HOA SƠN TIÊN MÔN

Mặt khác còn có thể lợi dụng hơn mười Khôi Lỗi để tấn công.

Nếu như vậy thì có hơn bảy phần thắng, có thể thắng được Huyền Họa Tử.

Nói không chừng, mình cố gắng hết sức thi còn có khả năng giết chết được Huyền Họa Tử có tu vi Đại Đạo Cảnh.

Ý nghĩ này thực sự khiến người ta thấy hưng phấn.

Thực lực của đại đạo cảnh vượt xa tu tiên giả trường sinh kỳ.

Tài nguyên tài vật của đại đạo cảnh cũng vượt xa trường sinh kỳ.

Nếu như có thể một lần giết được đại đạo cảnh thì thật là vô cùng hấp dẫn.

Lục Nguyên cũng bị cuốn vào đó một phen, nếu nghĩ như vậy, thực sự có khả năng thành công rất cao. Được rồi, cho dù có không thành công, nếu thực sự nguy hiểm đến tính mạng thì ta vẫn còn một pháp bảo thế thân của Lục Thanh Đào sư thúc tổ, an nguy của bản thân không phải là vấn đề lớn lao gì. Nếu vậy, phải liều mạng một phen xem sao.

Tất nhiên bây giờ vẫn còn nửa tháng, ta có thể tạm thời rời khỏi đây nửa tháng, nhân nửa tháng này nâng cao một chút thực lực bản thân, nếu có thể đưa pháp lực nâng cao đến cảnh giới trường sinh thập trọng thì lúc tấn công Huyền Họa Tử khả năng thành công là rất cao.

Được rồi, giờ đến lúc tạm thời tránh khỏi đây rồi.

Để chuẩn bị cho lần ròi đi này, Lục Nguyên cũng chuẩn bị một chút, ví dụ như học một chút Huyền Minh chân giải cho tới thủ thuật của Thủy Hoàng kiếm đọa, đem tầng bên trong phục chế lại thành Huyền Minh cực băng, Huyền Minh cực băng của tầng bên ngoài không thay đổi, vẫn là Huyền Minh cực băng ban đầu, đồng thời dùng giấy Khôi Lỗi mà ngày xưa Nam Hải kiếm thủ để lại để phục chế lại hình dáng của bản thân, làm một Khôi Lỗi đặt bên trong đó, còn làm theo bộ dạng như lúc trước mình bị nhốt.

Làm xong những việc này, nếu trong vòng nửa tháng nữa quay laị thì Huyền Họa TỬ không thể phát hiện ra được.

Sau đó đi theo mật đạo năm đó Nam Hải kiếm thủ lưu lại đi ra ngoài.

Sau khi ra ngoài động phủ này liền đắm mình trong làn nước, đây là dòng nước xanh lam, màu xanh lam trong nước biển, vậy thì có lẽ cách biển cũng không xa, Lục Nguyên đang muốn nổi lên thì thấy có một con cá voi rất to đang hướng về phía mình để tấn công, lực tấn công của con kình ngư này cực lớn, rõ ràng không phải là một con kình hổ.

Thực ra con kình ngư này gọi là Long kình, nghe nói có huyết mạch của rồng thời thượng cổ.

Con kình ngư này thực lực phi phàm, có thực lực của những người tu tiên trường sinh tứ trọng, trong vùng biển này nó được gọi là bá chủ, nó cũng đã từng ăn các tu tiên giả, nhìn thấy người phía trước mình là một tu tiên giả, tự nhiên hăng máu xông tới, muốn cắn Lục Nguyên thành hai khúc.

Lục Nguyên mới nổi lên mặt nước thì thấy kình ngư xông tới, nhưng phản ứng của Lục Nguyên cũng rất nhanh, vừa động tay là lập tức nước hóa thành thanh kiếm, kiếm ý nhu hòa như nước trói chặt kình ngư lại.

