HOA SƠN TIÊN MÔN

Tiếp theo là Tây Phong của khí tông, Tây Phong khí tông, Tống nam Sơn, luôn là đệ nhất cao thủ trong số các đệ tử chân truyền phía dưới Lục Nguyên. Lúc Lục Huấn đang luyện thể nhất trọng, anh ta đã đạt luyện thể nhất trọng. Còn hiện nay, cũng đã lên tới tam trọng. Tốc độ gia tăng pháp lực của anh ta đương nhiên không thể so sánh với kiểu yêu nghiệt của Lục Nguyên.

Nhưng, dựa vào pháp lực luyện thể tam trọng, cũng đủ để ra oai ở Hoa Sơn. Ở đại thứ mười, tuyệt đối là một tay giỏi.

Tuy nhiên, đáng tiếc, Tống Nam Sơn với pháp lực luyện thể tam trọng, có rất nhiều pháp thuật mộc hệ, dưới tay của Thức Kiếm, cũng chỉ là chống được mười hai chiêu là thất bại. Những người khác thì càng bất lực, cộng lại cũng chỉ tiếp được ba chiêu, tổng cộng tiếp mười lăm chiêu thì bị Thức Kiếm đánh bại.

Phong Ngọc nữ phong của Khí Tông, gần đây được xưng là Ngũ phong là người yếu nhất. Lần này, vốn chẳng có ai địch nổi Thức Kiếm của Trung ương thiên triêu, không qua năm chiêu liền bị đánh bại toàn bộ.

Đến lúc này, Hoa Sơn ngũ phong, rất nhiều đệ tử chân truyền, tất cả đều thất bại.

Đông phong kiếm tông chèo chống được mười chiêu, kiếm tông Nam phong chống được tám chiêu khí tông Tây phong nhiều hơn một chút, tổng cộng được mười lăm chiêu còn khí tông Trung phong chỉ được năm chiêu, toàn bộ đều bị đánh bại.

Còn lại, chỉ còn lại một chi Hoa Sơn kiếm khí tông Bắc sơn.

Sứ giả đến từ Trung ương thiên triêu, đạo nhân mặc áo bào tím tôn quý đó, lắc lắc đầu, cũng không nói lời nào. Tuy nhiên hiển nhiên, nếu chỉ như vậy, căn bản không thể thông qua khảo hạch.

Còn những đệ tử chân truyền đi theo sứ giả của Trung ương thiên triêu đều đứng cười haha. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

- Chỉ là đối phó với một Thức Kiếm đã mệt như vậy, toàn quân bị diệt, thực lực như vậy, cũng dám kêu gào muốn thăng Đại hình tiên môn.

- Sao có thể được, Đại hình tiên môn đâu dễ dàng được thăng như vậy?

- Nơi vắng vẻ phía Nam, quả nhiên vẫn là nơi vắng vẻ phía Nam. Pháp lực của đám đệ tử chân truyền hóa ra thấp như vậy, quả nhiên là không thể tưởng tượng được, haha.

- Đúng vậy, người mạnh nhất rõ ràng mới luyện thể tam trọng, đây là thực lực đáng thương hại biết bao.

Đám đệ tự chân truyền của Trung ương thiên triều đi theo là để được mở rộng tầm mắt, tuy nhiên lại phát hiện, hóa ra ngoài Trung ương thiên triều, tu tiên giả ở những nơi khác lại yếu đuối như vậy, linh khí của những nơi khác, lại mỏng manh như vậy.

- Tuy nhiên cũng khó trách, những nơi như này, người mạnh nhất cũng chỉ là thượng đẳng tiên môn thôi mà.

- Đúng vậy, sao mà giống chỗ chúng ta được. Có không ít Cự hình tiên môn.

Vào lúc mấy người này bình luận, Lục Nguyên bước ra.

Đi một bước về phía trước.

Một bước tới trước mọi người nói:

- Lục Nguyên đệ tử chân truyền đời thứ mười Bắc Phong của Hoa Sơn tiên môn, thách đấu Thức Kiếm của Trung ương Thiên triều.

Lục Nguyên chúc mũi kiếm xuống đất, tay cần chuôi kiếm và hành lễ.

Hắn hơi tức giận một chút. Thực ra hắn đã biết Trung Quan Ương Thiên Quan triều còn mạnh hơn nước Tấn rất nhiều.Theo những người này nói thì nhiệt huyết sôi nổi của Trung Quan Ương Thiên Quan triều gấp cả chục lần so với của nước Tấn.

Ngoài ra, những người của Trung Quan Ương Thiên Quan triều còn có dự cảm ưu việt ở bất cứ đâu.

Tuy nhiên dự cảm ưu việt đó cũng chẳng là gì cả. Những người của Trung Quan Ương Thiên Quan triều cũng không hẳn là đều có tố chất tốt. Chẳng qua là họ xuất thân tốt, lại ở một nơi linh khí nồng hậu, lực pháp quan của người nào cũng thâm hậu, chẳng hạn như tênThức Kiếm này là lực pháp quan của luyện thể thất trọng, cũng chỉ là lĩnh ngộ một dụng ý của kiếm mà thôi. Ở một nơi như Trung Quan Ương Thiên Quan triều mới có được thực lực như vậy, nếu xét về tố chất thì không thể bì được với sư huynh Thạc triều Quan Dương.

