CỰ LONG THỨC TỈNH


Cô có một số tiền, nhưng số tiền đó được đổi từ tính mạng của anh trai cô, cô muốn giữ nó lại, dự định sau này ra trường sẽ mở một công ty đứng tên anh trai, xem như cùng anh trai lập nghiệp.

Hiện giờ cô buộc phải dùng tới tiền của anh trai mình, nhưng bên kia rõ ràng là đang muốn tống tiền, sao cô có thể dùng tiền đổi bằng mạng của anh trai mình dâng lên cho đám người này chứ.

Tuy nhiên, ngay khi tên tóc vàng nghe nói Tiết Đông Ni có tiền để trả, hắn ta lập tức thay đổi sắc mặt rồi nói: "Tụi mày, mau bắt hai con bé này đi.

Nếu như hôm nay tụi nó không trả tiền thì mình liền chụp ảnh khỏa thân của cả hai đứa nó phát tán ra ngoài".

Đám côn đồ tóc vàng còn lại ngay lập tức bước tới chuẩn bị ra tay.

Ngay sau đó lại có một giọng nói uể oải vang lên.

"Chờ một chút".

Tên tóc vàng nhìn về phía tiếng nói phát ra thì thấy Lục Hi đang uể oải đứng dậy bước đến bên cạnh Tiết Đông Ni, mỉm cười vỗ vai cô rồi nói với tên tóc vàng.

"Muốn đưa em gái tôi đi, anh đã hỏi ý anh trai của con bé là tôi chưa?"
Tên tóc vàng liếc Lục Hi từ trên xuống dưới.

Hắn ta chỉ thấy anh đầu tóc rối bù, mặt mũi xác xơ, mặc chiếc áo phông mấy ngày chưa giặt cùng một chiếc quần rộng thùng thình, chân đi dép tông.


"Ha ha, anh trai hả? Muốn tao không bắt con bé này đi cũng được, mày có tiền trả bọn tao không?", tên tóc vàng khinh thường nói.

Lục Hi không thèm để ý đến tên tóc vàng, chỉ quay sang hỏi Tiết Đông Ni và Lý Vi: "Có thể cho anh biết chuyện gì đã xảy ra không?"
Lý Vi sợ hãi không chịu nói, Tiết Đông Ni thấy vậy thì liền kể lại cho Lục Hi nghe mọi chuyện, về phần ảnh khỏa thân thì hôm nay cô mới biết được, cô cũng kể cho Lục Hi nghe.

Thật ra cô không cần nói thì Lục Hi cũng đã nghe thấy, anh chỉ muốn biết tại sao bọn họ lại vay tiền mà thôi.

Sau khi nghe Tiết Đông Ni kể, trong lòng Lục Hi cũng đã hiểu được đại khái, Lý Vi này là một cô gái bị tình yêu làm mù mắt, bị người ta lừa tình lừa tiền rõ ràng như vậy mà cũng không nhận ra.

Về phần Lục Hi, tất nhiên anh sẽ không để Tiết Đông Ni dùng số tiền đổi bằng mạng của anh trai cô đưa cho đám côn đồ này.

Ngay khi Lục Hi đang cân nhắc có nên dùng bạo lực trực tiếp hay không thì chuông điện thoại của anh bỗng vang lên.

Cầm điện thoại lên thấy là cuộc gọi của Phù Đồ, Lục Hi ấn nút trả lời.

"Anh Lục, người mà anh bảo tôi tìm tôi đã tìm được tin tức rồi".

"Ồ, đã có chuyện gì xảy ra?"
"Tối hôm qua cô ấy đã xuất hiện ở một quán bar phía tây thành phố.

Tôi đã bảo người ở đó tìm kiếm tiếp, ngay khi có tin tức mới thì tôi sẽ báo cáo cho anh ngay".

"Ừm, được rồi, nhưng bây giờ tôi còn có chuyện ở đây cần anh giải quyết.

Hãy đến quán mì xào đối diện cổng trường đại học Tây Kinh ngay lập tức đi".

"Vâng anh Lục, tôi sẽ đến ngay".

Phù Đồ không hỏi thêm gì, cũng không cần hỏi, chỉ cần là chuyện anh Lục nhờ thì hắn ta nhất định sẽ làm.

Cúp điện thoại xong, Lục Hi cười nói với tên tóc vàng: "Chờ một chút, sẽ có người mang tiền đến đây cho các người".