"Cũng được, vừa đúng lúc nói trong nước biển thiếu một tọa kỵ thì người liền xuất hiện, tốt, rất tốt."

Ánh mặt trới chói chang chiếu rọi xuống mặt biển, khiến làn nước trở lên lóng lánh, biển lúc này thâm trầm mà lại thâm thúy, một con long kình lớn từ dưới mặt nước nhảy lên, nước bắn tung tóe, trên đầu con long kình này có một nam nhân áo xanh trẻ tuổi đang ngồi xếp bằng trên đó, trong tay chàng cầm một bình rượu.

Rượu ngon!

Lục Nguyên ngửa cổ uống một ngụm, cảm thấy ngụm rượu này vô cùng mãnh liệt, vô cùng sảng khoái.

Đó là rượu trước đo không lâu đổi được trên một hòn đảo, nghe nói là rượu Hải Hầu, một loại rượu do một loại sinh linh trong biển hải hầu tự mình ủ lấy, loại rượu này không có một chút nào làm từ bàn tay con người, rất mạnh, Lục Nguyên uống một ngụm cảm thấy sảng khoái vô cùng. Thực ra thời gian không còn nhiều nhưng tính cách không nôn nóng cũng không quá bình thản của Lục Nguyên là lý do hắn vẫn đang ngồi trên đầu long kình uống loại rượu Hải Hầu đổi được.

Còn con long kình bị Lục Nguyên ngồi lên thì sớm đã bị Lục Nguyên khiến cho phục sát đất, không dám làm loạn nữa.

Một lát sau, trên biển nổi gió lớn, sóng trên biển hóa thành một cái đồng rộng rất lớn như trong mây mù hiện ra, long kình cưỡi gió cưỡi sóng bơi, khiến Lục Nguyên ngồi trên đầu cảm thấy khoái chí tột độ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Có một chút phiền lòng nhưng tạm thời nén lại đã.

Hiếm khi được ngồi trên đầu long kình nổi trên mặt biển uống rượu.

Ngắm trời, ngắm biển, nhìn sóng, nhìn gió, nếu không thư thái uống ngụm rượu thì thật hổ thẹn với trời đất.

Những ngày tiếp theo, Lục Nguyên thư thả dạo trên mặt biển, không chút nôn nóng, nếu có cơ chuyên luyện thành trường sinh thập trọng, quay lại giết đại đạo cảnh Huyền Họa Tử thì tất nhiên sẽ làm, còn nếu không có cơ duyên thì thôi vậy.

Ngày hôm đó, mặt trời đã khuất về phía tây, ánh nắng chiều muộn như lửa, nung đỏ từng khoảng lớn nước biển, rồi dần dần chìm vào biền, chìm dần chìm dần ở đó, mặt đất bắt đầu xuất hiện một màu đen, lúc đó Lục Nguyên mới phát hiện trên bầu trời phía Bắc có một chút huỳnh quang, đó là gì vậy?

Lục Nguyên bay lên khỏi mặt nước, dùng một chút pháp thuật để xem đó là gì, nhưng chỉ nhìn thấy phía trước đó có rất nhiều động vật biển, những con vật này quây xung quanh một ngọn núi nhỏ trên mặt biển. Ngọn núi nhỏ này không ngừng phát ra ánh hào quang, ánh hào quang này có chút nhu hòa, giống như hào quang phát ra từ thần khí thạch.

Nhìn kỹ hơn chút nữa, Lục Nguyên bỗng giật mình!

Đó không phải là đại thần khí thạch mà là ngọn núi nhỏ trên mặt biển do tiểu thần khí thạch hợp với nhau tạo nên. Tuy có những ngọn sơn thạch khác nữa, nhưng xem ra ở đó có rất nhiều thần khí thạch.

