CỰ LONG THỨC TỈNH

Chương 629

Mà lúc này bốn người nhà họ Vương lại đi tới đầy hăm doạ: “Nhóc con, chúng tôi cảnh cáo các người một lần nữa, đừng mơ tưởng đến chuyện bỏ trốn”.

Liễu Bồi Nhiên lúc này thấy Lục Hi đã tới cũng không ngó ngàng tới việc của Lâm Tiêu nữa mà nhìn anh nói: “Cậu chính là Lục Thiên Hành?”

Lục Hi chắp tay: “Chính là tại hạ”.

Liễu Bồi Nhiên cười: “Tốt, tốt, tốt, vẫn là lớp thanh niên hăng hái hơn”.

“Không dám”, Lục Hi uể oải đáp.

Nhưng trong nháy mắt sắc mặt Liễu Bồi Nhiên trở nên âm trầm: “Cậu không chào hỏi đã phế đi hai tay người trong gia tộc tôi, còn muốn vơ vét 50 triệu của anh ta, cậu có thừa nhận không?”

“Tôi thừa nhận”, Lục Hi thản nhiên đáp.

Liễu Bồi Nhiên nghe được câu trả lời dứt khoát này của Lục Hi thì thoáng ngẩn người, ông ta vốn tưởng rằng Lục Thiên Hành nhất định sẽ ngụy biện một phen, ông ta cũng đã chuẩn bị sẵn lí do thoái thác, chẳng ngờ anh lại trực tiếp thừa nhận như vậy.

Ngược lại Lục Hi lười phải dài dòng với ông ta, rốt cuộc cũng không muốn người phía dưới nhìn ra sự thực, chỉ có người chiến thắng mới có quyền lên tiếng, hiện tại nói nhiều cũng vô ích.

“Rất tốt, nếu các hạ đã tự tin và kiêu ngạo như vậy, để tôi lĩnh giáo cao chiêu một chút đi”.

Vừa dứt lời Liễu Bồi Nhiên đã lập tức chống thẳng thắt lưng, chớp mắt một luồng khí thế ngất trời dâng lên, cả người giống như một thanh kiếm sắc bén, toát ra từng đợt sát khí kinh người.

Người có mặt tại quảng trường đều rùng mình một trận.

“Tôi nhường cậu ba chiêu, tránh người khác nói tôi cậy già bắt nạt”.

Dù bày ra mũi nhọn nhưng Liễu Bồi Nhiên lại không lấn lướt ra tay mà tỏ vẻ phong độ cao thủ nói.

Cách làm này của ông ta lập tức thu được một loạt tiếng hoan hô.

Nhưng Lục Hi chỉ cười nhạt đáp: “Ông vẫn nên ra tay trước đi, tôi sợ sau khi mình ra tay, ông sẽ không còn cơ hội thể hiện nữa”.

“Khá lắm, ngạo mạn như vậy”.

“Mẹ nó, trước mặt tông sư cũng dám khoác lác như vậy, thực sự là ngu si đến loại trình độ không tưởng mà”.

“Tự tạo nghiệt không thể sống”.

Liễu Bồi Nhiên còn chưa lên tiếng nhưng đám người vây xem bên ngoài lại bắt đầu hò hét chửi bới.

Liễu Bồi Nhiên chỉ ra vẻ tiếc hận lắc đầu nói: “Lớp trẻ ngày nay thật là vênh váo, hôm nay tôi sẽ giúp cậu tỉnh táo lại”.

Lúc này cũng không thấy Liễu Bồi Nhiên có bất kỳ động tác nào, bên cạnh ông ta xuất hiện bảy cột chân khí ngưng tụ thành bảy cây thương dài, lấy khí thế sét đánh lao vụt vào trong không gian chém về phía Lục Hi.

Một chiêu này lại hấp dẫn những tiếng hoan hô.

Lục Hi mỉm cười, trong tay cũng ngưng kết ra một thanh trường đao màu vàng sẫm, anh giống như đang thong thả dạo bước trong sân, từ mỗi bước chân huyền diệu hất bay những cây thương đang bổ đến kia, đồng thời đi về phía Liễu Bồi Nhiên.

Cây thương của Liễu Bồi Nhiên sau khi bị hất bay lại quay đầu trở lại từ một góc độ gian xảo chém về phía Lục Hi, hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh.

Bảy cây thương đan xen chém xuống vẽ lên một khung cảnh tàn sát khốc liệt, khiến đám đông nhìn tới hoa mắt.

Bình luận

Truyện đang đọc