CỰ LONG THỨC TỈNH

Chương 716

Sau khi giới thiệu xong, Vương Nhất Minh nâng rượu lên nói: “Hoan nghênh mọi người đến khách sạn Thịnh Vượng, hôm nay chúng ta nhất định phải ăn uống thoải mái nhé”.

Lục Hi cùng nhóm bạn học cũng nâng rượu lên, ai không uống được thì cầm nước ngọt.

Lúc này, Thiệu Thanh cũng nói: “Các bạn học, khó khăn lắm mới tụ tập được với nhau, phải ăn uống thật thoả thích nhé”.

“Không say không về”.

“Tình bạn vạn tuế”.

“Hữu nghị trường tồn”.

Các bạn học mỉm cười, hô khẩu hiệu, sau đó cụng ly.

“Sao mà ồn ào thế chứ, Nhất Minh, đây là bạn của con à?”

Các bạn học đang cười đùa, bỗng nhiên có một thanh âm không vui vang lên ngoài cửa.

Nghe thấy âm thanh này, cả phòng lập tức trở nên yên tĩnh, nhóm bạn học quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy một đám người xuất hiện ở ngoài cửa không biết từ bao giờ. Ở giữa là một quý phu nhân khoảng hơn 50 tuổi, ăn mặc quý phái, trang điểm kiểu sang trọng, và cũng là người nói câu vừa rồi.

Vừa thấy người này xuất hiện, Tân Mỹ Dục đang vui vẻ bỗng nhiên hơi tái mặt, trong mắt loé lên một chút sợ hãi. Vương Nhất Minh thì đã kéo tay Tân Mỹ Dục lên đón, cười nói: “Mẹ, anh trai, chị dâu, mọi người cũng đến ạ”.

“Có chuyện gì vậy, không biết lúc này chính là giờ dùng bữa, là thời điểm kinh doanh tốt nhất của khách sạn à? Các người làm loạn như vậy…”

Người đàn ông được Vương Nhất Minh gọi là anh trai kia ngược lại có dáng người cao to tuấn tú, thấy cảnh này thì cau mày trầm giọng nói.

“Mẹ, anh, thực xin lỗi, đây đều là các bạn cùng lớp của con, vì buổi họp lớp hôm nay nên nhất thời có chút vui mừng kích động do đó mới…”, Tân Mỹ Dục bước tới và cúi đầu xin lỗi.

Cô ta lúc này còn đâu dáng vẻ tự tin và kiêu ngạo trước đó.

“Họp lớp? Một nhóm học sinh trung học có gì mà phải họp, hơn nữa còn chọn khung giờ này”, thấy Tân Mỹ Dục cúi đầu xin lỗi, người phụ nữ được Vương Nhất Minh gọi là chị dâu kia khinh thường nói.

“Chị dâu, chị…”, Tân Mỹ Dục nghe chị dâu nói vậy thì gương mặt thoáng chốc tái nhợt, trong mắt hiện lên vẻ uất ức.

“Được rồi, họp lớp thì họp lớp, mọi người chú ý chút”.

Mẹ chồng của Tân Mỹ Dục rõ ràng không thích thú, cũng coi thường người con dâu bằng cấp thấp và xuất thân bình thường này. Thấy con dâu lớn trần trụi chê bai chế giễu con dâu nhỏ, bà ta không chỉ không nói giúp Tân Mỹ Dục, ngược lại còn trực tiếp ngắt lời.

“Con cũng chú ý cho mẹ, đừng để chuyện gì cũng chiều theo ý cô ta”.

Sau khi mẹ chồng của Tân Mỹ Dục nói một câu với cô ta, lại quay sang trừng mắt nhìn con trai một cái, sau đó cũng không liếc mắt tới mấy người Lục Hi mà đi thẳng lên gian phòng bao trên tầng.

“Hừ, chỉ biết ăn tiêu hoang phí”, chị dâu của Tân Dục Mỹ thấy mẹ chồng đứng về phía mình không kìm được càng thêm kiêu căng ngạo mạn, khi đi qua ngang người Tân Mỹ Dục còn cố ý nói một câu này.

Tân Mỹ Dục có chút dằn lòng không nổi, nhưng lại bị Vương Nhất Minh ngăn lại.

“Được rồi, em cũng không phải không biết tính khí và lai lịch của chị dâu, ngay cả mẹ anh cũng phải nhường nhịn chị ta vài phần mà”, Vương Nhất Minh cười khổ sở.

Vương Nhất Minh nói như vậy Tân Mỹ Dục liền không lên tiếng nữa, mất một lúc sau mới lại nặn ra nụ cười nói với Lục Hi và những người khác: “Chúng ta dùng cơm thôi, không cần quan tâm tới họ”.

Bình luận

Truyện đang đọc