CỰ LONG THỨC TỈNH

Chương 884

Lâm Tiêu tổng hợp phân tích những thông tin này, tất cả mũi nhọn đều chỉ vào Lục Thiên Hành.

Một lát sau, Lâm Tiêu đứng lên nói: “Các cậu tiếp tục thăm dò nghe ngóng thông tin, tạm thời đừng kinh động đến bọn họ, tôi phải đi gặp cậu Lục”.

Mọi người vội vàng hành lễ.

Sau đó Lâm Tiêu quay người rời đi, lên xe đến Thiên Nhân Cư.

Chỉ lúc sau Lâm Tiêu xuống xe trước cửa Thiên Nhân Cư, bảo lái xe đợi ở bên ngoài, một mình ông ta đi vào trong.

Đến phòng của Lục Hi, Lâm Tiêu cung kính nhẹ nhàng gõ cửa.

“Vào đi”.

Bên trong truyền ra giọng nói uể oải của Lục Hi.

Lâm Tiêu đẩy cửa đi vào, chỉ thấy Lục Hi nằm trên sofa đang ngáp dài.

“Xin lỗi cậu Lục, làm phiền cậu nghỉ ngơi rồi”, Lâm Tiêu vội nói.

Lục Hi lắc đầu nói: “Đâu có làm phiền gì, tôi thường hay ngủ gật thôi, có chuyện gì không?”

“Cậu Lục, dạo này có rất nhiều người lạ mặt đến Tây Kinh, đều đang thăm dò thông tin về cậu”, Lâm Tiêu nói.

“Ố?”, Lục Hi cau mày: “Thăm dò thông tin về tôi ư?”

“Đúng thế, nói một cách chính xác là thăm dò thông tin về Lục Thiên Hành”, Lâm Tiêu khom người nói.

Lục Hi gật đầu, chậm rãi nói: “Xem ra người của nhà họ Ôn đến rồi”.

Lâm Tiêu nghe vậy, thầm kinh hãi nói: “Cậu Lục, cậu nói nhà họ Ôn ở Giang Triết sao?”

“Ừm”, Lục Hi gật đầu nói.

Lâm Tiêu nghe vậy bất giác cau mày.

Nhà họ Ôn ở Giang Triết, căn cơ hùng hậu vững vàng, gia chủ của nhà họ Ôn là một tông sư cảnh giới Trung Kỳ, còn mạnh hơn ông ta vài phần.

Bất kể từ thực lực cá nhân hay là căn cơ gia tộc, ông ta cũng không đuổi kịp, đó là một trong số gia tộc lớn ít ỏi, sao cậu Lục và bọn họ lại có vướng mắc?

“Cậu Lục, nhà họ Ôn rất khó đối phó, sao cậu lại có vướng mắc với bọn họ?”, Lâm Tiêu lo lắng hỏi.

Lục Hi lại cười nói: “Quan hệ giữa tôi và nhà họ Ôn khá đặc biệt, bây giờ cũng không tiện nói cho ông, sau này ông sẽ hiểu, không cần lo lắng, ông là hổ đầu đàn ở đây, chắc chắn sớm muộn gì họ cũng tìm ông, đến lúc đó gặp bọn họ cũng không sao”.

Lâm Tiêu nghe vậy, hành lễ nói: “Xin nghe theo sự sắp xếp của cậu Lục”.

Lục Hi đã không nói, đương nhiên Lâm Tiêu sẽ không hỏi nhiều.

Lúc này, Lục Hi chỉ vào chiếc tủ bên cạnh, nói: “Trên đó là nhũ dịch Chung Linh đã được chia sẵn, về cơ bản có thể định ra được số lượng, mỗi nhà mười hai chai, ông cầm đi đi”.

“Vâng, cậu Lục, nhưng có cần hủy bỏ tư cách của nhà họ Ôn không?”, Lâm Tiêu trầm giọng nói.

Lục Hi cười, lắc đầu: “Không cần, không liên quan đến việc này, hơn nữa làm vậy dễ bị lộ”.

“Tôi biết rồi cậu Lục”, Lâm Tiêu gật đầu.

Bình luận

Truyện đang đọc