CỰ LONG THỨC TỈNH

Chương 401

Vương Dương Minh thấy tình huống không ổn chỉ kịp nghiêng người, đồng thời ngưng tụ lại tầng tầng lớp lớp chân khí bảo vệ quanh thân.

Một quyền của Cẩu Tồn Kiến trực tiếp phá vỡ lớp vân khí, đập mạnh lên vai ông ta.

‘Răng rắc’ một tiếng, Vương Dương Minh trực tiếp bị đánh tới ngã quỳ xuống đất.

Cẩu Tồn Kiến lúc này thấy vậy lại tung tới một cước, đá văng Vương Dương Minh ra xa.

Miệng Vương Dương Minh khạc đầy máu tươi, cơ thể xoay lộn trên không trung vài vòng mới rơi phịch xuống đất.

Cả người ông ta lúc này đã bê bết máu và thở hổn hển như bò.

Trên bụng ông ta có một miệng vết thương rất lớn vì bị gai xương cứa qua đang không ngừng chảy máu, đó là khi bị đá bị thương, phần gai xương trên chân Cẩu Tồn Kiến gây ra, trên bàn chân ông ta cũng bị đâm thủng ra hai lỗ máu, ngoài ra còn có máu không ngừng trào ra từ miệng, thảm thương không nỡ nhìn.

Một màn này khiến tất cả rơi vào yên lặng.

Làm sao trong nháy mắt Vương Dương Minh lại thất bại thảm hại như vậy, bọn họ hoàn toàn không thể lý giải nổi.

Mà gương mặt Vương Dương Minh cũng tràn đầy kinh ngạc, nghĩ không thông tại sao sự việc có thể diễn biến đến mức này.

Lúc này Cẩu Tồn Kiến cười điên cuồng: “Chỉ có một lĩnh vực Thiên Vân cỏn con cũng muốn vây khốn tôi, đúng là nực cười, tông sư cứt chó gì đó trong mắt lão phu cũng giống như rác rưởi mà thôi”.

Thấy Cẩu Tồn Kiến ngông cuồng như vậy mọi người đều phẫn nộ nhưng chỉ đành bất lực.

Ngay cả tông sư cũng bị đánh tới thương tích nghiêm trọng, bọn họ còn có thể làm được gì đây?

Cẩu Tồn Kiến cúi đầu nhìn bốn phía xung quanh, đôi mắt như đèn pha lộ ra tia sáng dữ tợn, tất cả mọi người đều giật mình kinh hãi, vôi vàng cúi đầu không dám nhìn trực diện ông ta.

Cẩu Tồn Kiến thấy vậy không kìm được cười sảng khoái: “Hôm nay tiêu diệt tên Vương Dương Minh này trước”.

Dứt lời Cẩu Tồn Kiến sải chân lao về phía Vương Dương Minh.

Chân khí của Vương Dương Minh đã rơi vào trạng thái tán loạn, cơ thể lại mang thương tích nặng đã không còn bất kỳ lực chiến đấu nào, chỉ có thể giương mắt chờ chết.

Lúc này chỉ thấy Vương Cảnh Sơn hét lớn một tiếng: “Không được làm tổn thương gia chủ nhà họ Vương chúng tôi”.

Vừa nói Vương Cảnh Sơn vừa nhảy dựng đến trước mặt Cẩu Tồn Kiến, trong tay ngưng tụ ra khí binh chém về phía Cẩu Tồn Kiến.

Cẩu Tồn Kiến lại nhấc chân lên đá bay ông ta.

Mọi người lại bàng hoàng chết lặng một hồi, Cẩu Tồn Kiến lúc này đã đi tới trước mặt Vương Dương Minh, giơ chân hung tàn giẫm xuống.

Đám đông thấy vậy không khỏi che mặt không dám nhìn.

Bàn chân khổng lồ của Cẩu Tồn Kiến cứ như vậy đạp xuống e rằng cho dù là đống sắt thép cũng sẽ biến thành cặn bã, chưa kể đến việc Vương Dương Minh đã vô lực không khác gì một người bình thường.

Tuy nhiên vào đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên cất lên: “Cẩu Tồn Kiến”.

Bình luận

Truyện đang đọc