Chương 509
Bây giờ, Lâm Tử Minh đã trở thành người thống trị duy nhất của toàn bộ ngôi nhà, khi ánh mắt của Lâm Tử Minh rơi vào người Mã Long, hắn ta lập tức chấn động mạnh, sắc mặt lập tức tái nhợt đi, sợ hãi tột cùng, trực tiếp quỳ xuống trước mặt Lâm Tử Minh, hắn ta tự tát vào mặt mình, khóc lóc van xin lòng thương XÔI.
Chủ tịch Lâm, tôi sai rồi chủ tịch Lâm!
Tôi xin anh, anh rộng lượng không SO đo với bọn tiêu nhân như em, lần này xem em là cái rắm, tha cho em ởi, em hứa sẽ không bao giò dám làm phiền đến anh nữal “
Lâm Tử Minh không thèm để ý Gì hắn, trực tiếp đá cho lên một cái, bay ra ngoài rồi ngất i.
Hành vi bạo lực của anh đã khiến cả Liễu Tô Hồng. và Sở Hoa Hùng bị sốc, sinh ra một nỗi sợ hãi! Đặc biệt là Liễu Tô Hồng, bà ta bây giờ rùng mình, nói đên đây ở Sở Gia, bà ta là người bắt nạt In Tử Minh nhiều nhất, Lâm Tử Minh không chỉ giặt đồ lót mà còn thường xuyên cho Lâm Tử Tâm ăn đồ ăn ôi thiu nữa, bà ta cố ang làm bẽ mặt Lâm Tử Minh chỉ để đuổi Lâm Tử Minh ra ngoài.
Nhưng bây giờ, Lâm Tử Minh không phải là một phế nhân nữa, mà là một nhân vật lớn lao có quyên lực, bây giờ bà ta đã kết thúc rồi! Nếu Lâm Tử Minh tìm bà ta tính nợ thì thậm chí bà ta sẽ không có cơ hội phản kháng.
Vì vậy, bà ta bây giờ siết) mặt tái nhợt, run rầy vì sợ hãi.
Bà ta thậm chí không dám nhìn thẳng vào Lâm Tử Minh nữa.
Về phần Sở Huyền thì càng không cần phải nói rồi, cô ta bây giờ vừa chết lặng vừa hồi hận, không hiểu sao Lâm Tử Minh vốn là một phé vật bấy lâu nay lại đột nhiên mạnh mẽ trở thành một nhân vật tồn tại mà cô ta tuyệt đối không thê khiêu khích được.
Cảng thêm hỗi hận vì cô ta quá ám ảnh trong lòng nên ¡ chạy đến bán đứng Sở Phi mà gây ra chuyện lớn như vậy.
Lúc này ánh mắt của Lâm Tử Minh đã đảo qua, cô ta trực tiếp bị Suy SỤP tỉnh thần, không chút do dự quỳ xuống trước mặt Lâm Tử Minh, quỳ xuống xin lỗi và câu xin lòng thương xót, “Anh rẻ, anh rễ! Em sai TÔI em đã bị ám ảnh trong lòng, sau khi nghe lời vu không của Mã Long, em…..em không muốn bán đứng anh và chị Phi Phi, hu hu…em vẫn chưa muốn chết, anh tha cho em được không, em câu xin anh….. em nguyện làm trâu bò cho em, làm nô lệ, hu hu hu…..”
Tinh thần của cô ta lúc này hoàn toàn suy Sụp, nước mắt nước mũi giàn giụa, khóc trông vô cùng thảm hại, làm gì còn cái dáng vẻ kiêu hãnh ‘thường ngày của cô ta nữa chứ.
Nhưng Lậm Tử Minh không thèm quan tâm đến cô ta, lạnh lùng nói thăng với Sở Huyện: “Cầu xin tôi cũng vô. dụng, cầu xin chị Phi Phi của cô đi, nêu cô ấy chịu tha thứ cho cô, còn cô ấy sẽ không tha thứ cho cô, ‘ hứ!”
Lâm Tử Minh dậm chân dùng lực, khậc một tiếng, một viên ngói trên mặt đất trực tiếp bị anh là cho nứt ra!
Sở Huyên khi nhìn thấy cảnh này càng sợ hãi diện mạo thật thần, cô ta kinh hãi đến cực điềm.
Cô ta vốn dĩ là một người tham sống sợ chết, bây giờ Lâm Tử Minh biêu hiện ra một sức mạnh cường lớn, đã hoàn toàn vượt quá phạm vi mà cô ta có thể chấp nhận, thậm chí cô ta còn nghỉ ngờ Lâm Tử Minh không phải người, mà là thần tiên, chỉ có thể là thân tiên mới có sức mạnh kinh khủng đến như vậy!
Vì vậy, bây giờ cô ta hoàn toàn rơi vào trạng thái kinh hoàng, cô ta quỳ xuông trước mặt Sở Phi, quỳ xuông dùng lực đập đâu, câu xin sự thương xót: “Chị Phi Phi, em đã sai rồi, vì chúng ta cùng nhau lớn lên, chị có thê tha cho em một lần được không, em xin chị, em thực sự câu xin chị, em chưa muốn chết, hu hu hu…..”
Sở Phi là người dễ mềm lòng, lúc đầu cô thật sự rất tức giận với Sở Huyên, nhưng hiện tại, nhìn thấy Sở Huyện đáng thương như Vậy, cơn tức giận của cô đã biên mắt hơn một nửa rồi, cũng không đành lòng, dù sao cũng đi nữa Sở Huyên cũng là em họ cô, dòng máu trong người giông nhau, thật sự không thê nhìn thây chết mà không cứu, cô không thê làm được.
Thế là cô tát Sở Huyên rồi chửi:.
“Nếu còn có lần sau, tôi cho cô chết!”