Không phải đùa chứ! Mặc dù nói là biển lớn không có gì là không có nhưng đúng là có những điều trước nay chưa hề nghĩ đến, trên biển lại xuất hiện ngọn núi nhỏ như thế này, Lục Nguyên thấy vô cùng kinh ngạc, có chút động lòng, mặc dù hiệu lực của đại thần khí thạch mà tiểu thần khí thạch không cao như thần khí kết tinh nhưng chỉ cần có những thần khí thạch này thuộc về ta hoặc một nửa già thuộc về ta thì chắc chắn có thể bước vào cảnh giới của trường sinh thập trọng rồi.

Tất cả, con người đôi khi cũng phải chờ cơ duyên.

Một khi cơ hội đến thì đó chính là lúc làm giàu được rồi.

Trong lòng Lục Nguyên lúc này vô cùng vui mừng.

Đúng lúc muốn đến đó thì có một chiếc thuyền lớn đi đến đó, trên thuyền có một vị tu tiên nói lớn: "Phía trước có phải một vị tu tiên không? Chúng ta cùng tiến đến lấy thần khí thạch trên thần khí sơn này có được không?" Lục Nguyên nhìn sang thì thấy trên thuyền có hơn mười vị tu tiên, xem ra là cùng kết bạn với nhau đi đến đó.

Mình cũng phải kết bạn chứ, nói cho cùng thì mình cũng chưa nhìn thấy những động vật biển này, không thể nào xem thường những quái vật biển đó được, nhớ lúc tất cả những thủy quái ấy bắt đầu tấn công, đường đường là một thượng đẳng tiên môn như Nam Hải tiên môn cũng phải tránh chúng, mình so với Nam Hải tiên môn thì vẫn còn non kém lắm, cho nên tất cả vẫn còn sớm.

Lục Nguyên khẽ gật đầu, vỗ vào long kình thả nó quay về còn mình thì bay đến thuyền.

Lên đến thuyền Lục Nguyên vẫn chưa nói tên thật, đầu đội một chiếc mũ rộng vành, kéo mũ xuống để không ai nhìn rõ.

Lục Nguyên còn muốn giết Huyền Họa Tử nên không muốn thân phân bị bại lộ, tránh để Huyền Họa Tử biết mình ở bên ngoài mà không ở trong động phủ của hắn, như vậy còn có cơ hội giết Huyền Họa Tử.

Luyện thành trường sinh thập trọng, giết đưuọc nhân vật đại đạo cảnh như Huyền Họa Tử sẽ nhận được rất nhiều cái lợi, cũng lập được kỳ tích tường sinh kỳ giết được đại đạo cảnh chính là những gì mà ta muốn làm được.

Lên thuyền rồi mới biết, hóa ra việc trên biển tự nhiên xuất hiện thần khí sơn linh đúng là có mối liên quan đến việc những con thủy quái tập trung ở đó.

Lúc thủy quái trên biển tập trung lại không phải mới chỉ có một lần mà sau mỗi lần xuất hiện thì đều xuất hiện những chuyện lạ thường, ví dụ như trên biển Nam Hải tự nhiên xuất hiện một thần khí sơn linh thì là điều hoàn toàn có thể chấp nhận được.

Con thuyền này chính là một cây pháp bảo biển, gọi là phá thủy tiềm quang luân!

Con thuyền này có thể chạy trên mặt nước, cũng có thể đi dưới nước, thậm chí có thể bay trên không, mỗi ngày đi được vạn dặm, tốc độ rất nhanh mà lại còn có năng lực bảo vệ vô cùng mạnh.

Lục Nguyên trước nay cũng đã được chứng kiến các loại pháp bảo nhưng pháp bảo giống chiếc thuyền như phá thủy tiềm quang luân thì chưa thấy bao giờ, cũng coi như là học thêm vài sàng khôn. Chiếc thuyền này có tất cả ba mặt buồm, vỏ thuyền cực rộng, có thể để rất nhiều người đứng lên đó, còn trên thuyền có mười lăm, mười sáu tu tiên giả đứng đó.

