Chương 388
Lâm Phong cắn răng, mỗi câu nói của Đường Thành Hồng, mỗi cách diễn đạt đều làm phiên đến hắn, nếu không vì sự kiềm chế của hắn ta là đủ tốt, thì bây giờ hắn đã không nhẫn nhịn được rồi.
Hắn cũng biết rằng Đường Thành Hồng rất là ngạo mạn, chủ yêu vẫn là có quan hệ với Lâm Tử Hào, nêu như cứng nhắc thì hắn sẽ không đấu lại di, Đường Thành Hồng, nên hắn lại tiếp tục căn răng nói “Đường thiếu gia, Thính Phong Đình này là do một tay lão gia thành lập lên, tôi khuyên anh đừng quá quất quá!”
Đường Thành Hồng lập tức vui lên, “Ò, làm sao nào, mày còn dám uy hiếp tao, lây cái tên Lâm Trường Thiên chết quách rồi ra uy hiệp tao?
Haha , đúng là buồn cười chết mắt thôi, mày nghĩ là tao sẽ sợ sao?”
Sau một khoảng thời gian, hắn đã, thay đổi thái độ, không còn che giấu nó nữa hắn còn lạnh lùng và khinh miệt hơn: “Bây giờ Lâm Gia không phải là Lâm Gia trước đây nữa, Thính Phong Đình vôn là thứ của Lâm Gia, mày có nghĩ là mày có thể giữ nó một mình hay sao? Nghe đây Thính Phong Đình sớm đã thuộc về anh họ tao Lầm Tử Hào rồi, tao khuyên mày hãy nhanh chóng và ngoan ngoãn giao lại Thính Phong Đình đi, nêu không, mày sẽ không được yên ôn đâu!”
Những lời hắn ta nói, không còn được hình dung là sự ngạo mạn ta mà được miêu tả rất hung hắng, ràng là đang bắt nạt người, trực liếp xé nát mặt.
Lâm Phong cắn chặt răng, khuôn mặt hắn tạ trở nên nhợt nhạt, hắn ta sớm đã biết được Lâm Tử Hào sẽ sớm hay muộn cũng sẽ lấy lại Thính Phong Đình này, ‘ hắn ta không ngờ là đên nhanh như vậy, lại mạnh mẽ đên vậy, hoàn toàn khổng có tí gì là nễ mặt hắn hết.
Bây giờ trong lòng hắn rất phẫn nộ, nhưng nhiều hon là cay đẳng, bởi vì hắn ta biết răng Đường Thành Hồng nói không có sai, bây giờ sức mạnh và năng lực của Lâm Tử Hào mà nói, không phải một quản lí cấp sao nhỏ bé của Thính Phong Đình có thể ngăn hắn lại được.
Cách khôn ngoan nhất là đưa cả hai tay dâng Thính Phong Đình cho hắn.
Nhưng Lâm Phong không can tâm! Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Cuộc sống của hắn là do, ông nội Lâm Trường Thiên nhặt lại, đến cái tên Lâm Phong này cũng là do ông nội đặt, có thê nói mạng sống của hắn ta là do ông nội. Hơn nữa, nhiều năm trồi qua, ông nội đều không đối sử tệ: bạc với hắn, Thính Phong Đình này là một tay ông nội gây dựng lên, trước lúc ông nội chưa sảy ra chuyện, đã nghiêm túc dặn dò lại hẳn, phải canh giữ Thính Phong Đình cho tốt, không được dễ dàng đề người khác cướp mất Thính Phong Đình này.
Vào thời điểm đó, hắn không thể hiểu được những điều đó, nghĩ rằng lão gia nghĩ hắn đã bị người khác mua chuộc rồi.
Cho đến bây giờ, hắn ta đã hiểu được ý nghĩa những lời của lão gia nói là để lại Thính Phong Đình này cho Lâm Tử Minh, không được đê Lâm Tử Hào cướp đi mật.
Bởi vì hắn ta cũng biết rằng trước khi chết, lão gia đã đề lại hơn 500 tỉ cho Lâm Tử Minh, sự thật đã chứng minh rằng Lâm Tử Hào là một người tham vọng nhẫn tâm, không phải là một người tốt.Rất có thẻ lão gia bị đồ bệnh trở thành người thực vật là do hắn ta hại.
Vì vậy, hắn ta phải tự mình duy trì Thính Phong Đình cho thật tôt rồi sẽ giao lại cho Lâm Tử Minh.
Vào lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên, rật lạnh lẽo, đầy phẩm giá, : nói với Đường Thành Hồng, “Xin lôi.”
Người nói những tiếng . đó dĩ nhiên là Lâm Tử Minh, lời nói của anh, xuất hiện rất đột ngột, bởi vì từ đầu đến bây giờ Lâm Tử Minh vẫn chỉ đứng ở đó như một cây gỗ mộc giống như là không tồn tại vậy, hiện tại lại nói chuyện khiến cho Đường Thành Hồng và những người khác bị đơ ra một lúc, vô cùng kinh ngạc quay ra nhìn về phía anh.
Thật ra, không chỉ có Đường Thành Hồng mà còn cả những người khác cũng coi Lâm Tử Minh là một nhân viên của Thính Phong Đình, không thèm chú ý tới anh, càng không nói đến anh có thể lọt vào mắt bọn chúng.
Bây giờ đột ngột nói chuyện, khiến cho Đường Thành Hồng lập tức cau có mặt mày, quay lại quát: “ Mẹ, Haiz, khuôn mặt này, sao mặt hắn trông quen thế?”