HOA SƠN TIÊN MÔN

Rốt cục thảo luận đã có kết quả. Thiên Kích Văn Minh Phó Chủ nói:

- Sau khi chúng ta thương lượng xong cũng đã đưa ra quyết định.

Hắn đang định nói tiếp, trong lòng Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ đang vui vẻ thì một giọng nói vang lên:

- Chờ một chút.

Một tiếng nói này có âm thanh văn minh, hiển nhiên là nhân vật Văn Minh Cảnh đã tới.

Có người lại ngáng đường sao?

Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ không khỏi quay lại nhìn. Thiên Kích, Thiên Quỷ, Thiên Phòng, tam đại Văn Minh Phó Chủ cũng nhìn qua. Băng Hàn Đế Hậu, Bảo Nhất Đế Tử cũng nhìn lại. Chỉ thấy ở nơi đó có hai người, một người trông đáng yêu nhưng hai mắt sưng đỏ là Bảo Bối Đế Cơ. Một người áo xanh đội nón cỏ.

Bảo Bối Đế Cơ rốt cục xuất hiện. Bảo Hoàng Đế Tử và Bảo Linh Đế Cơ không khỏi cảm thấy nội tâm như bị bóp nghẹt. Tại sao nàng lại ở một chỗ với một người xa lạ. Mà người kia lại mặc áo xanh, đội nón cỏ che kín mặt. Không biết rốt cục người kia là ai. Dù sao thì Văn Minh Cảnh cũng không nhiều lắm.

Người mặc áo xanh kia bỏ nón cỏ ra, để lộ một khuôn mặt trẻ tuổi.

Lục Nguyên!

Đúng là Lục Nguyên, người đã tỏa sáng tại Phượng Cổ Văn Minh, lấy một địch hai, giết chết Miêu Cổ và Miêu Đao Văn Minh Phó Chủ mà thành danh.

Lục Nguyên hiện này có thể coi là người nổi danh trong thiên địa, ở đâu mọi người cũng phải khách khí một chút. Thiên Kích Văn Minh Phó Chủ nói:

- Không biết là Lục huynh tới đây có gì chỉ giáo.

Tuy hắn nhiều tuổi hơi Lục Nguyên nhiều như thực lực của Lục Nguyên quá mạnh cho nên hắn cũng xưng hô tương đối khách khí là Lục huynh.

Lục Nguyên cười nhạt:

- Ta tới đây cũng không có gì chỉ giáo, chỉ là muốn góp một tay cho hướng đi tương lai của Pháp Bảo Văn Minh thôi.

Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ cười cười:

- Ồ, Lục Nguyên ngươi cũng tới đây góp phần sao? Chuyện của Pháp Bảo Văn Minh tới phiên ngươi góp phần từ bao giờ vậy?

Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ vốn có âm mưu nên nói chuyện tất nhiên chứa vẻ trào phúng.

Lục Nguyên cũng cười nhạt nói:

- Ta muốn cho các ngươi vị xem một loạt hình ảnh.

Lục Nguyên giơ tay đánh ra một Từ kính thuật. Mọi người nhìn lại, chỉ thấy trên Từ kính thuật có hai người, một là Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ, một là Tiên Chi Tử. Hai người này tựa như đang mật nghị gì đó. Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ thấp giọng nói:

- Văn Minh Chi Chủ... Pháp Bảo Văn Minh...

Lục Nguyên cũng không nói gì thêm, chỉ đánh ra một Từ kính thuật. Mà thời gian Từ kính thuật này cũng xác định là trước khi Ma Chi Văn Minh Chi Chủ đánh chết Pháp bảo Văn Minh Phó Chủ một thời gian. Vì sao Ma Chi Văn Minh Chi Chủ đánh chết Pháp bảo Văn Minh Phó Chủ mà Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ lại biết rõ như vậy?

Nghĩ tới nghĩ lui chỉ có một cách giải thích.

Cách giải thích này chính là Hoang Cổ Văn Minh âm thầm thao túng chuyện này sau lưng.

Ngoài ra thì cũng không còn cách giải thích nào khác nữa.

