CHƯƠNG 318
“Em đã nói mà, làm sao một người nhỏ bé như hắn có thể lọt vào mắt anh?” Quách Nguyên Phong nói với một nụ cười.
Khi Quách: Nguyên Giáp nhìn thấy Quách Nguyên Phong như vấy,có chút thú vị hỏi: “Nguyên Phong, cái tên Lâm Tử Minh đó kém cỏi đến vậy sao? Anh chưa từng thấy em tức giận với một người trẻ tuổi nào như vậy.” –
“Hừm!” Quách Nguyên Phong nói vê lai lịch của sự việc, cả một bụng bực tức, đặc biệt xăn tay áo lên, bày ra cái tư thê đẹp nhất nói: “ làm gì có chuyện kém cỏi thôi đâu, mà là sự thiêu tôn trọng, vô kỉ luật, không biết trời cao đất dấy là gì! Nói từ việc hắn đánh mấy vệ sĩ của em, sau đó chúng biết được em là chú của Quân Nhi mà vẫn không có tí gì là tôn trọng em, còn mạo phạm em rất nhiều, hài, lúc đó anh không có ở đó,chứ không với tính cách của anh cũng sẽ bị chọc cho tức điên, sẽ không thê chịu được cục tức đói Em cũng không Quân Nhi đứa trẻ này chọn người thể nào, lại đi thích một thằng xã hội đen đó, mà vất bỏ cuộc hôn nhân với Hoàng Văn Hoa.”
Quách Nguyên Phong nói liên tục không ngừng nghỉ, nói đến tận ba phút về những chuyện xâu của Lâm Tử Minh, trách móc Quân Nhi không biết chọn người, lại đi vất bỏ cuộc hôn nhân với người tài giỏi như Hoàng Văn Hoa, đi tìm một thằng xã hội đen, không có giáo dục, không có trí tuệ, đúng là một tên cặn bã. Còn nghiêm trọng hơn, Quách Quân, ở cùng những người như vậy, sẽ làm mật uy tiếng của Quách Gia, truyền ra ngoài sẽ bị cười nhạo.
Bởi vì những lời phàn nàn của Quách Nguyên Phong, Quách Nguyên Giáp cũng không thể không chú tâm tới nó, nói: “Nêu đúng như những gì em nói, thì anh phải cần trọng hơn.”
“Anh, anh còn cần trọng cái gì nữa, nhanh chóng bắt Quân Nhi vệ lại đấy, dạy dỗ cho nó một trận, cho nó biết, ba ngày sau là nó đính hôn rồi, mọi người ai cũng biết cái tin tức này, đến lúc đó mà không còn cách nào khác thì bộ mặt của Quách Gia, đặt ở đậu đấy?” Quách Nguyên Phong rất gấp gáp nói.
Quách Nguyên Giáp không trả lời ngay lập tức, mà im lặng một thời gian, rồi gật đầu nhẹ nhàng nói: ” Uk, anh biết rồi, anh sẽ giải quyết chuyện đó. Đã trễ rồi, về nghỉ ngơi trước đi.”
“Dạ.”
Sau khi Quách Nguyên Phong đi, Quách Nguyên Giáp nói với người phụ nữ bên cạnh hắn: “Phu nhân, em nghĩ sao về vẫn đề này?”
Người phụ nữ nói: “Theo như sự hiểu biết của em về Quân Nhi, nó vẫn biết chuyện nào đúng, chuyện nào sai, sẽ không dính dáng tới bọn du côn. Hơn nữa, hôm nay Nguyên Phong không có được bình tĩnh, tình tiết có nhiều lỗ hồng, chúng ta không thể phán xét hoàn toàn theo lời nó đả?
“Phu nhân nói có lý.” Quách Nguyên Giáp lộ ra một nụ cười, võ võ vào mông của người phụ nữa đó, đồng thời tay chân cũng bắt đầu không thành thật, người phụ nữa lập tức đấy hắn ra, , ngại ngùng nói: ” Tay chân sạch sẽ chút, đã là vợ chông giả rồi mà vẫn còn hành xử như vậy.
“Vì là vợ chông già rồi nên mới không khách sáo mà .” Quách Nguyên Giáp cười, cái cảnh tưởng đó giông một người rất thô tục, nêu nhự để người ngoài nhìn thấy, chắc chắn sẽ bị sốc, có ai nghĩ được một nghiêm túc như Quách Nguyên Giáp, sẽ có một mặt phù phiêm như vậy.
Hai người trêu đùa một lúc sau, Quách Nguyên Giáp thu lại cái sự phù phiêm đó của mình nói: ” Chủ ý của tôi là vẫn nên tự mình đi gặp Lâm Tử Minh một lần, xem lai lịch thê nào rồi mới quyết định sau.”
“Ba ngày sau, là tiệc tiệc đính hôn rồi, chúng ta còn kịp không?”
Quách Nguyên Giáp đã có một ánh mắt sáng, nói một sự đáng ngờ: “Vẫn kịp.”
Bên phía Lâm Tử Minh và Quách Quân Nhi, sau khi ăn đêm xong, thì bắt đầu trở về khách sạn.
Trên đường đi họ có rất nhiều chuyện để nói, chủ yêu là Quách Quân Nhỉ nói chuyện, Lâm Tử Minh lắng nghe, Quách Quân Nhi chủ động nói về những chuyện mình đã trải qua hồi còn nhỏ, tâm sự của cô ấy, ý nghĩ của cô ấy, nhận thức của cô ấy, cô lo lắng và đem hết mọi chuyện của mình nói cho Lâm Tử Minh, tự nhiên có một khát khao như vậy.
*“ Đúng rồi, em cũng đã kể cho anh nghe tật cả những câu chuyện của mn rồi, còn anh, câu chuyện của anh là gì?” .Quách Quân Nhi hỏi, nhìn chăm chằm vào Lâm Tử Minh.