ĐẲNG CẤP Ở RỂ

Chương 444

“Hãy đưa tôi trực tiếp đi xem căn biệt thự đất tiền nhất ở vịnh Du Long này đi”

Lâm Tử Minh xem một lúc đều không thấy hài lòng cau có nói với người trung gian.

Người trung gian nói một cách lười biếng: “Đề ngăn một số người không thê mua biệt thự, mà cố tình mượn lý do mua nhà để đi xem nhà, vì thê các nhà kinh doanh bắt động sản ở đây đã vạch ra một nguyên tắc răng nêu anh muốn xem những căn biệt thự đắt tiền nhất ở vịnh Du Long, anh phải quẹt một khoản hai mươi vạn tệ, nêu không thê quẹt ra được thì không cân đi xem nữa.”

“Còn có quy định đó sao?” Lâm Tử Minh đang cau mày, anh đã sống ở thành phô Hoa lâu như vậy rồi, anh chưa bao giờ nghe về bất động sản nào cân phải trả tiền trước khi mở: một căn nhà, hơn nữa, còn một tiếng phải lấy ra hai mươi vạn nhân dân tệ, cái này cũng qúa nhiều đi.

Nhìn trung gian thấy phản ứng của anh, người trung gian lại càng thêm xác nhận rảng anh đang giả vờ, †ỏ ra hơi mỉa mai rồi châm biêm, “Phải rồi, đối với một số người nghèo, cô tình mượn lí do mua nhà đề chụp vài bức ảnh đăng lên dòng thời gian khoe khoang mà. Dù sao vịnh Du Long là một khu dân cư sang trọng và cao cấp nhất ở thành phô Hoa này, tất cả những người có thể sống ở đó đều là những người có thân phận giỗng như vậy.Nêu như tùy tiện có những người đều có thể vào đó thăm quan cũng sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của những người chủ ở đây, lại còn sẽ hạ thập phong cách của vịnh Du Long, phải không?”

Trên thực tê người trung gian nói có câu thật câu giả, vịnh Du Long đúng là có những điều khoản như vậy trong vùng biệt thự cao cập, nhất của vịnh Du Ì ong, tuy nhiên, số lượng tiền đặt cọc không đên hai mươi vạn nhân dân tệ mà chỉ cần năm vạn nhân dân tệ là được rồi.

Người trung gian nói như thế, chỉ vì là nhìn Lâm Tử Minh không thuận mắt, mụn anh biết khó rồi thì nên rút lui.

Tuy nhiên, hắn ta không ngờ rằng Lâm Tử Minh nói không do dự: “Được rôi, quẹt thẻ ở đâu?”

Khi người trung gian nghe Lâm Tử Minh nói điều này, hắn ta rõ ràng đã choáng váng, mắt hắn mở rộng một chút nói: “Anh có chắc không? Một lần quẹt hai mươi vạn nhân dân tệ đó, mà vịnh Du Long này không có hỗ trợ thẻ tín dụng!”

Sao Lâm Tử Minh sao lại không biệt răng người trung gian cô tình yêu câu anh “thây khó mà rút lui đi”, đôi với những việc này, anh quá lười. nhác để giải thích, anh không kiên nhẫn nói: “Ai nói anh đây là thẻ tín dụng? Hãy nhanh đưa tôi quẹt thẻ, tôi nóng lòng mua nhà trong hai ngày nay rội, không có thời gian đề chậm trễ nữa.”

Người trung gian bị mắc nghẹn bởi những lời của Lâm Tử Minh, sắc mặt có chút khó nhìn, trong lòng cũng, không được thoải mái lắm, ầm thầm nói lồi câu phù phiếm rồi đưa Lâm Tử Minh tới một nhân viên bát động sản để quẹt thẻ của anh.

Mặc dù hắn ta không tin là Lâm Tử Minh có khả năng mua một căn nhà, nhưng là một nhân viên bắt động sản, nếu thái độ của hắn ta quá tệ sẽ bị phàn nàn, nó sẽ có một chút ảnh hưởng đến sự nghiệp của hắn ta.

Sau một thời gian, người trung gian đưa Lâm Tử Minh đi quẹt thẻ, hơn nữa trước khi Lâm Tử Minh nói hắn ta đã nháy mắt trước với nhân viên bắt động sản nói: “Sắp xếp đề khách này trả một khoản tiên cọc là hai mươi vạn nhân dân tệ, anh ấy muốn xem khu biệt thự số 8 của vịnh Du Long.”

Lễ tân rất có mắt nhìn, cô gật đầu, lấy cái máy quẹt thẻ ra để quẹt thẻ cho Lâm Tử Minh.

Tuy nhiên, ngay khi Lâm Tử Minh sắp quẹt thẻ của anh, ngay ở đây, có một âm thanh truyền lại từ phía sau, kèm theo một giọng nói quen thuộc: “Anh yêu, em không bao giờ mơ rắng em có thể đến vịnh Du Long để mua một căn nhà, thật tuyệt! Đó là ước mơ của em, có thê sông ở vịnh Du Long, cảm ơn anh đã giúp em thực hiện!”

Sau đó, có một giọng nói khác, “

Đúng vậy Vinh Mẫn, Sở Huyện. có thể quen biết cháu, đúng là phúc của nó.”

Sở Huyên?

Bình luận

Truyện đang đọc