Mà nguyên nhân Hoang Cổ Văn Minh âm thầm thao túng thì có thể giải thích rất dễ dàng.

(Tam đại Pháp bảo Văn Minh Phó Chủ trước kia tác giả viết sai, chuyển Thiên Kích Văn Minh Phó Chủ thành Thiên Công Văn Minh Phó Chủ)

Hiện tại Lục Nguyên lấy ra Từ kính thuật, dựa vào Từ kính thuật mà chỉ rõ sự thật này.

Thì ra Hoang Cổ Văn Minh thao túng việc này. Hoang Cổ Văn Minh và Ma Chi Văn Minh Chi Chủ đã cấu kết từ sớm rồi. Bọn chúng làm như vậy, mục tiêu đơn giản là vì giết Pháp bảo Văn Minh Phó Chủ sẽ khiến Pháp Bảo Văn Minh muốn dựa vào bọn họ. Nhất thời mọi người kinh sợ, toàn bộ đều nhìn về phía Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ.

Thiên Công Văn Minh Phó Chủ năm kỷ nguyên quát dài:

- Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ, Hoang Cổ Văn Minh các ngươi không ngờ dám cấu kết Ma Chi Văn Minh Chi Chủ, giết hại Pháp bảo Văn Minh Phó Chủ của chúng ta, đừng hòng chúng ta đi theo Hoang Cổ Văn Minh các ngươi.

- Đâu chỉ không theo Hoang Cổ Văn Minh, chúng ta với Hoang Cổ Văn Minh có thù không đội trời chung.

Thiên Quỷ Văn Minh Phó Chủ cũng quát lớn. Giọng nói của hắn chứa hận ý ngập trời. Thiên Quy Văn Minh Phó Chủ có tình nghĩa rất sâu với Pháp bảo Văn Minh Phó Chủ. Hiện giờ Pháp bảo Văn Minh Phó Chủ bị Hoang Cổ Văn Minh hại chết, Thiên Quỷ Văn Minh Phó Chủ tức giận ngập trời, không đội trời chung với Hoang Cổ Văn Minh.

Thiên Phòng Văn Minh Phó Chủ nói:

- Chúng ta nên gia nhập Pháp Cổ Văn Minh và Võ Cổ Văn Minh thôi.

Ba vị Văn Minh Phó Chủ đã dẫn đầu như vậy, những người khác như Băng Hàn Đế Hậu, Bảo Nhất Đế Tử tất nhiên là tán thành. Bọn họ hiện giờ cũng hận Hoang Cổ Văn Minh thấu xương, xác định rõ là sẽ đi theo Pháp Cổ và Vũ Cổ.

Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ nhìn tình thế trước mắt, không thể tưởng tượng nổi Lục Nguyên lại âm thầm thu lại cảnh mình nói chuyện với Tiên Chi Tử kia. Việc này coi như hỏng bét cả rồi. Ngược lại lúc này còn khiến Pháp Bảo Văn Minh muốn gia nhập bên liên minh Pháp Vũ. Nhưng Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ cười lạnh lùng:

- Các ngươi đã không đi theo thì ta sẽ cho các ngươi diệt vong triệt để thôi.

Lớn lối thật!

Một mình hắn mà muốn diệt vong triệt để cả Pháp Bảo Văn Minh.

Lục Nguyên cười lạnh một tiếng:

- Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ, hai người chúng ta cũng phải tính hết nợ nần thôi.

Lục Nguyên và Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ có thâm cừu đại hận, hơn nữa hiện giờ muốn chém giết Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ để lấy Hoang Chi Đại Ấn, tất nhiên cũng không khách khí nữa. Viên Cực Kiếm Thần trong tay hắn liền chém thẳng về hướng Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ.

Hiện tại Viên Cực Kiếm Thần hắn dùng không thoải mái lắm, thực kỳ vọng sớm có thể tìm được thần kiếm tâm ý phù hợp với mình.

Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ búng tay vào hư không, xuất hiện một binh khí giống cây sáo. Binh khí này lúc hóa thành đao, lúc hóa thành kiếm, va chạm với vũ khí của Lục Nguyên trên không trung. Lục Nguyên lui lại phía sau, lập tức sử dụng phân thân chữ Khắc. Bản thân hắn không sử dụng phân thân chữ Khắc thì không thể đánh lại Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ đã đạt tới sáu kỷ nguyên.

