ĐẲNG CẤP Ở RỂ

CHƯƠNG 279

“Ha ha, tao đã măng ông ây đây, thì làm sao? Tao là con trai của Lâm Gia , nhiệm vụ của ôngta là dạy tao kỹ năng, đây là công lao gì?” Lâm Tử Hào khinh bỉ cười, không hệ tôn trọng một chút nào: “Tao có thê lớn lên như thế này, tất cả dựa trên chính nỗ lực của chính mình với ông ta không hề có một mối quan hệ nào!”

Ngược lại, Lâm Trường Thiên, ngay từ đầu đã rất thiên vị, „ dạy những kĩ năng giỏi cho mày, đối với tao thì giấu diêm! Nêu không mày nghĩ từ nhỏ đến lớn mày có thê chén ép được tao?”

Khi anh ta nói điều này, biểu hiện của anh ta đầy sự ghen ty, tới mức độ hung bạo bóp méo mọi việc.

Lâm Tử Minh tức giận thở dài, sự phàn nàn của Lâm Tử Hào làn cho anh ta thây thật làvô liêm sỉ!

“Vì ghen ty, không can tâm , bôn năm trước mày đã ra tay với ông nội, làm cho ông nội thành người thực vật, đúng không?” ánh mắt của Lâm Tử Minh nhìn chắm chằm vào Lâm Tư Hào, không bỏ sót một sự biến đổi nào hết.

Đôi mắt của Lâm Tử Hào thoáng qua, rồi hắn lộ ra cái nụ cười mê hoặc nguy hiểm, “ muốn biết sự thật không? Đánh bại tao đi, tao sẽ nói cho mày.”

Dút lời, hắn ta đột nhiên giơ tay ra, cơ thể hắn ta nhảy lên phía trước, khoảng cách mây mét bị hãn rút lại bằng một bước nhảy của hănđến tước mặt Lâm Tử Minh, thậm chí tạo ra một tiếng nỗ nhẹ, có vẻ như không khí xung quan đều bị phá hủy bởi nắm đầm của hắn ta.

Lâm Tử Minh cũng đã tích tụ trong lòng cả một đống bực tức, bây giờ Lâm Tử Hào ra tay rồi, làm sao anh có thê nhịn nỗi nữa? Trực tiếp ra tay đánh trả, nghĩ nghĩ chỉ muôn đập cho hắn một trận, anh với Lâm Tử Minh là cứng gặp cứng!

Một tiếng bùm phát lên, hai nắm đắm cứng chạm nhau, cả hai đều cảm thây như mình đã đánh phải một tắm kim loại vậy.

Hai lực đẩy mạnh, khiến hai người đứng không vững, bắt đầu: lui lại phía sau.

Một tiếng khậc, một chân của Lâm Tử Hào đặt trên cuôi bia mộ của ông nội , tạo ra một vết nứt trên bia mộ!

Lâm Tử Minh nhìn thấy da đầu bị tê liệt, tim như muôn ngừng đập, đâu đớn vô cùng!

Lâm Tử Hào không cảm thấy một chút tội lỗi nào, thay vào đó, hắn cười nói, “trời ơi, tao không nghĩ sẽ phá vỡ bia mộ của ông nội, thật là ngại quá GÌ Môm thì nói như vậy , nhưng hành động thì lại khác hoàn toàn, hăn mượn lực của bia mộ, đầu gối gập xuống , rồi phóng về phái Lâm Tử Minh Do hành động đó, bia mộ phải chịu nhiều áp lực hơn, một lần nữa bị quá tải, vết nứt càng to hơn.

Lâm Tử Minh nhìn thấy điều này vô cùng phẫn nộ, đều muốn bùng nỗ luôn rôi!

Tuy nhiên anh không mắt trí, nhanh chóng lùi lại, anh biệt răng nêu như hai người thật sự đánh nhau thật thì sức mạnh hủy diệt sẽ rất lớn, nên anh đã lùi lại, đê khi tìm được nơi trông rộng rãi sẽ đầu một trận tử tế với Lâm Tử Hào.

Lâm Tử Hào đương nhiên biết ý nghĩ của Lâm Tử Minh, hắn ta cũng có ý định này, muốn tìm một nơi rộng rãi đề đánh một trận tử tế, ở đây có quá nhiều giới hạn. Mặc dù hắn tỏ vẻ không quan tâm nhiều, nhưng thật sự thì hãn ta không dám phá hủy mộ của ông mình, nêu không, danh tiêng của hắn ta sẽ bị hủy hoại, cho dù hăn có gượng ép đi nữa thì Lâm Gia cũng không thể tha thứ cho hắn.

Trung Quốc nhắn mạnh tầm quan trong? của người chết, dù gì đi nữa Lâm Trường Thiên cũng là ông. nội của hẳn, với nghĩa vụ là một thằng cháu trai, phá hoại mộ của ông nội mình đó là mất dạy, sẽ bị đâm vào cột sông.

Có một lý do khác, hắn ta cũng muốn có một trận đầu tử tế với Lâm Tử Minh!

Trong suốt bốn năm qua, hắn bị Lâm: Tử Minh ngôi trên đầu, rất là không phục, bón năm gần đây, hắn chăm len!

luyện tập, sức mạnh của hắn đã được nâng cao vói những bước nhảy dài, hắn ta không tin là không thể đánh bại Lâm Tử Minh.

Bình luận

Truyện đang đọc