HOA SƠN TIÊN MÔN

Bây giờ Ngân Hà phó chủ văn minh mới biết đường chính đại khí kiếm pháp thì ra đáng sợ như vậy.

Ngân Hà phó chủ văn minh đánh ra bách trá đao, kết quả bị Lục Nguyên mặc kệ ngươi dùng bách trá thiên trá, một kiếm trung chính đánh trúng.

Ngân Hà phó chủ văn minh dùng vạn quỷ đao, kết quả bị Lục Nguyên mặc kệ ngươi dùng bao nhiêu quỷ dị, một kiếm đơn giản chém thẳng vào, khí thế bất phàm.

Ngân Hà phó chủ văn minh sử dụng ra...

*Ầm!*

Lục Nguyên một kiếm đâm trúng trái tim của Ngân Hà phó chủ văn minh, kiếm khí sắc bén xong vào trong ngân hà thế giới, chớp mắt triệt để đánh sụp ngân hà tiểu thiên thế giới, cũng chặt đứt mạng của Ngân Hà phó chủ văn minh. Đây là vị phó chủ văn minh thứ tám bị hắn giết chết, từ chỗ Ngân Hà phó chủ văn minh Lục Nguyên có được chút ích lợi.

Cái thứ nhất tất nhiên là ngân hà đồ, ngân hà đồ được gọi là một trong tiên thiên linh bảo lãng mạn nhất. Còn có một món là tú cầu trong tay phó chủ thiên mẫu văn minh, được báu vật này có thể làm sính lễ.

Cái thứ hai tức là cách ám sát của Ngân Hà phó chủ văn minh. Tinh chi văn minh là một trong hai văn minh sở trường ám sát nhất, trong đó một ít công pháp đáng giá cho Lục Nguyên tham khảo chút ít. Lục Nguyên nhìn những cách ám sát này, vốn luôn cho rằng tuyệt sát nhất kiếm của mình khá hoàn mỹ bây giờ phát hiện đã sai rồi. Tuyệt sát nhất kiếm cũng không tính là hoàn mỹ, hiện nay dung hợp với vài cách ám sát của tinh chi văn minh, hấp thu nó, tuyệt sát nhất kiếm chắc chắn sẽ càng cường đại hơn.

Cái thứ ba tất nhiên là vấn đề linh mạch. Lần này được hai trăm cái thiên cấp linh mạch, cộng thêm vốn có tám mươi thiên cấp linh mạch, vậy là có được hai trăm tám mươi cái thiên cấp linh mạch rồi. Đáng tiếc là chỉ có được thiên cấp linh mạch, chỗ Ngân Hà phó chủ văn minh không có trung đẳng thần vật gì cả, hơi tiếc nuối.

Cơ bản là ba thứ này, mấy thứ khác không nhắc tới. Lục Nguyên cất di thể Ngân Hà phó chủ văn minh vào văn minh mộ trong tân kiếm thế giới. Trong văn minh mộ tân kiếm thế giới đã có sáu di thể văn minh.

Làm xong những điều này Lục Nguyên mới mỉm cười nhìn hướng Thiên Công phó chủ văn minh, Thiên Quỷ phó chủ văn minh, Thiên Phòng phó chủ văn minh.

Hắn nói:

- Đã giải quyết Ngân Hà phó chủ văn minh, xem ra lần này ta có thể quang minh chính đại đòi một ít pháp bảo làm sính lễ rồi.

Ba vị phó chủ văn minh của pháp bảo văn minh đều chấn kinh, Lục Nguyên có sáu mươi lăm tầng chính khí đem đến chấn động quá lớn cho người. Mọi người đều sẽ luyện khí, tinh chi văn minh luyện sát khí dễ giết người, nho chi văn minh luyện chính khí để tăng lên, pháp bảo văn minh cũng luyện khí, pháp bảo văn minh luyện là bảo khí. Tác dụng của bảo khí có hai: một là khiến người pháp bảo văn minh càng dễ dàng luyện chế pháp bảo, hai là tăng lớn uy lực pháp bảo.

