HOA SƠN TIÊN MÔN

Trong lòng Lục Nguyên xẹt qua nhiều suy nghĩ.

Vân, hồ, thủy, hải, rượu, băng, tuyết, vụ, vũ, triêu dương, đại nhật, dung nham, sí, hỉ, hỏa, hỏa, mộ, kim, túc, thu, ưu, khoái, chậm, phong, nộ, lôi, nhu, thảo, tư, thổ, thạch, sơn, thủ, nê, sa, nguyệt, tinh.

Quy nhất cho ta!

Từ chỗ Nguyên Lăng Thượng Nhân, từ chỗ Tinh Tú Lão Tiên, từ chỗ Tả Hoành, từ chỗ Xích Dực Yêu Vương lấy lực cân bằng nhanh chóng tụ tập lại, cộng thêm Lục Nguyên tự hình thành lực cân bằng, lực cân bằng của năm người khó khăn lắm mới đem ba mươi sáu tấm thượng cổ phù chú hợp cùng một chỗ.

Phải biết rằng những người như Nguyên Lăng Thượng Nhân đều là đại đạo cảnh ngũ tầng, lực cân bằng cường đại hơn xa đại đạo cảnh tứ tầng, thế mà cần lực cân bằng của năm người mới đem ba mươi sáu tấm thượng cổ phù chú tụ thành một.

Đủ thấy cửa này khó khăn, muốn đem nhiều pháp tắc quy nhất thì khó khăn cao cỡ nào.

Ba mươi sáu tấm thượng cổ phù chú ngày càng gần, hơn nữa những thượng cổ phù chú này dường như đã kết hợp lại, thật nhiều thiên địa pháp tắc ở trong lòng Lục Nguyên giao hòa, Lục Nguyên thế mới phát hiện hóa ra giữa trời đất thiên địa pháp tắc có nhiều điểm chung như vậy, coi như là thủy hệ, hỏa hệ đều có điểm chung.

Lục Nguyên mở mắt ra, vừa mở mắt thì bên trong con ngươi vô cùng sâu thẳm, dường như có ánh sáng vô tận xẹt qua.

Đại đạo cảnh tứ tầng pháp tắc quy nhất, rốt cuộc thành.

Mình, rốt cuộc đứng trên đại đạo cảnh tứ tầng.

Không dễ dàng chút nào!

Cửa này mình tốn rất nhiều công sức, bắt đầu từ Việt Lộc Sơn đến bây giờ đã rất lâu, nhưng rốt cuộc mình vẫn thành tựu đại đạo cảnh tứ tầng. Lục Nguyên chỉ cảm thấy pháp lực toàn thân không ngừng tăng lên, cùng lúc đó quanh người khống chế pháp lực hình như tăng lên chút, nắm giữ thân thể càng lúc càng nhiều.

Thậm chí lờ mờ cảm giác được, ba mươi sáu tấm thượng cổ phù chú ở trên đỉnh đầu mình dường như hình thành bán không gian, bán không gian này có một nửa ở thế giới hiện tại, nửa khác tại dị thế. Bán không gian này huyền diệu vô cùng.

Lục Nguyên biết đó là đường đi khánh vân trên đỉnh đầu. Tông sư cảnh đỉnh đầu khsanh vân bắt đầu từ đây, thậm chí mặt sau hỗn động cảnh cũng từ đây phát ra, thành một thế giới hỗn động không lớn. Từ đây bắt đầu, mình rốt cuộc đáp hướng hỗn động cảnh, tuy chỉ vẻn vẹn là bước đầu tiên.

Bước tu hành tiếp theo là tranh thủ tới đại đạo cảnh đệ ngũ tầng nguyên anh hóa sinh, là muốn trong chư đa pháp tắc tìm kiếm bổn mệnh pháp tắc của mình, từ bổn mệnh pháp tắc hóa sinh ra nguyên anh. Nhưng từ trong ba mươi sáu loại thượng cổ phù chú tìm ra bổn mệnh pháp tắc không phải chuyện dễ, hóa sinh nguyên anh càng vô cùng khó khăn.

Bước tiếp theo đại đạo cảnh ngũ tầng nguyên anh hóa sinh không phải chuyện dễ tới được.

Chính vì bước tiếp theo quá khó khăn nên mình không vội vàng hoàn thành nó. Bây giờ điều mình phải làm là…bạo Phương Tà.

………

Lục Nguyên ngẩng đầu, nhìn hướng Phương Tà, thản nhiên nói:

- Phương Tà, mới rồi ta đã nói phải bóp chết ngươi, giờ ta là lúc thực hiện lời nói.

- Có gan lắm, thật là to gan, khi bổn hoàng tunh hoành thiên hạ thì tổ tông ngươi còn chưa ra đời, dám huênh hoang trước mặt bổn hoàng?

Lục Nguyên bình thản nói:

- Nếu cưỡng ép dựa theo tuổi thì mọi người không cần đánh nhau, trực tiếp báo tuổi là được, ngươi cũng sẽ không bị Yến tổ sư ép đến ngẩng đầu không nổi. Đáng tiếc thật là tiếc, một đời yêu hoàng sắp chết trong tay ta.

Câu này với câu lúc trước Phương Tà nhẹ nhàng nói: "đáng tiếc thật là tiếc, tuyệt thế thiên tài như ngươi phải chết trong tay bổn hoàng." Hình thành đối lập.