Chẳng qua khi dùng phân thân chữ Khắc rồi thì mình có thể so đấu với Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ rồi.

Lục Nguyên đang định dùng phân thân chữ Khắc thì Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ đã cười lạnh một tiếng.

- Lục Nguyên, ta không chơi đùa với người nữa. Đầu tiên thu ngươi lại rồi sẽ đối phó với ngươi sau.

Tay áo hắn vung lên đánh ra một luồng nước. Luồng nước này tiến lên rất chậm rãi, đánh về phía Lục Nguyên.

Lục Nguyên tất nhiên sẽ không để bị đánh trúng dễ dàng, Viên Cực Kiếm Thần trong tay bắn ra Văn Minh Chi Hỏa này đánh thẳng tới, trong nháy mắt đã khiến dòng nàng bị bốc hơi.

Lục Nguyên nhìn về phía Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ.

- Hoang Ôn, chúng ta bắt đầu chiến đấu thôi.

- Thu cho ta.

Trên mặt Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ lộ nụ cười lạnh. Trong nháy mắt Lục Nguyên phát hiện mình đã bị dòng nước vây quanh. Lúc này Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ mới thản nhiên chắp tay sau lưng nói:

- Nước này của ta không phải là phàm thủy mà là Viễn Cổ Ôn Ôn Ức Độc Hồng Thủy. Cái gọi là Văn Minh Chi Hỏa của ngươi hoàn toàn không đốt nổi nước của ta. Ngươi dùng Văn Minh Chi Hỏa thiêu khô chỉ là giả tướng của ta một thôi. Hiện tại bị ta vây khốn lại đi. Chờ ta thu thập những người khác xong sẽ từ từ tế luyện ngươi, luyện hóa số mệnh của ngươi, mượn nó đánh sâu vào kỷ nguyên cao hơn.

Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ tạm thời vây khốn được Lục Nguyên xong liền quay ra đối phó với những Văn Minh Phó Chủ khác. Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ nghe nói Lục Nguyên có biến hóa nhiều nhất, vô cùng khó chơi nên mới sử dụng Viễn Cổ Ôn Ôn Ức Độc Hồng Thủy mà mình ngưng luyện rất lâu này đối phó với Lục Nguyên, sau đó quay ra đối phó với ba người còn lại.

Hắn thật sự sợ nhất là phải đồng thời đối phó với bốn đại Văn Minh Phó Chủ liên thủ, lật thuyền trong khe.

Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ nhìn về phía những người khác.

- Hiện tại tới phiên các ngươi.

Hắn cực kỳ tự tin nói.

...

Lại nói tới Lục Nguyên giờ đang bị nhốt giữa dòng nước. Lúc này hắn chỉ thấy dòng nước này tương đối cổ quái.

Tất nhiên hắn cũng không biết tên của luồng nước này là Viễn Cổ Ôn Ôn Ức Độc Hồng Thủy nhưng cũng hiểu được nó là khôn cùng vô tận.

Mà đã tiến vào trong đó thì liền có ba loại lực lượng hoàn toàn bất đồng áp bức, muốn hủy diệt mình.

Cùng là một loại lực lượng của độc, Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ tu hành một thời gian thật dài, bản lĩnh sử dụng độc tất nhiên sẽ không giống Độc Chi Văn Minh Phó Chủ bình thường được. Đương nhiên so ra hắn còn kém bản thân Độc Chi Văn Minh Phó Chủ. Mà cách dùng độc của hắn là tập hợc cả triệu loại độc, cổ quái dị thường.

Một loại nữa là lực lượng của hồng. Hoang Cổ Văn Minh có hai loại lực lượng có thể áp chế kiếm, một loại là lực lượng của hoang. Hoang là hoang mạc, hoang vụ. Hoang Ưng Văn Minh Phó Chủ và Hoang Chi Tử đều đi theo lộ tuyến này. Hoang là đại địa thời xa xưa, tập hợp của núi non còn hồng là nước chảy thời xa xưa, là tập hợp của hải dương. Mà Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ lại tu luyện lực lượng hệ hồng, dùng lực lượng này áp chế Lục Nguyên, có chỗ bất đồng với lực lượng hoang hệ.