Dù là chính khí, bảo khí, sát khí, bá khí hay là cái gì khác, mức độ khó khăn rèn luyện gần như nhau. Thiên Công phó chủ văn minh là hai mươi tám tầng bảo khí, Thiên Quỷ phó chủ văn minh là tầng hai mươi bảo khí, Thiên Phòng phó chủ văn minh là tầng mười tám bảo khí. Ai mà ngờ Lục Nguyên trực tiếp bùng phát sáu mươi lăm tầng chính khí, chính khí tầng cao như vậy khiến ba vị phó chủ văn minh như họ muốn rớt con mắt. Lục Nguyên làm sao luyện được vậy, luyện thành chính khí như thế. Sáu mươi lăm tầng chính khí, cái này gần như là ở mặt này vô địch tất cả dưới chủ văn minh.

Họ đang vô cùng rung động, nghe Lục Nguyên nói câu như vậy thì bật cười.

Thiên Công phó chủ văn minh cười nói:

- Lục huynh muốn ít pháp bảo thì vừa lúc pháp bảo văn minh chúng ta có vài thứ đặc biệt thích hợp làm sính lễ, nhất định sẽ khiến pháp cổ văn minh vừa lòng.

Lục Nguyên hơi xấu hổ nói:

- Không cần quá tiêu pha, ta dùng thiên cấp linh mạch đổi vậy.

Thiên Công phó chủ văn minh cười nói:

- Lục Nguyên cần gì nói khách sáo như vậy, thế là không đêm pháp bảo văn minh chúng ta làm bằng hữu rồi.

Thiên Quỷ phó chủ văn minh, Thiên Phòng phó chủ văn minh lập tức gật mạnh đầu. Lục Nguyên có ân tình quá lớn với pháp bảo văn minh bọn họ, sao có thể lấy thiên cấp linh mạch của hắn được. Lại nói họ định đều tư vào Lục Nguyên, hiện tại pháp bảo văn minh không có núi dựa không dễ lăn lộn, có Lục Nguyên để dựa dẫm thì dễ sống rất nhiều.

Lập tức ba vị phó chủ văn minh của pháp bảo văn minh tốn công chuẩn bị chút pháp bảo làm lễ vật, mỗi món đều khiến Lục Nguyên khâm phục. Phải khâm phục thôi, pháp bảo văn minh không uổng là pháp bảo văn minh, về mặt pháp bảo có thể nói là đọc bộ trung ương thiên triều vô địch thủ, khâm phục khâm phục.

Bảo Bối Đế Cơ cười nói:

- Lục Nguyên, lần này ta được Tụ Tuyết tỷ tỷ mời làm phù dâu nhé, ngươi phải biểu hiện cho tốt đấy.

.........

Lục Nguyên từ trong pháp bảo văn minh có được vài món pháp bảo thích hợp làm sính lễ, lại có pháp bảo ngân hà đồ cực kỳ thích hợp, cảm giác chuẩn bị như vậy là đủ rồi, cộng thêm hắn tốt xấu có chút gia sản, gom góp lại cũng tạm được, đủ đẳng cấp. Lục Nguyên ở lại pháp bảo văn minh một lát, đến khi pháp bảo văn minh chính thức vào trong liên minh Pháp Võ có người tiếp ứng mới rời đi, hướng tới trung ương thiên triều.

Vậy tiếp theo chắc nên là kết hôn rồi.

Lục Nguyên chưa từng tham gia hôn lễ của ai, hoàn toàn không biết gì cả, trong lòng có chút thấp thỏm lo âu. Nhưng Lục Nguyên tính tình cực kỳ tiêu sái, cầm rượu uống một hơi, men say ngà ngà thì lòng cũng vững vàng, nhìn mây mù bềnh bồng.