Lục Hi quyết định giao chuyện này cho Phù Đồ, dù sao Phù Đồ cũng là bá chủ Tây Kinh nên sẽ xử lý xong chuyện này nhanh thôi.

Tên tóc vàng nghe vậy thì liền ngồi xuống ghế chặn cửa nói.

"Tốt lắm, tao ở chỗ này chờ.


Chờ không được tiền thì tao chém chết mày trước sau đó bắt hai con bé này đi cho anh em tao lần lượt vui vẻ".

Lục Hi cười nói: "Không thành vấn đề".

Sau đó, anh nắm tay Tiết Đông Ni đi đến bàn mình ngồi xuống, Lý Vi run rẩy ngồi bên cạnh Tiết Đông Ni.

"Gần đây học hành thế nào?", Lục Hi hỏi Tiết Đông Ni.

Tiết Đông Ni đang khổ sở trong lòng, buồn bã nói: "Anh Lục, anh còn có thời gian để hỏi thăm việc học của em sao? Phải trả nhiều tiền như vậy, em phải làm sao đây?"
Tiết Đông Ni không biết thân phận thực sự của Lục Hi, cô chỉ nghĩ rằng Lục Hi là bạn tốt của anh trai cô mà thôi.

Hơn nữa, trông Lục Hi không hề giống một người giàu có, Tiết Đông Ni cũng không nghĩ Lục Hi có thể kiếm được nhiều tiền như vậy.

"Đừng lo lắng, anh sẽ giúp em giải quyết chuyện này.

Nếu như không được thì anh còn có chị gái xinh đẹp bên cạnh đây, cô ấy là một bà chủ lớn, nhờ cô ấy chi ra chút tiền này cũng không thành vấn đề".

Lục Hi nhìn Hoắc Tư Duệ nói đùa.

Hoắc Tư Duệ mỉm cười, chỉ cần Lục Hi cần, đừng nói là vài trăm ngàn, cho dù là vài triệu hay vài chục triệu thì cô cũng sẵn sàng chi ra.

Tuy nhiên, cô biết với khả năng của Lục Hi thì không cần đến cô giúp cho cô nên cô chỉ cười.

Tiết Đông Ni nghe vậy liền đau khổ nói: "Anh Lục, em cũng không quen biết chị ấy, sao có thể mặt dày nhờ chị ấy giúp đỡ được?"
Lúc này, Lý Vi nãy giờ vẫn luôn im lặng đột nhiên nói: “Anh Lục, chị này, chỉ cần anh chị giúp em lần này thì sau này bạn trai em sẽ trả lại tiền cho anh chị, anh ấy nhất định sẽ trả lại tiền".


Cô ta không quen biết Lục Hi, cũng không quen biết Hoắc Tư Duệ, cô ta chỉ nghe thấy Tiết Đông Ni gọi họ như vậy nên gọi theo.

Nghe thấy hai người sẵn sàng giúp đỡ, Lý Vi như bắt được một cái phao cứu sinh nên liền mở miệng nhờ vả.

Cô ta bị người khác nắm đằng chuôi, nếu như còn không mặt dày nhờ vả thì ảnh khỏa thân của cô ta sẽ bị phát tán, lúc đó cô ta cũng không thể sống được nữa.

Lục Hi nghe xong thì lắc đầu, cảm thấy thương thay cho sự ngu ngốc của Lý Vi, nhịn không được phải lên tiếng.

"Đến bây giờ còn nghĩ tới bạn trai, chẳng lẽ cô không nhận ra gã bạn trai đó đã đá cô rồi sao?"
Lý Vi nghe vậy thì ngay lập tức đỏ bừng mặt nói: "Không thể nào, Dật Phàm tuyệt đối sẽ không lừa gạt em".

Lục Hi suýt nữa thì tức đến hộc máu, cô gái này sao có thể không nhìn ra được sự thật hiển nhiên như vậy?
“Nếu như bạn trai cô không lừa gạt cô thì tại sao đến hạn trả nợ lại không tìm được người?”, Lục Hi nói tiếp.

Lý Vi lập tức nói: "Chỉ là công ty của anh ấy có việc, anh ấy bận rộn với công việc kinh doanh.

Làm sao anh ấy có thể lừa gạt em được? Em sẽ không bao giờ tin vào điều đó.

Đừng có vu khống anh ấy!"
Thấy Lý Vi hung hăng nói như vậy, Lục Hi hoàn toàn ngẩn ra..


Bình luận

Truyện đang đọc