CỰ LONG THỨC TỈNH

Chương 787

Tề Tuyết Phong còn đang muốn nghiên cứu nét bút bên ngoài một chút, nhưng thấy Lục Hi đã đi vào đến cửa đá thứ hai, thì không dám dừng lại lâu hơn mà vội vã đi theo.

Sau khi vào trong cửa thứ hai, trước mặt mọi người là một cây cầu treo rộng ba mét, bên dưới sâu không thấy đáy.

Lục Hi bước lên cầu treo, tiếp tục tiến về phía trước.

Đi được hơn mười mét thì đến đầu cầu.

Nhưng phía trước vẫn đen như mực, không thấy gì cả, có vẻ là rất sâu.

Lục Hi chỉ huy ba quả cầu ánh sáng di chuyển lên phía trước, còn anh thì đứng ở đầu cầu, không chút động tĩnh.

Phía sau anh có không ít người, cho nên không dám mạo hiểm.

Khi quả cầu ánh sáng tiến tới trước, nhóm Lục Hi mới nhìn rõ đây là một cái hành lang dài.

Hành lang rộng những hơn mười mét, hai bên là hai pho tượng có bộ mặt ác quỷ dữ tợn cao hơn hai mét.

“Quỷ tượng đá!”

Lục Hi cau mày rất chặt, sau đó nói: “Mọi người ở đây đi, tôi đi xem xem thế nào đã”.

Nói xong, Lục Hi từ từ đi lên trước.

Anh vừa mới bước vào hành lang thì hai con quỷ tượng đá kia đã tạo ra những thanh âm ma sát, đột nhiên sống dậy.

Chỉ thấy chúng gào lên một tiếng, bước lớn về phía Lục Hi.

Lục Hi vừa nhìn, lập tức quay lại cầu treo, bảo vệ ngay trước lối đi, trong tay ngưng tụ ra một cái búa lớn màu ám kim.

Lúc này, con quỷ tượng đá đầu tiên đã vồ tới, Lục Hi cũng hét lớn, vung búa về phía nó.

“Bốp” một tiếng, chiếc búa của Lục Hi chỉ phá vỡ được một góc đá nhỏ trên người con quỷ.

Khiến cho Lục Hi kinh hãi vô cùng.

Dưới sức mạnh của cự long mà con quỷ tượng đá này vẫn cứng rắn như thế, đúng là khó đối phó.

Lục Hi nghĩ vậy, nhưng động tác thì không dám chậm trễ chút nào. Anh bổ liên tục mấy búa về nó, khiến con quỷ này phải lui về sau, ngay sau đó thì lấy cây thương rồng từ không gian ra.

Lúc này, quỷ tượng đá đã mạnh mẽ xông tới, Tề Tuyết Phong cùng đám thuộc hạ của Barthes đã sợ đến mức tái mét mặt mày. Bọn họ có khi nào nhìn thấy những thứ như vậy đâu chứ, đúng là quá đáng sợ.

Còn Khắc Tẩm tuy rằng kinh hãi nhưng vẫn có thể giữ được sự trấn định, đứng phía sau Lục Hi, chuẩn bị tiếp ứng cho anh bất kỳ lúc nào.

Lúc này, Lục Hi lại hét lớn một tiếng, cây thương rồng bay tới một con quỷ tượng đá, bổ mạnh xuống.

Một tiếng “phanh” nữa vang lên, nửa thân của quỷ tượng đá bị đánh vỡ nát, lảo đảo ngã xuống.

Lục Hi mỉm cười, uy lực của cây thương rồng quả nhiên là khác biệt, mạnh hơn cả khí binh của anh. Xem ra thứ đồ này rất hữu dụng khi đối đầu với đám quái vật.

Sau đó, cây thương rồng trong tay Lục Hi không ngừng bổ xuống, còn anh thì đứng yên ở đầu cầu, không chút di chuyển.

Cứ như vậy, cây thương rồng trong tay Lục Hi liên tục di chuyển, quỷ tượng đá lần lượt ngã xuống, còn anh cũng thỉnh thoảng bị móng tay dài của quỷ cứa vào.

Bình luận

Truyện đang đọc