Lúc này trong tân kiếm thế giới có một Lục gia trang, trong Lục gia trang có mấy người cũng rất hồi hộp. Cái gọi là Lục gia trang nói trắng ra là lấy hai ông bà họ Lục làm chủ, tức là phụ mẫu của Lục Nguyên. Phụ mẫu và đệ muội của Lục Nguyên luôn ở tại Hoa Sơn, lần trước gặp mặt Yến Thương Thiên thì tiến vào trong tân kiếm thế giới của hắn, xây dựng một Lục gia trang để cho gia đình họ Lục ở. Hai ông bà họ Lục và huynh đệ tỷ muội khác bị Lục Nguyên tăng lên tứi đại đạo cảnh, tuổi thọ kéo khá dài. ông bà họ Lục đang chuẩn bị, con trai mình sắp thành thân, cái này đợi bao nhiêu năm rồi. Mặc dù con trai rất giỏi nhưng không thành thân thì vẫn không yên lòng được, hiện giờ rốt cuộc sắp thành thân, hai ông bà họ Lục kích động, chuẩn bị những thứ con trai cần khi kết hôn.

Lục Nguyên bước trên không trung, mỗi đạp một bước là vô cùng địa vực.

Cứ thế cho tới khi đến pháp cổ văn minh hắn bỗng thấy phía trước xuất hiện một bóng người.

Đó là một ông lão râu tóc bạc trắng lưng hơi còng, ông lão mặc áo trắng, mặt hiền lành, toàn thân tản ra mùi dược. Đó là mùi dược khiến người cực kỳ thoải mái, thật như là người đại đạo cảnh đứng cạnh lã một lát đều sẽ hấp thu dược lực không ngừng tăng cao thực lực vậy.

Dược!

Trong thiên địa chỉ có dược!

Ông lão đơn giản đứng đó thôi, cho người cảm giác như ở trong dược quốc gia, dược thế giới, dường như bên cạnh lão có vô số dược liệu đang nở rộ, đều là vạn năm khó gặp.

Lục Nguyên đối chiếu ký ức trong đầu, lập tức xác định thân phận của ông lão, bật thốt:

- Phó chủ dược chi văn minh?

Ông lão râu tóc bạc, áo trắng mặt hiền từ gật đầu đáp:

- Chính là lão phu.

Lục Nguyên chắp tay nói:

- Tham kiến phó chủ dược chi văn minh tiền bối.

Giờ thì Lục Nguyên đã yên bụng, dược chi văn minh ở trong liên minh Pháp Võ, đứng chung hàng với hắn.

- Không cần đa lễ.

Phó chủ dược chi văn minh lạnh nhạt nói:

- Vài ngày trước lã phu tu hành dược chi đại đạo, ngẫu cảm thiên cơ, biết được thì ra trong dược chi đại đạo có ra một nhân vật xuất sắc, mấy ngày trước nghe nói tiểu đội ám sát mạnh nhất truy sát ngươi, Số Năm là Độc Tuyệt phó chủ văn minh. Tùy thân độc của hắn đã bị ngươi phá, thế là ta nổi lòng tò mò đặc biệt đến gặp ngươi.

Phó chủ dược chi văn minh không nói lòng vòng, trực tiếp thổ lộ thẳng ra ý định đi tới đây:

- Nói đơn giản là lão phu đến vì muốn giao lưu với ngươi một phen về đạo phá độc.

Phó chủ dược chi văn minh luôn nghiên cứu dược chi đại đạo, nhân vật chỉ tập trung nghiên cứu. Tất cả cách giải độc trong trung ương thiên triều có sáu, bảy phần lão giải được, lần này nghe nói Lục Nguyên không liên quan gì đến dược chi văn minh giải được độc của Độc Tuyệt phó chủ văn minh, cộng thêm lờ mờ biết thiên cơ có một loại văn minh chi đạo xuất hiện, thế là lão tò mò tìm tới Lục Nguyên để giao lưu.

Cái gọi là gia lưu tức là lão lấy ra tâm đắc phá độc, Lục Nguyên cũng lấy ra tâm đắc giải độc, hai người trao đổi bàn luận.

