Chương 732
Cái gì gọi là cuồng vọng, kiêu ngạo, bá đạo?
Cố Huyền chính là ví dụ tốt nhất cho những từ này.
Có thể nói tính cách của Cố Hán Xinh hoàn toàn kế thừa được từ trên người hắn.
Mấy chục người ở đây, tất cả đều im lặng, đều đưa tầm mắt đặt lên đám người Phạm Lão, xem bọn học sẽ xử lý ra sao, đại đa số mọi người ‹ đều ôm thái độ vui sướng khi người gặp họa, đồng thời càng thêm kính sợ Có Huyện.
Sắc mặt Phạm Lão đang không ngừng thay đổi, sau vài giây, ông thở dài một hơi, đưa ra quyêt định, vận, không thể đói đầu với Có Huyễn, nếu không người bị thiệt chính là bọn họ.
“Vậy Phạm mỗ đành chúc anh Có bách chiến bách thắng, nhất định giành được chức quán quân của cuộc thi săn bắn lần này!” Phạm Lão nói xong, đưa bảng tên của chính mình cho Cố Huyền.
Những người khác của Vân Thiên Các rât không cam lòng, nhưng bọn họ cũng không có cách nào, kẻ yếu không địch lại được đối thủ mạnh, hiện giờ Cố Huyền xơi tái bọn họ, bọn họ cũng chỉ có thể cúi đầu.
Lúc này bọn họ hy vọng Lâm Tử Minh có thê chiến thắng Cô Huyền, mạnh mẽ vả vào mặt Cô Huyền, giúp bọn họ xả giận! ! !
Tất cả mọi người ở Vân Thiên Các đều đem bảng tên của mình giao ra cho Cố Huyền, phút chốc danh tiếng của Cố Huyện đã đạt tới một trình độ manh mẽ vô cùng, không ai dám không vâng lời Cô Huyên cho dù chỉ là một chút, ở trước mặt Cố Huyền cũng không dám thở mạnh.
Ở bên ngoài bọn họ đều là những nhân vật có mặt mũi lớn, mỗi người ở đây đều có tài sản cá nhân lên đền hơn cả trăm triệu, bên dưới có không biết bao nhiêu là tay, sai thủ hạ cùng với cả nhân viên, thê nhưng ở trước mặt Cố Huyền, bọn họ lại biến thành tay sai.
Nhưng mà không có biện pháp nào cả, thực lực bây giờ Cô Huyện biểu hiện ra quá mạnh mẽ, ai cũng không dám đắc tội Cô Huyền.
Cuối cùng, người của Vân Thiên Các ảo não rời đi, bọn họ rất không cam lòng nhưng cũng không, có biện pháp nào khác, ai bảo năm đấm của bọn họ không cứng được bằng Cố Huyền cơ chứ.
“Cố Huyền quả thực là quá kiêu ngạo rồi, thật là ngang ngược coi trời bằng vung mà, không đặt Vân Thiên Các chúng ta vào mắt một chút nào cả, đâu thê được cơ chứ!”
Một cao thủ của Vân Thiên Các tức giận mắng, hắn cũng là một cao thủ bậc thây cao cập, ở trong xã hội cũng được coi là một nhân vật lớn một phương, không biết bao nhiêu người phải nhìn tới sắc mặt của hắn mà làm việc.
Nhưng mà ở trước mặt Cố Huyền, hãn cũng không có cách nào giấy dụa ra một con đường sông.
Một người khác của Vân Thiên Các thở dài nói: “Ông ta có coi trời bằng vung chúng ta cũng không có cách nào làm gì được ông ta mà, ai bảo ông ta là tuyệt thê cao thủ cảnh giới tiên thiên cơ chứ, ail”
“Bây giờ chỉ hi vọng rằng Lâm Tử Minh có thể đánh thăng Cố Huyền, tốt nhất là đánh chết Cô Huyền luôn đi, xả giận giúp cho Vân Thiên Các chúng tai”
“Lâm Tử Minh? Aaa,anh không suy nghĩ cái gì cả.” Lập tức có người phản bác hắn, tỏ vẻ khinh thường, “Lâm Tử Minh đúng là rất lợi hại, chưa tới ba mươi tuổi đã đạt tới cảnh giới tiên thiên, tuyệt đối là một thiên tài. Nhưng bây giờ anh ta so với Cố Huyền, chênh lệch cũng quá xa, tuyệt đôi không phải đối thủ của Có Huyện.”
“Đúng vậy, thời điểm Lâm Tử Minh đột phá cảnh giới tiên thiên còn chưa đến hai tháng, kê cả xem như Lâm Tử Minh là thân tiên thì cũng không có khả năng đuôi kịp Có Huyện được, Cố Huyền đã bước vào cảnh giới tiên thiên được mười năm rồi!”
“Đúng vậy, nêu như Cô Huyện đoạt được vị trí quán quân vậy thì danh tiếng lại càng như mặt trời ban trưa rồi. Tôi nghe được tin tức, lần bầu cử hội trưởng kế tiếp của Bắc Thiên Hội, có thê Cô Huyền sẽ trực tiếp thay thể vị trí của hội trưởng tiền nhiệm trở thành tân hội trưởng của Bắc Thiên Hội, đến lúc đó khi ông ta làm hội trưởng thì đúng thật là hoàn toàn không cần cho Vận Thiên Các chúng ta mặt mũi.”