Lục Nguyên lấy một tên giả là Lục Bắc, nói là đến từ đất liền, muốn đi thăm thú Nam Hải một chút.

Trong mười lăm, mười sáu tu tiên giả này ngoài Lục Nguyên ra còn có một vị tu tiên đến từ núi Thanh Thành, còn lại là tu tiên của Nam Hải tiên môn.

Vị tu tiên của Thanh Thành tiên môn là người luyện thần kiếm tiên Chu Thản Nhiên, Lục Nguyên cũng nghe qua danh tính người này, nghe nói hắn vô cùng tự đại, đến khi nghe hắn nói chuyện thì quả đúng như vậy, trong từng lới nói đều tỏ rõ Thanh Thành tiên môn lợi hại ra sao, nghe khẩu khí của hắn thì những người ở Thanh Thành tiên môn đều là tiên môn đệ nhất nước Tấn vậy, gì mà khi mà mười vạn yêu ma cùng tấn công Hoa Sơn đều là nhờ những người Thanh Thanh tiên môn giúp đỡ mới có thể đẩy lui được đám yêu ma, khẩu khí rất mạnh mẽ, khiến Lục Nguyên mặt tròn mắt dẹt không nói lên lời, cuối cùng chỉ cười thầm.

Lục Nguyên biết rõ từng chi tiết, nhưng trước mặt các vị tu tiên, đều là những người sinh ra ở Nam Hải này, rất nhiều người cả đời chỉ ở Nam Hải, từ trước tới nay chưa đến nước Tấn bao giờ, nghe Chu Thản Nhiên của Thanh Thành tiên môn chém gió như vậy, dù họ đều nghe nói đệ nhất tiên môn của nước Tấn là Hoa Sơn tiên môn, nhưng cũng chỉ nghe hắn nói xong rồi thôi, hôm nay nghe Chu Thản Nhiên chém gió vậy cũng chỉ bán tín bán nghi, trong lòng thầm nghĩ Thanh Thành có lẽ thực sự không lợi hại như vậy.

Chu Thản Nhiên còn hỏi Lục Nguyên đến từ tiên môn nào của nước Tấn, Lục Nguyên bèn nói đại một tiên môn nhỏ, Chu Thản Nhiên này đến Hoa Sơn đệ nhất tiên môn của nước Tấn còn không coi ra gì tất nhiên sẽ không thèm để mắt đến tiên môn nhỏ, hỏi xong câu đó liền không thèm để ý gì đến Lục Nguyên nữa, dường như câu hỏi của người xuất thân từ tiên môn nhỏ như Lục Nguyên làm dơ bẩn đến miệng hắn vậy.

Những lời hắn nói đến đều là Thanh Thanh tiên môn, để mọi người được mở mang tầm hiểu biết.

Lục Nguyên cũng không có thời giờ mà để ý đến tên Chu Thản Nhiên này, quan sát những người khác, phát hiện ra những người này có thực lực rất cao, không ít người là trường sinh lục trọng, thất trọng, bát trọng, thi thoảng có vài người là trường sinh cửu trọng, đều là những người nổi bật của Nam Hải tiên môn.

Lục Nguyên xem xét lại làn nữa, phát hiện ra có một vị tu tiên luôn đứng chắp tay ở đầu thuyền, vị tu tiên này dáng người thon gầy, có vẻ rất lạnh lùng, gần như không để ý gì đến ý định của người khác, vô cùng kiêu ngạo.

Vị tu tiên giả đứng cạnh nói: " Người kia chính là kiếm tiên của Nam Hải tiên môn, ba sát kiếm tiên Yến Bắc, vô cùng cao ngạo, không để ý đến những người tu hành bình thường như chúng ta đâu."

"Đâu phải là tán tu bình thường đâu, cũng là tu hành giả của trung đẳng tiên môn, chỉ sợ cũng không phải."

"Ai gọi ba sát kiếm tiên là trưởng lão của Nam Hải tiên môn, há chẳng phải chúng ta là cô hồn dã quỷ?"