Tựa như lúc trước Lục Nguyên và Cửu Thiên Huyền Nữ giao lưu, Cửu Thiên Huyền Nữ dạy cho Lục Nguyên cửu thiên cuồng phong thuật, cửu thiên phong ẩn thuật. Lục Nguyên thì dạy cho Cửu Thiên Huyền Nữ kiếm cửu, thất tình chi kiếm, cùng với một số đạo phong truy tung của Cô Cô.

Loại giao lưu học thuật này có lợi cho cả hai bên.

Tất nhiên cũng có khó khăn, khó ở chỗ đối phương có đánh phá được môn hộ chi kiến không.

Môn hộ chi kiến, bốn chữ này nghe rất dễ phá, sự thật thì đa số người bị trói buộc trong môn hộ chi kiến, rất khó đánh vỡ nó.

Lục Nguyên thì sao? Thanh chi văn minh kiếm đạo của hắn là do Yến Thương Thiên dạy, khi ấy dạy là thanh đế kiếm đạo, rồi tiếp sau tăng thành thanh thánh kiếm đạo, cúi cùng khó khăn lắm mới lên thanh chi văn minh kiếm đạo. Vậy nên thanh chi văn minh kiếm đạo là do Lục Nguyên sáng tạo ra, liên quan đến điều này thì Lục Nguyên có giao lưu với Yến Thương Thiên, y cũng tăng lên thanh thánh kiếm đạo, có theo Lục Nguyên nhắ nhở đến chỗ mấu chốt mới tăng lên thanh chi văn minh kiếm đạo. Vậy nên quyền sở hữu thanh chi văn minh kiếm đạo tất nhiên thuộc về Lục Nguyên.

Phó chủ dược chi văn minh thì sao? Lão tự sáng tạo ra dược chi văn minh, dược chi đại đạo cơ bản là lão sáng chế, đương nhiên lão có quyền sở hữu dược chi đại đạo.

Thế là hai người giao lưu dễ dàng đánh vỡ môn hộ chi kiến, tự đưa giao lưu khiến hai bên giúp ích rất nhiều.

Phó chủ dược chi văn minh lấy ra một quyển "Dược đạo chân kinh", Lục Nguyên lật sơ, phát hiện mặt trên trải rộng vô số đạo lý lớn. Quyển "Dược đạo chân kinh" này giúp ích rất lớn cho hắn, Lục Nguyên lập tức tìm đắm trong thiên địa "Dược đạo chân kinh", cảm thấy được ích lợi vô cùng.

Bản "Dược đạo chân kinh" đúng là ghi chép rất nhiều đạo lý hữu dụng, Lục Nguyên có thể nhờ vào nó tăng lớn thanh chi văn minh kiếm đạo của mình. Vốn thanh chi văn minh kiếm đạo dù phá được tùy thân độc của Độc Tuyệt phó chủ văn minh, lúc đó là do Độc Tuyệt phó chủ văn minh cách không thi độc không tiện, gã có rất nhiều thủ đoạn không thi triển ra, nếu thật sự dùng hết toàn bộ thủ đoạn thì e rằng Lục Nguyên không thể đỡ được. Bây giờ được đến nhiều thủ đoạn trong "Dược đạo chân kinh", Lục Nguyên có thể chắc chắn rằng dù là Độc Tuyệt phó chủ văn minh mặt đối mặt dùng hết bản lĩnh ra thì hắn cũng không sợ, có thể phá sạch hết.

Lục Nguyên dần phân chia thanh chi văn minh kiếm đạo của mình. Thì ra lúc đối giạn tùy thân độc là tiểu thành, bây giờ được đến "Dược đạo chân kinh", chỉ cần nghiên cứu một đoạn thời gian thì có thể trung thành, mặt sau còn có đại thành và đỉnh cao. Một khi tới đỉnh cao, trên trời dưới đất, vô số kỷ nguyên, không còn ai có thể độc được hắn.

