Trước mắt chín mươi chín cái cửa, nguy hiểm khác biệt, kỳ ngộ khẳng định cũng không giống nhau, lựa chọn đúng với sai, nhất định có chênh lệch rất lớn.
Nếu không đồng tử này cũng sẽ không chuyên môn cho thời gian một nén nhang để người ta lựa chọn.
Cổ Thánh lưu lại khảo hạch, bị hạn chế tu vi, Minh Lý Chi Nhãn hiệu quả không lớn, nhưng Thư viện thì sao?
Dưới Thiên Đạo, cái gì cũng có thể nhìn thấu... Đã như vậy, dùng nó tới chọn, cái nào đúng đắn, cái nào sai lầm, hẳn là cực kỳ đơn giản!
Nghĩ liền làm, Trương Huyền không chần chờ chút nào, cổ tay khẽ đảo, tay lấy ra giấy trắng cùng một cây bút lông, rồng bay phượng múa, bắt đầu vẽ tranh.
Trình độ thư họa của hắn sớm đã đạt đến bát tinh, tốc độ cùng chất lượng vẽ tranh đều đạt đến trình độ cực cao, không đến ba phút, liền vẽ ra toàn bộ cửa đá trước mắt, sinh động như thật, tựa như bất cứ lúc nào cũng sẽ bay ra ngoài.
Vẽ xong, bút lông tiếp tục vũ động, ở trên mỗi một cửa đều viết hai chữ đúng đắn.
Nhiều cửa như vậy, làm khảo hạch, nhất định chỉ có một chỗ là chính xác nhất, thư viện có thể phân biệt ra được sai lầm cùng thiếu hụt, chỉ cần không có thiếu hụt, thì có thể tiến vào.
Hắn bên này viết, thạch đồng tử ở một bên không hiểu ra sao.
Vốn cho rằng kẻ trước mắt này sẽ tùy tiện lựa chọn một cửa đá đi vào, ai biết lấy ra bút giấy, lại viết lại vẽ... Ta là để ngươi lựa chọn, không phải bảo ngươi vẽ tranh... chơi những cái này làm gì?
- Thời gian lập tức đến, lại không đi vào, sẽ thủ tiêu tư cách, không thể tham dự khảo hạch...
Hắn nhịn không được nữa nhắc nhở.
- Được rồi, ta lập tức làm ra lựa chọn...
Trương Huyền nhẹ gật đầu, ở trên cửa đá cuối cùng viết xong đúng đắn, lúc này ngón tay mới đụng giấy một cái.
Hô!
Trong đầu xuất hiện một tranh vẽ giống nhau như đúc.
Thời gian nháy mắt, tìm được cánh cửa không có thiếu hụt kia, lúc này Trương Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.
- Ta chọn xong...
Trương Huyền mở mắt ra, nhẹ nhàng cười một tiếng, nhanh chân đi về phía trước, đi tới trước mặt thạch đồng tử, thấy nó không hiểu ra sao, nhẹ nhàng cười một tiếng:
- Thật ra thì ta là Thư Họa sư, có thói quen nhìn thấy đồ tốt sẽ vẽ ra... Vừa rồi nhìn thấy nhiều cửa đá như vậy, nhất thời ngứa nghề, mong tha thứ!
- Thư Họa sư? Ngứa nghề?
Thạch đồng tử xạm mặt lại.
Xem cái cửa đá cũng ngứa... Còn có cái gì không ngứa sao? Sao không có ngứa chết ngươi!
- Ngươi là tượng đá, không hiểu loại cảm giác này cũng rất bình thường!
Trương Huyền cười ha ha một tiếng, tiện tay ở trên bờ vai của đối phương vỗ một cái, vẻ mặt đồng tình đi đến một cái cửa đá.
- Ngươi...
Không nghĩ tới bị chế giễu, thạch đồng tử tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Khâu Ngô Cổ Thánh cả đời làm người chính trực, sao lại thu một học sinh để cho người ta nghiến răng, hận không thể đánh một trận như vậy?
Nói thật, quả thực quá khác nhau... để ngươi tuyển cửa đá, ngươi còn ngứa... Ừm, không đúng!
Trong lòng nghiến răng nghiến lợi, nhìn về phía phương hướng thanh niên đi qua, đột nhiên ngây người, trong mắt tràn đầy khó tin.
Kẹt kẹt!
Đi vào một cái cửa đá, thanh niên biến mất ở trước mắt.
- Hắn tuyển cái này? Đây chính là... Hắn làm sao làm được?