"Thôi, cao ngạo gì mà cao ngạo."

Những âm thanh thảo luận bên cạnh làm Lục Nguyên xem xét lại người cao ngạo luôn đứng chắp tay ở đầu thuyền đó, lập tức phát hiện người đó đã tu hành đến trường sinh thập trọng, một ba sát kiếm tiên Yến Bắc, nói về thực lực có lẽ cao hơn kiếm thần tiên kiếm Chu Thản Nhiên đó một bậc.

Lục Nguyên xem xét kỹ thì thấy trên cả con thuyền này chỉ có người luyện thần kiếm tiên Chu Thản Nhiên cùng với vị ba sát kiếm tiên Yến Bắc này là có chút thực lực.

Chiếc thuyền hướng về chỗ ngọn núi thần khí nhỏ.

Dùng liễu vọng pháp thuật thì cũng nhìn rõ được ngọn núi thần khí nhỏ đó, may là nó được xem như một ngọn núi nhỏ nhưng cũng lại cực kỳ bằng phẳng trên mặt biển nên có thể nhìn rõ, nhưng thực ra khoảng cách đến đó rất xa, đi thuyền thế này cũng tốn khá nhiều thời gian, trên đường đi cũng đã có không ít động vật biển xuất hiện.

Đầu tiên là một vài con bạch tuộc vòi đen, một trong những loài động vật biển nguy hiểm, nhưng cũng không mạnh lắm, mọi người dùng những kiếm thuật, pháp thuật khác nhau để đánh nó.

Lục Nguyên lúc này mới thực sự thấy được một mặt của pháp thuật cường đại, những pháp thuật đó một khi được tung ra,, đánh trên một diện tích lớn thì chỉ cần đánh một chưởng là đã có không biết bao nhiêu con quái thú chết, so với việc dùng những kiếm thuật bình thường để giết thì cách này nhanh hơn rất nhiều.

Lục Nguyên trong lòng thầm nghĩ những điều này, cũng đem trấn nhạc linh kiếm ra mà giết, không ít thủy quái đã bị chết.

Nhưng vẫn chưa thấy long kình xuất hiện, con long kình này cũng đưa ta đi lâu như vậy rồi, cũng coi như là kết một mối cơ duyên rồi, nếu nó có xuất hiện thì cũng phải cứu nó một mạng, thực lực mà Lục Nguyên đánh ra không cao cũng không thấp, không mạnh cũng không yếu, cũng là ngang ngửa với mọi người mà thôi, không thể để lộ ra chút nào được.

Lúc đó một cột nước cực lớn ở phía xa phun tới, mang theo rất nhiều long sa đánh đến.

Long sa, so với những con cá mập thông thường thì hung ác hơn rất nhiều.

Long sa cũng đáng sợ hơn kình long rất nhiều, thậm chí nhiều con long sa còn ăn ca kình long, như vậy đủ để thấy long sa đáng sợ tới mức nào.

Những con long sa này kích cỡ rất to mà tốc độ của chúng lại cực kỳ nhanh, mở miệng ra là những chiếc răng to như cây cổ thụ nhô ra, lao đến.

Lúc trước chỉ là những con thủy quái không quá mạnh mà thôi, còn bây giờ những con long sa này mạnh vô cùng, thậm chí nhiều con là sinh linh trường sinh thập trọng, lúc này chỉ có thể đem hết thực lực của mình ra, đồng thời tất cả mười lăm, mười sáu tu tiên giả đều bắt đầu tập hợp từng người lại, tốp năm tốp ba liên thủ, nhưng trong đó chỉ có vị ba sát kiếm tiên Yến Bắc và tên luyện thần kiếm Chu Thản Nhiên là ra tay một mình, hai người bọn họ đều có những thành tích hiển hách, sự tấn công của những con long sa này cũng giống như một thử thách khó khăn.

Bình luận

Truyện đang đọc