ĐẲNG CẤP Ở RỂ

Chương 380

Vừa lúc trên đường đi đến đây, cô cũng đã được nghe Thính Phong Đình là nơi như thế nào rồi. Thập nhát thẻ hội viên vàng đen cũng phải mật năm trăm vạn, mức độ cao hơn thẻ vàng tím nạp là cả tỷ, đó là khái niệm gì vậy?

Đó không phải là đầu tư, không phải là chỉ phí cần thiết, nó chỉ là một câu lạc bộ giải trí, có nghĩa là những người sẵn sàng chỉ rất nhiều tiền để trở thành thành viên cũng phải có ít nhất là một tỷ!

Và Lâm Tử Minh là ai? Cũng chỉ là quen biết chủ tịch của Tử Quỳnh, cũng không thế nào là thẻ Hlkh viên vàng tím được.

Càng không nói đến, quét mặt cũng có thê vào được, Lâm Tử Minh nghĩ mình là ai vậy? là con trai của ông chủ của Thính Phong Đình ư? Không biết trời cao đất dày là gì!

Ngay lúc này, Sở Phi lại có những cảm giác giận giữ lúc trước, hình như cô ây đã trở về cái trạng thái trước khi ly dị, Lâm Tử Minh luôn luôn làm cô nà mặt, không có chút hiểu biết về bản thân. Cho dù bây giờ đã ly dị rồi mà vẫn là cái bộ dạng chết tiệt ấy.

Nhìn khuôn mặt đặc ý của Lâm Tử Minh, Sở Phi nghiên răng, đi theo anh ta, muốn thầy Lâm Tử MÌnh sẽ mắt mặt như thê nào.

Khi Tiêu Thành nhìn thấy biểu hiện đó của Sở Phi, nụ cười trên mặt hắn ngày càng mãnh liệt,. vốn dĩ trong vòng vô cùng bức bồi, nhưng bây giờ đã được quét sạch sẽ, không biết mình hạnh phúc thế nào.

Gã tên Lâm Tử Minh này thực sự là cái đồ không có não, đên quét mặt đề Vào trong cũng nói ra được.

Bằng ‹ cách này, sự thù địch ban đầu của hắn với Lâm Tử Minh đã bị giảm rất nhiều, bởi vì trong tâm trí hắn, đã coi Lâm Tử Minh là một thằng ngu ngốc, do đó hắn ta không có quan tâm nữa.

Lâm Tử Minh làm sao lại không biệt những gì Sở Phi và Tiêu Thành đang nghĩ gì, nhưng điều anh ta muốn làm cũng chỉ là những thứ này.

Chẳng bao lâu sau, anh đến trước mặt bảo vệ, lấy thẻ hội viên trắng ra câm trong tay, nói, “Tên tôi là Lâm Tử Minh, một thành viên tối cao Thính Phong Đình, hôm nay muốn tới uống trà, hãy sắp xếp chỗ ngồi tốt nhất cho tôi.

Khi người bảo vệ thầy thẻ thành viên trắng trong tay Lâm Tử Minh, biểu hiện khuôn mặt của hắn rất kỳ lạ, nói, ” Anh bạn, anh đang trêu đùa tôi sao?” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Mày có phải bảo vệ mới đến không?” Lâm Tử Minh hỏi.

Một bảo vệ khác nói, “Tôi xin lỗi, chúng tôi đã làm ở Thính Phong Đình… ba năm trước.”

Người bảo vệ nhìn Lâm Tử Minh từ trên xuống dưới, mắc quân áo rất rẻ tiền, cả người công lại cũng chỉ đáng một ngàn tệ, thẻ thành viên trong tay anh ta còn bình thường, lố bịch hơn, màu trắng, hồi nào nói có một thẻ thành viên trắng ở Thính Phong Đình?

Lâm Tủ Minh bỗng dưng nhận ra là những bảo vệ mới ba năm trước thảo nào không nhớ đựơc anh.

Anh ấy không muốn phí lời với mắy người bảo vệ này, trực tiệp nói: “ Các người là nhân viên mới, không quen biệt tôi cũng rất bình thường, nhờ thế này đi, cậu hãy gọi điện cho Lâm Phong, nói răng có Lâm Tử Minh đến, hắn ta sẽ chỉ dân cho cậu.

Lâm Phong, một trong những người phụ trách của Thính Phong Đình, cũng chỉ là một thành viên của Lâm Gia mới biết được thân phận của hắn.

Tuy nhiên, sau khi nghe điều này, bảo K có chút nghi ngờ hỏi , “Lâm Phong à ai?”

Lâm Tử Minh thậm chí còn ngạc nhiên hơn ” Các người không biết Lâm Phong? Là tổng giám độc của.

Thính Phong Đình… như vậy đi, gọi quản ý La tới đây, hắn ta biệt Lâm Phong.”

Lúc đó Tiêu Thành và Sở Phi cũng đã đi đên đó, Tiêu Thành nhìn thây Lâm Tử Minh bị chặn lại nói với một nụ cười: “Sao vậy, Lâm tiên sinh, không phải nói là chỉ cần quét mặt là có thê vào sao? Sao lại bị chặn lại rồi?”

Sở Phi nhìn thấy gương mặt của Lâm Tử Minh chỉ cảm thây răng cái bộ dạng mất mặt lúc trước lại quay lại rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc