như vậy đi!

Đồng tử Trương Huyền co rụt lại.

Lạc Nhược Hi điều tra không ra, Ngột Thần điều tra không ra, có thể nhịn, nhưng đám này cũng nhìn không ra, xảy ra chuyện gì?

Giờ phút này bọn họ đang thi triển võ kỹ, dựa theo tình huống bình thường, có thể nhẹ nhõm phát giác!

- Ta hiểu, tuy bọn họ không phải Diễn Hư thể, nhưng nhất định nắm giữ bảo vật có thể che đậy Thiên Cơ, nếu không không có khả năng bắt đi đám người Triệu Nhã, để Danh Sư đường cũng không có trước thời hạn hiểu rõ tình hình!

Trong lòng hơi động, bừng tỉnh hiểu ra.

Dựa theo tình huống bình thường, Danh Sư đường nắm giữ Thiên Cơ sư cao minh nhất, vận chuyển Thiên Cơ, đám người Triệu Nhã, Ngụy Như Yên, Viên Đào bị bắt, sẽ trước thời hạn biết nguy hiểm, nhưng không hề có một chút tin tức nào... nói rõ những người này nhất định nắm giữ thủ đoạn che đậy Thiên Cơ.

Giống như mai rùa đặc thù của Thiên Cơ đường lúc trước, ở dưới nó bao phủ, Thiên Đạo cũng không thể phát giác.

- Xem ra sau khi ra ngoài, nhất định phải đến Thiên Cơ sư công hội lượn một vòng...

Trương Huyền híp mắt lại.

Trên thế giới vậy mà nắm giữ đồ vật có thể che đậy Thiên Đạo, để hắn cũng không nhìn thấu, làm hắn cực kỳ buồn bực.

Thực sự không được, đi Thiên Cơ sư công hội nghiên cứu một chút, có lẽ có thể trước thời hạn dự phòng, coi như đối phương đề phòng lại kín, cũng nhất định có thể tra ra dấu vết để lại.

- Không cách nào nhìn thấu cũng không sao, phải hay không, thử một lần liền biết!

Lông mày giương lên, lộ ra sát khí.

Thư viện nhìn không thấu, cũng không có nghĩa là không có thủ đoạn khác.

Dị Linh tộc, coi như có thể ngụy trang thành nhân tộc, nhưng lực lượng là không có cách nào sửa đổi, bản năng nhiều năm đã thành thói quen, sống chết trước mắt sẽ tự động thi triển ra.

Trừ khi thực lực cao đến đỉnh điểm, đối mặt công kích mạnh cỡ nào cũng thành thạo... Bất quá loại người này đối với hắn mà nói không tồn tại, chỉ cần hắn dùng hết toàn lực, không tin dưới Cổ Thánh ai có thể ẩn trốn!

- Ba người các ngươi cùng lên đi!

Nghĩ đến điểm này, trong lòng Trương Huyền sinh ra một cỗ hào hùng, cười ha ha một tiếng, trường thương trong tay run lên, bỗng nhiên điểm ra.

Ông!

Sóng âm của đối phương tập kích tới, lập tức bị mũi thương ngăn ở bên ngoài, chân bước ra, cán thương quét ngang.

Rầm!

Không gian xuất hiện vết rách, tập kích tới thanh niên da đen.

- Hừ!

Bình luận

Truyện đang đọc