Đương nhiên, hiện tại thanh chi văn minh kiếm đạo vẫn chỉ là tiểu thành.

Cùng lúc đó, "Dược đạo chân kinh" đối với Lục Nguyên không chỉ là tác dụng như vậy thôi, giúp ích rất lớn cho Lục Nguyên khai sáng ra kiếm chi văn minh. Một văn minh không khả năng không có pháp bảo, không có dược liệu, đây là điều văn minh cần có. Pháp bảo thì có thể tra đổi chút ít với pháp bảo văn minh, bây giờ hắn đã xây dựng quan hệ rất tốt với bên ấy rồi. Dược liệu thì có bản "Dược đạo chân kinh" có thể trồng ra rất nhiều dược liệu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Phó chủ dược chi văn minh nhàn nhã nói:

- "Dược đạo chân kinh" này thật ra chỉ ghi chép năm phần nội dung chứ không là mười phần mười, có chút bí mật không truyền, lão phu không thể giao lưu nó ra ngoài được. Cách của ngươi cũng chỉ cần giao lưu ra năm phần là được.

Lục Nguyên gật đầu đồng ý:

- Cũng tốt.

Lục Nguyên rộng rãi lây ra năm phần thanh chi văn minh kiếm đạo. Mọi người không phải kẻ ngốc, giao lưu là giao lưu, phải giữ lại ngón nghề cũng là bình thường.

Phó chủ dược chi văn minh nghiên cứu thanh chi văn minh kiếm đạo của Lục Nguyên, cảm thấy thứ này hoàn toàn khác với suy nghĩ bình thường của mình, chìm đắm trong đó thật lâu không nói chuyện. Lão biết lần này cũng có được rất nhiều ích lợi, loại giao lưu này vốn là hai bên cùng có lợi.

Qua thật lâu sau phó chủ dược chi văn minh mới nói rằng:

- Thanh chi văn minh kiếm đạo của ngươi mặc dù chỉ là năm phần nhưng khiến lão phu được lợi nhiều. Như vậy đi, lão phu đưa cho ngươi thêm một viên thiên đàn thiên hương dược vương châu.

Thiên đàn thiên hương dược vương châu, thứ này không phải tầm thường.

Thứ này có cái gì dụng đâu?

Thứ này tùy thời tùy lúc sinh ra nhiều linh khí cho người tu hành, hơn nữa không có thuộc tính, ai có thuộc tính gì cũng được cả. Nếu chỉ là như vậy thì thôi, người bình thường ăn đan dược nhiều thì căn cơ không ổn định, dùng thiên đàn thiên hương dược vương châu sinh ra đan dược ăn vào tuyệt đối không có vụ căn cơ không ổn định. Có thể khiến người ăn đan dược căn cơ ổn định, một thuộc tính này đã nghịch thiên rồi. ở trung ương thiên triều thứ cùng loại chưa tới ba cái, không đúng, chỉ có hai.

Chính vì vậy nên thiên đàn thiên hương dược vương châu mới rất quý giá. Đương nhiên đối với văn minh cảnh không có tác dụng lắm, chỉ có thể dùng làm bồi dưỡng hậu bối thôi. Phó chủ dược chi văn minh cảm thấy thanh chi văn minh kiếm đạo của Lục Nguyên có tác dụng quá lớn lao cho lã, vậy nên mới tặng hạt châu này.

Lục Nguyên nhận lấy, bây giờ khách sáo làm gì. Thiên đàn thiên hương dược vương châu cỡ bằng long nhãn, thỉnh thoảng chớp lóe ánh sáng trắng và mùi dược, cầm trong tay cảm giác rất thoải mái, thỉnh thoảng có linh khí nhập vào người. Linh khí này đối với văn minh cảnh không đáng là gì nhưng với thế giới cảnh thì không tệ lắm. A, một sính lễ nữa lại về tay.

Bình luận

Truyện đang đọc