Còn một loại thứ ba là một loại lực lượng còn cổ quái hơn. Đây là một loại lực lượng tương đối tà quái nhưng lại không giống bình thường. Loại lực lượng này khá cổ quái. Lục Nguyên nghĩ tới nghĩ lui, đột nhiên nghĩ tới một thứ. Ôn! Không sai, chính là ôn! Loại lực lượng ôn hệ này không ngừng xâm nhập thân thể mình, khiến mình cực kỳ khó chịu!

Trong Lục Nguyên Lục Nguyên liền tế ra phân thân chữ Khắc. Phân thân chữ Khắc của hắn vốn có thể đạt tới bảy phần, trong nháy mắt liền hấp thu lực lượng hồng kia. Còn về phần triệu loại độc tính thì đơn giản. Bản thân hắn cũng đã có chút kinh nghiệm đối phó với độc dược, Thanh Thánh Kiếm Đạo cơ bản đã tăng lên tới Thanh Chi Văn Minh, hơn nữa vận dụng trọn vẹn, cũng có thể miễn cưỡng đối phó được với triệu loại độc, không đến mức bị ép quá thảm. Mà triệu loại độc này lại bất đồng với triệu loại độc của Miêu Cổ Văn Minh Phó Chủ. Tất cả đều là triệu loại nhưng tổ hợp lại từ các loại bất đồng, cho nên hiệu quả tất nhiên cũng có chỗ khác nhau tương đối lớn.

Phân thân chữ Khắc có phát triển nhất định, chẳng qua cũng vẫn là bảy phần thôi.

Thanh Thánh Chi Đạo của hắn cách Thanh Chi Văn Minh Kiếm Đạo càng ngày càng gần.

Giải quyết hai luồng lực lượng kia rồi, khó chịu nhất chính là ôn lực lượng. Loại lực lượng này rất cổ quái, dù dùng chữ Chính đối phó hay dùng Thanh Thánh Kiếm Đạo đối phó cũng không có chút tác dụng. Lục Nguyên hiện giờ cũng là Văn Minh Cảnh, cho nên biết rõ rất nhiều chuyện đại sự của thiên địa.

Trong thiên địa này có cái gọi là lục đại tà đạo!

Đệ nhất tà đạo là Thị Ma Tà Đạo, xếp đầu tiên trong lục đại tà đạo.

Thứ hai là Yêu Tà Đạo. Năm tà đạo đằng sau không hơn kém nhau nhưng đồng thời dù là yêu hay ma thì cũng đều bị chữ Chính khắc chế.

Tà đạo thứ ba là Độc Tà Đạo, cơ bản do Độc Chi Văn Minh đại biểu.

Tà đạo thứ tư tên là Cổ Tà Đạo, do Miêu Chi Văn Minh đại biểu. Tà đạo này rất khác thường.

Tà đạo thứ năm là Ôn Tà Đạo. Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ kỳ thật cũng là nhân vật đại biểu trong đó. Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ vốn được gọi là Hoang Ôn Tà Đạo Phó Chủ, về sau khó nghe quá mới đổi lại thành Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ.

Tà đạo thứ sáu là Vu Tà Đạo. Đây là tà đạo thần bí và quỷ dị nhất, nghe nói không dưới các loại khác nhưng đã lâu không xuất thế rồi.

Lục Nguyên hiện giờ đụng phải tà đạo thứ năm là Ôn Tà Đạo xâm nhập, bệnh dịch văn minh không ngừng tấn công cơ thể. Văn Minh Chi thể của Lục Nguyên dưới sự xâm nhập của bệnh dịch này cũng cảm thấy cực kỳ khó chịu, toàn thân đại thương. Làm sao bây giờ? Lục Nguyên sau khi thử cả chữ Chính và Thanh Thánh Kiếm Đạo cũng không có tác dụng, nhất thời không biết phải ngăn cản nó thế nào. Hai thứ có thể khắc chế Độc Tà Đạo và Yêu ma giờ lại không có tác dụng với Ôn Tà Đạo.

