THIÊN ĐẠO ĐỒ THƯ QUÁN

Nhiễm Cầu Cổ Thánh, mệnh danh đệ tử chiến lực mạnh nhất của Khổng sư, thực lực mạnh mẽ, có thể xưng kinh khủng.

Sư Tự Kim Binh này, nếu quả thật có kinh nghiệm chiến đấu cùng chiêu số của hắn, cùng cấp bậc muốn thắng được, nào có dễ dàng như vậy!

- Cũng không có khoa trương như vậy, Sư Tự Kim Binh, mặc dù ẩn chứa kinh nghiệm chiến đấu của viết người, nhưng chiến đấu thay đổi trong nháy mắt, thường thường sai một ly đi nghìn dặm, cùng cấp bậc, có thể phát huy ra một nửa lực lượng của Cổ Thánh, cũng rất không tệ rồi!

Thấy bộ dáng của hắn, Lạc Nhược Hi cười cười.

Nói trắng ra là, coi như ẩn chứa tinh khí thần của Nhiễm Cầu Cổ Thánh, cũng chỉ là một chữ mà thôi, không có khủng bố như vậy.

- Cũng đúng!

Trương Huyền gật đầu, nhìn về phía mọi người:

- Ai tới trước?

- Ta tới đi!

Ngột Thần tiến về phía trước một bước:

- Ta dò đường thay tiểu thư cùng Trương sư!

- Ừm!

Trương Huyền cũng không nhiều lời.

Vị Ngột Thần này thoạt nhìn mười ba mười bốn tuổi, nhưng thực lực bày ở nơi đó, không cần lo lắng, vừa vặn có thể nhìn một chút, những Sư Tự Kim Binh này rốt cuộc mạnh cỡ nào.

- Bắt đầu đi!

Tượng đá đồng tử thấy có người ra khỏi hàng, lúc này nhẹ gật đầu,

Kim binh chữ Nhiễm nhanh chân đi tới trước mặt, thân thể nhoáng một cái, khí tức trên người nhanh chóng tăng vọt, thời gian nháy mắt, liền đạt đến Đại Thánh cấp, cùng Ngột Thần giống nhau như đúc.

- Lợi hại!

Trương Huyền nhịn không được cảm xúc.

Một chữ viết, vậy mà có thể tăng cao tu vi, giống như nhân loại, cùng người chiến đấu... Không phải tận mắt nhìn thấy, sẽ không dám tin tưởng.

Khó trách Khổng sư tự tay viết, chỉ cần xuất hiện một chữ, liền có thể để vô số gia tộc điên cuồng, xem ra đạt tới Cổ Thánh cấp, mỗi một chữ đều không có đơn giản như vậy.

- Phần phật!

Cấp bậc tấn thăng xong, kim binh không có chút do dự gì, thân thể nhoáng một cái, một chuôi trường thương xuất hiện ở trong lòng bàn tay, thẳng tắp đâm tới Ngột Thần.

Thương chưa tới, không gian trước mắt liền xuất hiện vết rách, lực lượng hung mãnh đâm tới ngực Ngột Thần.

- Thương pháp thật lợi hại...

Ánh mắt Trương Huyền sáng lên, nắm đấm không khỏi xiết chặt.

Công phu có hay không, vừa ra tay liền biết. thương pháp của Trịnh Dương là hắn truyền thụ, đối thương lý giải sớm đã đạt đến cảnh giới cực kỳ cao thâm, trường thương của kim binh, mặc dù không có mạnh mẽ đơn giản như của mình, nhưng cũng giản lược tóm tắt, vừa ra tay liền phá vỡ hư không, trong nháy mắt bao vây tinh khí thần người, để đối thủ khó mà trốn tránh.

- Đến hay lắm!

Cũng nhìn ra chiêu này đáng sợ, Ngột Thần nhẹ nhàng cười một tiếng, cũng không tránh né, ngón tay nâng lên, thẳng tắp nghênh đón mũi thương.

Dưới tình huống bình thường, lấy ngón tay đối kháng trường thương, tuyệt đối là chiêu số tìm chết, nhưng đầu ngón tay của Ngột Thần mang theo khí lưu đặc thù xoay tròn, chỉ cần mũi thương tới đụng một cái, sẽ lập tức quấy vào trong đó, tựa như rơi vào không gian loạn lưu, cực kỳ bị động.

Kim binh biết khí lưu ở đầu ngón tay hắn lợi hại, vẻ mặt không có bất kỳ biến hóa nào, trường thương bỗng nhiên nhấc lên. Lần này biến chiêu, không chần chờ cùng dây dưa dài dòng chút nào, phảng phất như trước đó chỉ là hư chiêu, đây mới thật sự là sát chiêu.

Biến chiêu có thể làm được nước chảy mây trôi như vậy, xem như hắn cũng cần tiêu tốn công phu nhất định.

- Lợi hại, lần này biến chiêu, cũng có một phần ba năng lực của ta!

Trương Huyền không khỏi khen ngợi.

Bình luận

Truyện đang đọc