ĐẲNG CẤP Ở RỂ

Chương 110

Lâm Tử Minh ngạc nhiên, có phần không tin hỏi t “Không phải em luôn không muốn mang anh tới buổi họp mặt lớp sao? Sao lần này. .

Sở Phi mặt lạnh, có chút tức giận nói: “Muốn đi thì “Đi đi đi, như thế nào lại không đi, chắc chắc sẽ đư Lâm Tử Minh vội vàng nói.

Đùa thôi, bản chất của những người bạn cùng lớp này, Lâm Tử Minh rất rõ, chính là tỏ vẻ là bạn học tốt để có cơ hội tiếp cận, Sở Phi xinh đẹp như vậy, đế lúc đó chắc chắn uống nượu say, thậm chí sẽ bị chấm mút, Lâm Tử Minh không đi không được.

Khỏe miệng Sở Phi vô thức nhếch lên, nở một nụ cười tươi, không đến một giây, lập tức biến mất không thấy, tiếp tục làm ra bộ mặt lạnh lùng. “Anh đi cũng được, nhưng phải nghe lời tối, không được nối lung tung, không được ăn bậy, không được cho tôi mắt mặt nữa, biết không?” “Biết biết.” Lâm Tử Minh vội vàng gật đầu nhận lời.

Sở Phi nói: “Tối nay tôi có một buổi họp mặt lớp cấp 2, tổ chức ở thành phố Tây, anh có muốn đi cùng tôi tới đó?”

Lâm Tử Minh ngạc nhiên, có phần không tin hỏi lại: “Không phải em luôn không muốn mang anh tới buổi họp mặt lớp sao? Sao lần này. ..

Sở Phi mặt lạnh, có chút tức giận nói: “Muốn đi thì di.” “Đi đi đi, như thế nào lại không đi, chắc chắc sẽ đi!” Lâm Tử Minh vội vàng nói.

Đùa thôi, bản chất của những người bạn cùng lớp này, Lâm Tử Minh rất rõ, chính là tỏ vẻ là bạn học tốt để có cơ hội tiếp cận, Sở Phi xinh đẹp như vậy, đến lúc đó chắc chắn uống rượu say, thậm chí sẽ bị chấm mút, Lâm Tử Minh không đi không được.

Khóe miệng Sở Phi vô thức nhếch lên, nở một nụ cười tươi, không đến một giây, lập tức biến mất không thấy, tiếp tục làm ra bộ mặt lạnh lùng, “Anh đi cũng được, nhưng phải nghe lời tôi, không được nói lung tung, không được ăn bậy, không được cho … tôi mất mặt nữa, biết không?” “Biết biết.” Lâm Tử Minh vội vàng gật đầu nhận lời. “Vậy hôm nay anh đến đón tôi tan làm, chúng ta cùng nhau đi.” Sở Phidặn dò nói. “Được, không thành vấn đề.” Lâm Tử Minh dùng sức gật đầu, sau đó rút điện thoại ra, nhắn tin cho Vương Thủ Quý, hoãn buổi liên hoạn hôm nay .

Lại nói hắn vào Tử Quỳnh lâu như vậy, công ty đã không có bữa cơm vui vẻ cùng nhau, rất nhiều người trong công ty chưa gặp mặt hắn, nhất là những nghệ sĩ kí hợp đồng, đều yêu cầu mãnh liệt, phải liên hoan một lần gặp mặt chủ tịch mới nhậm chức. Tùy tiện mà mình nọt chủ tịch, cho dù không có nịnh nọt, chạm mặt một cái cũng là chuyện tốt.

Những nghệ sĩ trẻ tuổi xinh đẹp này, phải cẩn thận hơn, phải nịnh bợ chủ tịch mới, hiện tại thực lực Tử Quỳnh phát triển không ngừng, nếu có thể bám lấy đùi của chủ tịch, dùng vốn liếng của công ty để phát triển, không trực tiếp cũng có thể nổi lên.

Vương Thủ Quý thấy được tin nhắn của Lâm Tử Minh, hắn thực bất đắc dĩ, cũng không dám cầu nhàu.

Đùa chứ, làm chủ tịch bực tức, chỉ khi ông ta không còn muốn tiếp tục ở Tử Quỳnh làm việc ?

Trong lòng ông ta bái phục Lâm Tử Minh, tuổi trẻ như vậy đã lên làm chủ tịch, cũng không háo sắc, không hề động tới nghệ sĩ nữ ở công ty, điểm này ông ta tự hỏi không thể không làm chuyện đó. Một người như vậy, mới có thể có bản lĩnh như vậy?

Lâm Tử Minh hôm nay không có đến Tử Quỳnh làm việc, hắn lợi dụng thời gian ban ngày, đem chính mình chỉnh chu một phen, chỉnh sửa kiểu tóc nhẹ nhàng khoan khoái, hơn nữa mua một bộ âu phục, ăn mặc đẹp trai, không thể làm Sở Phi mất mặt.

Đương nhiên, hắn cũng không dám mua âu phục đắt tiền, ngộ nhỡ bị Sở Phi phát hiện điều gì đó không đúng.

Cho nên hắn liền mua bộ âu phục bình thường mấy trăm, đôi giày da hơn ba trăm, hắn đến trước công ty của Sở Phi, đợi Sở Phi tan làm.

Sau khi tan làm, Sở Phi đúng giờ ra khỏi công ty, nhìn thấy Lâm Tử Minh trong bộ âu phục, giày da đang đứng đợi, mắt cô không khỏi sáng ngời, thiếu chút nữa không có nhận ra. Cô quen với bộ dáng luộm thuộm của Lâm Tử Minh, hiện tại thấy Lâm Tử Minh trong bộ âu phục, giày da, kiểu tóc chỉnh tề, thật khiến cô kinh ngạc.

Bình luận

Truyện đang đọc