Vậy thì đầu tiên phải quan sát Ôn Tà Đạo này trong chốc lát rồi tính sau. Lục Nguyên liền vận chuyển pháp lực cấp văn mình, dùng đôi mắt văn minh quét qua, phát hiện ra mắt văn mình chỉ nhìn thấy những sinh vật cực nhỏ, nhỏ không khác gì nguyên tố bình thường đang di động. Đây là chân tướng của Ôn Tà Đạo sao?

Trong nháy mắt Lục Nguyên ngồi xuống, yên lặng vận Nhân Quả Thiết Tắc, xem xét nhân quả, đột nhiên phát hiện ra ánh mắt Miêu Trường Sinh có lẽ có chút tác dụng.

Cho nên Lục Nguyên liền vung tay lấy con mắt thu được từ Miêu Trường Sinh ra, truyền pháp lực vào trong. Lập tức chỉ thấy con mắt này phát ra thần quang chói lòa. Thần quang vô cùng này sau khi phóng ra không ngờ liên tiếp phá giải Ôn Tà Đạo, lập tức bệnh dịch toàn thân biến mất. Hắn liền tế ra con mắt này, phát hiện bệnh dịch trong dòng nước đã biến mất sạch. Con mắt này lại có thể khắc chế bệnh dịch sao?

Lục Nguyên tất nhiên không biết năm đó Nhãn Chi Văn Minh và Ôn Chi Văn Minh là hai địch thủ, chỉ là Ôn Chi Văn Minh và Nhãn Chi Văn Minh đã biến mất trong dòng sông dài lịch sử, cho nên dần dần ít người biết chuyện này đi. Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ ngẫu nhiên chiếm được truyền thừa của Ôn Chi Văn Minh, cũng biết lịch sử năm xưa nhưng hắn tuyệt đối không thể ngờ nổi trong tay Lục Nguyên lại có vật của Nhãn Chi Văn Minh.

Chuyện này có thể nói là vô cùng trùng hợp. Lục Nguyên cũng chưa từng gặp chuyện gì trùng hợp hơn nữa.

Hắn không khỏi thầm hô may mắn. Nếu không phải lúc đó đối phó với Miêu Trường Sinh mà thu được con mắt này thì chỉ sợ lần này mình đúng là có khả năng bị giam ở nơi này. Cho nên nói không thể coi thường Văn Minh Cảnh được, đặc biệt là không thể coi thường những người chỉ hơn mình một vài kỷ nguyên.

Hiện tại nên phá nước đối phó với tên khốn Hoang Ôn kia rồi.

Hoang Ôn phó chủ văn minh đứng chắp tay.

Mà ba vị phó chủ văn minh của Pháp Bảo văn minh thì âm thầm nhìn liếc tựa như là muốn nói điều gì đó, Thiên Công phó chủ văn minh giơ tay lên, Thiên Quỷ phó chủ văn minh cũng giơ tay,, Thiên Phong phó chủ Văn Minh cũng tiến về phía đông nam cũng giơ tay, ba vị phó chủ văn minh tuy giơ tay lên hư không nhưng vẫn chưa phản ứng.

Hoang Ôn phó chủ văn minh cười cười:

- Các ngươi muốn vận khởi Pháp Bảo đại trận của Pháp Bảo văn minh? Nghe nói đại trận này do mười vạn tám nghìn pháp bảo tạo thành chính là bảo vật trấn sơn của Pháp Bảo Chi Sơn, ba người văn minh phó chủ các ngươi liên thủ là có thể khởi động.

- Đáng tiếc, hiện tại đại trận pháp bảo này xem ra không có cơ hội xuất hiện rồi.

Hoang Ôn phó chủ văn minh giơ tay lên, chỉ thấy ở trong tay áo của hắn xuất hiện một huyễn hào quang như ý, trên đó có viết hai chữ cát tường, y cười cười:

- Đáng tiếc pháp bảo đại trận cuối cùng cũng được khống chế như ý trong tay ta.

Bình luận

Truyện đang đọc