ĐẲNG CẤP Ở RỂ

CHƯƠNG 285

Hóa ra Lão Sửu luôn đeo mặt nạ da người, bộ mặt bây. giờ mới thực sự là bộ mặt chân thật của Lão Sửu thảo nào mà hắn bị mọi người gọi là Lão Sửu, vì hắn ta thật sự xấu xí.

Khi Lâm Tử Minh nhìn thấy khuôn mặt này, anh ta không hệ ghét hay ghê tởm, mà anh ta có cười chân thành, vỗ mặt mặt hắn, nói với một nụ cười, “Vẫn là khuôn mặt này nhìn thuận mắt hơn .’ Lão Sửu cũng cười ngạo mạn, như thể thời ¡gian ngừng trôi, họ trở lại hơn mười năm trước, cái cảnh tượng mà Lâm Tử Minh lần đầu tiên nhìn thấy Lão Sửu lần đầu tiên.

Điều khác biệt là Lâm Tử Minh rất ghét bỏ khuôn mặt đó của Lão Sửu, mỗi lần nhìn thấy đều rất ghét “Được rồi, cậu về đi, đến nhà tôi rồi.”

Lâm Tử Minh nói.

Lão Sửu đeo lại cái mặt nạ da người lần nữa, phục hồi lại cái vẻ mặt khôi ngô anh rồi hỏi thêm, ” Tử Minh thiếu gia, Tử Hào thiếu gia đã quay về rồi, hắn sẽ không dễ dàng thả bỏ qua cho anh đâu, anh nên cần thận thì hơn.”

”Ukm, tôi biết. ” Lâm Tử Minh quay về vị trí lái xe của mình , gật đầu với Lão Sửu, mở cửa xe rồi đi ra ngoài. Tự dưng mặt anh lại tối sầm xuống.

Lâm Tử Hào không đời nào bỏ qua cho anh ta thê thì tại sao anh ta lại phải tha cho Lâm Tử Hào chứ?

Nghĩ đến sự nhục nhã vừa rồi mà Lâm Tử Hào ngây ra, anh ta không thể không nỗi giận nó tràn ra khắp người anh ta.

Cứ chờ đó đi, cú đá ngày hôm nay, anh sẽ trả lại gập mười lân gấp một trăm lần!

Trong vài ngày tiếp theo, Lâm Tử Minh lại trở về trạng thái bình tĩnh của mình, hàng ngày đi làm, dưới sự điều hành của anh ây, giá trị của công ty Tử Quỳnh liên tục tăng, đến buổi chiêu ngày hôm nay nó đã vượt qua giới hạn.

Thu hút được sự chú ý của rất nhiêu người, mà danh tính chủ tịch của Tử Quỳnh, trong mất nhiêu người nó còn bí ân hơn.

Rất nhiều ông chủ cuả các tập đoàn đã mời chủ tịch Tử Quỳnh đi ăn tối và chơi golf, họ muốn tạo mối quan hệ , muốn biết vị chủ tịch thần bí của Tử Quỳnh này là ai.

Nhưng mà Lâm Tử Minh từng cái từng cái đều từ chối hết.

Lúc này, anh vẫn không có ý định tiết lộ danh tính của mình.

Vương Vệ Qúy không thể hiểu được ý TÔ của anh ta, nhưng hắn cũng không dám. hỏi nhiều, chỉ lo làm tôt bồn thận của mình là được rôi.

Có một trăm triệu đầu tư của Lâm HÌU, Minh, công ty ánh sáng của Sở Gia không. chết mà đã phục hồi trở lại, hơn nữa dưới sự dẫn dắt của Sở Phi, đã làm thay đổi một thời thời kì mới, nhanh chóng thu về được lợi nhuận.

Những nhà kinh doanh từng đắc tội trước đây, đến bây giờ cũng chủ động tìm đến hợp có thê nói đó là một sự thịnh vượng.

Đây là một chuyện vui cho mọi người, nhưng một số người lại không vui.

Đa số bọn họ là người của Sở Gia, người căm ghét nhật là Sở Hạo, không có quyên lực gì cả, bị Sở Phi đè nén đến nỗi không thể tham gia vào hội đồng quản trị.

Không phục những quy định của Sở Phi, dựa vào đâu mà Sở Phi có thể là chủ tịch của công ty Thịnh Khoa?

Trong cái vòng tròn đó, hắn không biết là có bao nhiêu người đã cười nhạo hắn.

Điều hắn không hiểu nhất là sao Lâm Tử Minh lại quen biết được chủ tịch của công ty truyện hình Tử Quỳnh?

Còn mượn được một trăm triệu từ chủ tịch của Tử Quỳnh?

Điên rồi ư?I Hắn ta rất không phục, không vui, công ty Thịnh Khoa vốn dĩ là của hắn, làm sao lại thành ra như bây giờ chứ?

Bình luận

Truyện đang đọc