ĐẲNG CẤP Ở RỂ

Chương 171

Bây giờ cô ta bị Quan Tây làm phiền nên cảm thấy có chút phiên phức, cau mày nói: “Tôi nói là anh phiền quá đi, tôi nói tối không có thời gian rồi, tôi không muốn ăn với anh, anh cử càm ràm suốt vậy.”

Khi Quan Tây nghe được điều này, khuôn mặt hắn thay đổi ngay tại chỗ, ” cô này này, cô có biết cô đang nói chuyện với ai khống?Chủ tịch của Tử Quỳnh với tôi là bạn tốt, cô có tin không chỉ cần một câu nói của tôi, sẽ kiến cô mất việc

Tần Dao nghe xong cũng bị dọa chết khiếp, dù sao Quan Tây cũng là một ngôi sao lớn, nhỡ đầu hắn có mối quan hệ thân thiết với Lâm Tử Minh, theo như cái tính cách của Lâm Tử Minh, có lẽ sẽ lắng nghe hắn và trục xuất cô.

Quan Tây thấy sắc mặt của Tần Dao biến đổi, hắn đắc ý, đúng là cái tên của chủ tịch Tử Quỳnh đã dùng đúng rôi.

Khi Tần Dao chuẩn bị mở miệng xin lỗi Quan Tây thì nói gì, thì đột nhiên cô ta nhìn thấy người đàn ông đứng sau Quan Tây, đôi mắt bừng sáng, vui mừng: “ Tử Minh, anh đến rồi! Em nhớ anh chết mất

Ngay lập tức cô lập tức lướt qua Quan Tây bước nhanh tới chỗ Lâm Tử Minh.

Lâm Tử Minh giả bộ như không nghe thấy hại người họ nói gì, đi lên từ thang máy phía bên kia, kết quả Tân Dao gọi anh ta như thế, anh ta muốn đi cũng không đi được.

Quan Tây tối sầm mặt, cái thứ phụ nữ rẻ tiền này không coi trọng lời đe dọa của hắn, lại còn dám tán tỉnh đàn ông khác, chết tiệt!

Hắn muốn xem người đàn ông này là ai.

Tuy nhiên, hắn quay lại nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc đã gặp ác mộng nhiều lần, cả cơ thể hắn ta rất phần khích, hắn ta không thể tự điều khiến mình để nói, “cái đéo gì thế!”

Là chủ tịch của Tử Quỳnh.

Trời ơi!

Sau đó, hắn nhìn thấy Tần Dao đi qua, nắm chặt lấy cánh tay của chủ tịch Tử Quỳnh, dáng vẻ dịu dàng, hắn sợ hãi chân nắm mềm nhũn, đang run rẩy.

Chết rồi, Tần Dao là người phụ nữ của chủ tịch như l

Lúc nãy hắn còn không biết sống chết là gì đi tán người phụ nữ của chủ tịch … nghĩ đến điều này, trước mắt hãm là màu đem tối, đến suy nghĩ chết đi cũng có.

Lâm Tử Minh bị Tần Dao kéo lại, ôm rất chặt, tay anh ta cảm nhận được sự mềm mại, làm anh ta cảm thấy không thoải mái này, cô làm gì đó, bỏ tôi ra

Tầm Dạo rất vui khi thấy Lâm Tử Minh, cô tạ đã rất nhiều ngày không có nhìn thấy Lâm Tử Minh rồi, trong thời gian này, cô ta đã bị bệnh tương tư, ăn uống đều không ngon. Cô ta chắc chắn rằng mình thật sự đã yêu Làm Tử Minh mất rồi, đêm nào cũng nằm mơ thấy Lâm Từ Minh, có hai ba ngày thức dậy phát hiện mình đã làm những chuyện xấu hổ.

Tuy cô ta đã thành công vào Công ty Tử Quỳnh, nhưng cô ta cũng chỉ là một nhân viên nhỏ bé so với thần phận của Lâm Tử Minh cách biệt quá lớn, bình thường không có cơ hội để tiếp xúc với Lâm Tư Minh:

Rõ ràng là Lâm Từ Minh đang ở trước mặt, nhưng cô ta không thể chạm vào, cô ta sắp phát điên rồi.

Bây giờ không dễ dàng bắt được Lâm Tử Minh ở đây, là sao cô ta có thể thả anh ta đi dễ dàng như vậy được. “Không được!em nhớ anh đến phát điên rồi!” Tần Dao nói, cảm thấy bản thân mình rất thiệt thòi, mùi chua, nước mắt sắp rơi xuống lun rồi.

Lâm Tử Minh bị vẻ ngoài của cô ta làm cho sợ hãi, đay là tình huống gì vậy? mình không làm gì cô ta đúng không làm sao lại có thể làm như là mình đã làm điều gì đó hồi tệ với cô ta vậy? “Tần Dao, cô bị bệnh à, đang yên đang lành cô nhờ tôi làm gì?” Lâm Tử Minh thử đẩy cô ta ra nhưng cô ta ôm anh quá chặt anh cũng không thể đẩy ra nổi.

Bình luận

Truyện đang đọc