Phương Tà, Lục Nguyên giằng co.

Khí thế hai người càng lên càng cao, xộc thẳng mấy trăm trượng, cao ngàn trượng. Nguồn truyện: Truyện FULL

Đây tuyệt đối là cuộc chiến khí thế cực thịnh!

Rốt cuộc là thành danh lâu ngàn năm, nửa bước tông sư Phương Tà cường đại hay ngôi sao mới, Hoa Sơn chưởng môn Lục Nguyên cường đại đây?

Trước khi cuộc chiến bắt đầu, không ai biết.

- Phương huynh, trận chiến này hãy để bỏn hoàng cũng ra tay. Đối phó Hoa Sơn chưởng môn không cần một chọi một.

Một giọng nói lạnh lùng âm trầm vang lên, thanh âm truyền đến như lan khắp tứ phương, chỉ một chút đã khiến có người sắp bị đông lạnh, đây là khí lạnh cỡ nào chứ? Chỉ nói thôi đã đông người lại, coi như chưa bị đông cũng giống tiến vào cửu u thâm ngục. Lời nói lạnh leoxc như kéo người vào địa ngục.

Người nói chuyện mặt mày tuấn tú mà lãnh băng.

Lạnh đến cực điểm!

Gã yên tĩnh đến đó, có được diện mạo có thể mê hoặc chín phần con gái Tấn quốc, nhưng lạnh đến không ai dám tới gần, dường như là băng từ cổ đại, không bất cứ cô gái nào dám có ý nghĩ hòa tan băng sơn. Thê tử của vị ma hoàng này từng là đệ nhất mỹ nhân dưới đất nhưng bị gã tàn khốc giết chết. Hơn nữa năm đó thê tử của ma hoàng vốn không làm sai cái gì, chỉ bởi vì gã muốn cầu đạo.

Giết vợ! Cầu đạo! Kinh Hoàn Chân!

Hắc Ám Ma Hoàng!

Cùng Quang Minh Yêu Hoàng sóng vai nửa bước tông sư.

Phương Tà chú trọng phong độ, Kinh Hoàn Chân thì không cần cái gì phong độ. Hắc Ám Ma Hoàng Kinh Hoàn Chân chỉ cần thắng là được, không cần cái gì cả. Mặt mũi đối với gã chẳng là thứ gì, nhưng bây giờ cần Phương Tà đồng ý hay không. Dù sao Phương Tà là người chú trọng mặt mũi.

Nửa bước tông sư đối với đại đạo cảnh tứ tầng một chọi một vốn đã không công bằng, nếu là hai chọi một thì càng bất công.

Kinh Hoàn Chân có thể vô sỉ như vậy, Phương Tà được không?

Theo lý mà nói là không thể.

Phương Tà nhàn nhạt nói:

- Vậy được, Kinh huynh, cùng lên đi.

Không ngờ…đồng ý.

Lấy tính cách trọng mặt mũi của Phương Tà, gã đồng ý chỉ đại biểu một việc…gã sợ Lục Nguyên.

Nếu không thì Phương Tà không khả năng đồng ý.

Gã mà lại sợ Lục Nguyên!

Phương Tà, một Quang Minh Yêu Hoàng tung hoành Tấn quốc ngàn năm, nhất ngôn ra lệnh, tứ hải ngũ nhạc dao động, còn nhớ năm đó bởi vì gã muốn chúc thọ mà dẫn đến thế giới bên trên và thế giới dưới đất dấy lên đại chiến. Lục Nguyên khi ấy chỉ là một tiểu tốt tham gia đại chiến ngũ phân đà đó mà thôi.

Bây giờ Phương Tà, Quang Minh Yêu Hoàng như vậy, địa vị gần như chí tôn dưới đất, thế mà sợ Lục Nguyên.

Cái này…kêu người nói sao bây giờ.

Nói Phương Tà sợ Lục Nguyên, câu này e rằng không bất cứ ai dám tin, nhưng có mặt cảm nhận được khí thế như thần như ma của Lục Nguyên thì người ta bất giác nảy ra ý nghĩ Phương Tà sợ Lục Nguyên. Lục Nguyên lúc ở đại đạo cảnh tam tầng giết đại đạo cảnh ngũ tầng quá đơn giản, như giết con kiến. Bây giờ hắn là đại đạo cảnh tứ tầng, Phương Tà tung hoành Tấn quốc ngàn năm, có dễ dàng chết không.

Cách cục hiện tại là Phương Tà, Kinh Hoàn Chân hai người đấu Lục Nguyên một người.

Năm đó thập vạn yêu ma tấn công Võ Đang, Phương Tà, Kinh Hoàn Chân dám chắn toàn bộ Võ Đang, bây giờ cả hai cùng đối phó một mình Lục Nguyên.

Cái này!

Lục Nguyên như thần như mà kiêu ngạo tuyên bố rằng:

- Phương Tà, ngươi đã nhát gan rồi, muốn cùng Kinh Hoàn Chân khiêu chiến với ta, nhưng hợp chiến cũng vô dụng, hai ngươi dù cùng lên thì ta đã nói bóp chết ngươi, muốn bạo ngươi, tuyệt đối sẽ không ra cái gì ngoài ý muốn!

Dường như bóp chết vị Quang Minh Yêu Hoàng này với hắn còn đơn giản hơn cả giết kiến vậy!

Bình luận

Truyện đang đọc