ĐẲNG CẤP Ở RỂ

Chương 127

Sở Phi kinh sợ, Lâm Tử Minh nói rất nghiêm túc, chẳng lẽ đám người này thật sự là Trần Hào thuê đến trả thù? Chính là, trong ấn tượng của cô Trần Hào không phải là người như thế!

Không hề có chút động tĩnh, Trần Hào vẫn không đi ra.

Ngay lúc Sở Phi nghĩ Lâm Tử Minh chính là thần kinh quá nhạy cảm, Lâm Tử Minh nhìn về phương hưởng của Trần Hào, làm một động tác khiêu khích, vươn ngón tay cái, sau đó đảo xuống, nét mặt đều là xem thường.

Bên trong xe, Trần Hào nhìn thấy Lâm Tử Minh làm động tác này, hắn lúc ấy liền tức giận đến nổi bão, vốn hắn đối Lâm Tử Minh còn có một mối lửa hận, hiện tại lại nhìn thấy Lâm Tử Minh như vậy nhục nhã hắn, làm sao còn nhịn được, lập tức mở cửa xe đi tới. “Lâm Tử Minh, xem ra mày cũng rất thông minh, cư nhiên đoán được là tao.” Trần Hào cười lạnh, “Bất quá, mày biết thì thế nào? Đêm nay mày có chạy đằng trời! Dám đoạt danh tiếng của Trần Hào tao? Tao thấy mày là chán sống rồi!”

Trần Hào biểu tình dữ tợn, gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Tử Minh, giờ khắc này, hắn hoàn toàn không cần ngụy trang nữa.

Sở Phi nhìn thấy hắn, kinh ngạc đến mức ánh mắt đều trợn tròn, Lâm Tử Minh cười tủm tỉm đối với Sở Phi nói, “Vợ à, anh không có lừa em đi, anh đã nói là Trần Hào phải người theo dõi chúng ta, em còn không tin.”

Sở Phi cắn chặt răng, “Trần Hào, cậu vì cái gì phải làm như vậy? Cậu trước kia không phải loại người như vậy.”

Sở Phi nói ra những lời này, trừ bỏ kinh ngạc, càng nhiều chính là thất vọng.

Cho tới nay ấn tượng của cô đối với Trần Hào đều không quá tệ, thời còn đi học là một học sinh giỏi nhiều mặt, hiện tại tốt nghiệp rồi, khẳng định cũng không chênh lệnh bao nhiêu. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Chính cho tới đêm nay, biểu hiện của Trần Hào, thật sự làm cho cô rất thất vọng.

Từng học chung một khoa, không chỉ nói khoác, thích khoe khoang, kết quả bây giờ còn phải xã hội đen đến trả thù bọn họ.

Trần Hào tâm tính đã rất vặn vẹo, đối mặt với câu hỏi Sở Phi, trên mặt hắn lộ ra biểu tình dữ tợn “Tao vì cái gì phải làm như vậy?Mày còn dám hỏi tao vì cái gì mà làm như vậy? ! “Mày biết rõ đêm nay là buổi họp lớp, tạo đã chuẩn bị thật lâu, một tay chuẩn bị mọi thứ, mày có biết tạo vì đêm nay tiêu bao nhiêu tiền không? Hơn trăm vạn Là hơn trăm vạn! Tao là vì cái gì, không phải là ở trước mặt bạn học cùng thầy cô chứng minh bản thân sao? Tao không phải là vì muốn mày chú ý đến sao! Chính là bọn mày ở đâu, lại như thế vô tình phá hủy của tạo hết thảy “Vừa rồi lúc họp lớp chắc mày vui lắm nhỉ, ngay cả

Tuyền Khê cũng đối với chồng mày cung cung kính kính, phong cảnh vô hạn! Hiện tại bọn mày thử cho tao xem còn được như vậy không!”

Trần Hào càng nói càng kích động, càng nói càng phẫn nộ, biểu tình cũng càng ngày càng dữ tợn, giống một cái đầu dã thú, làm sao còn có nửa phần nhã nhặn cùng nhỏ nhất?

Sở Phi cắn chặt răng, “Vậy cậu muốn thế nào, muốn chúng tớ xin lỗi cậu? Nếu cậu muốn như vậy, tớ đây hiện tại có thể cậu xin lỗi.”

Trần Hào cười lạnh, “Một câu xin lỗi liền nghĩ xong việc? Ha ha, Sở Phi, mày thật sự khờ dại, hay là vẫn muốn nhục nhã tao?”

Hắn vừa nói như vậy, một bên thảnh thơi mà đi tới, đối với Lâm Tử Minh nói: “Tao thừa nhận tạo xem thường mày rồi, không nghĩ tới mày lại còn quen biết Tuyền Khê, nhưng mà thể thì sao, hiện tại mày còn không phải rơi vào trong tay tao, ha ha.”

Lâm Tử Minh híp mắt, ý vị thâm trường nói: “Trần Hào, tôi khuyên cậu không nên hành động thiếu suy nghĩ, đừng hẹp hòi như vậy, chuyện đêm nay tôi cũng không có nghĩ tới chuyện cướp sự nổi bật của cậu, ai biết cậu sẽ mời Tuyền Khê tới đây?”

Trần Hào nghe thế, hắn càng thêm căm tức ,“Chiếm được tiện nghi còn khoe mẽ? Xem ra mày thật là không biết sống chết! Anh Hổ, động thủ, bắt hắn cho tôi!” “Vàng, Trần tổng.” Anh Hổ bàn tay to vung lên, hướng Lâm Tử Minh nhào tới. “Chờ một chút!” Lâm Tử Minh quát lớn.

Bình luận

Truyện đang đọc