Tuy nhiên, dựa trên những lợi thế đó thì lại càng đả kích người của Hoa Sơn nhiều hơn.

Lục Nguyên có thể nhịn nhưng đến mức đó thì không thể được nữa.

Vì thế hắn ta đứng dậy

Thấy Lục Nguyên đứng dậy, Thức Kiếm cười:

- ồ, một mình ngươi đứng dậy, không cần mười người khác cùng đứng dậy sao? Ngươi chịu được không quá ba đường kiếm của ta đâu. Mà có khi cũng chẳng cần đến ba đường đâu, một đường kiếm là được rồi.

Thức Kiếm vừa nói xong thì đám thanh niên của Trung Quan Ương Thiên Quan triều đều bật cười.

Lục Nguyên giơ ba ngón tay ra hiệu cho Thức Kiếm. Không biết hắn giơ ba ngón ra là có ý gì.

Lục Nguyên nói:

- Nếu ngươi có thể khiến ta xuất ra ba chiêu thì coi như ta thua.

Thật kiêu ngạo hoang đường. Thức Kiếm bắt đầu tức giận. Đám thanh niên ngồi sau cũng tức giận không kém. Đường đường là đệ tử chân truyền của Trung Quan Ương Thiên Quan triều, oai phong vô cùng, đến một nơi hoang cùng hẻo lánh lại có một kẻ tu hành nói có thể đánh bại trong vòng ba chiêu. Thật là hoang đường kiêu ngạo hết sức.

Thức Kiếm nói:

- Được lắm. Vậy để ta- đệ tử chân truyền của Trung Quan Ương Thiên Quan triều dạy cho tên đệ tử chân truyền quan tự không biết trời cao đất dày là ngươi một bài học.

Thức Kiếm xuất chiêu, chiếc kiếm dài lao ra nhanh như gió, nhằm thẳng đến phía Lục Nguyên. Kiếm lao đi rất nhanh, quan lực rất mạnh. Trước một đường kiếm như vậy, tay Lục Nguyên vẫn đặt trên chuôi, kiếm đã xuất một nửa.

Đúng lúc đó, ánh mặt trời rọi vào thanh kiếm Dưỡng Ngô, phản lên mặt Thức Kiếm.

Thức Kiếm nhíu mắt lại.

Tất cả đều xảy ra vào đúng thời khắc ấy. Lục Nguyên vội xuất chiêu, tung đường kiếm Dưỡng Ngô. Thanh kiếm quay quanh kiếm dài của Thức Kiếm một cách rất huyền diệu. Nó quay tiếp, dừng lại rồi lại vút nhanh. Kiếm lao đi nhanh, Thức Kiếm không thể hiểu nổi. Sau cùng nó bay đến trước cổ Thức Kiếm:

- Xem ra ta đã đánh giá cao thực lực của đệ tử chân truyền Trung Quan Ương Thiên Quan triều rồi. Hóa ra chỉ cần đến hai chiêu.

Tất cả đều kinh ngạc.

Họ đều há hốc mồm, tròn mắt ngạc nhiên.

Không nói được gì.

Thật không thể tin được.

Tất nhiên Thức Kiếm chỉ là hạng bình thường trong số các đệ tử chân truyền của Trung Quan Ương Thiên Quan triều nhưng một người như y bị đánh bại chỉ bằng hai chiêu bởi các đệ tử chân truyền khác thì còn bình thường chứ chịu thua dưới tay một người tu hành ở một vùng hẻo lánh xa xôi thì đáng ngạc nhiên rồi. Tất cả những người ở đó hầu như đều không thể tin nổi.

Đến cả sắc mặt của Tử Bào-một sứ giả tôn kính cũng đã thay đổi. Tất cả những sự việc ban nãy đều diễn ra quá nhanh, ông ta còn chưa kịp nhìn kĩ. Ông ta thầm nghĩ, có lẽ ban nãy ông ta đã thất thần.

Những người khác thì lại nghĩ:

- Đánh bại Thất Kiếm thì đã là cái gì.

- Đúng thế, nhưng chúng tôi còn mạnh hơn.

- Một đệ tử chân truyền quan tử ở một vùng quê nghèo cũng muốn so với chúng tôi sao.

- Đám đệ tử chân truyền của Trung Quan Ương Thiên Quan triều chúng tôi hơn những gì ngươi tưởng tượng rất nhiều đấy.

Lục Nguyên gật đầu:

- Xem ra các người còn chưa phục. Hay lắm, vậy tất cả các người cùng lên đi.

Câu nói lại càng kiêu ngạo hoang đường hơn nữa rồi. Ở đó còn có hơn mười đệ tử chân truyền của Trung Quan Ương Thiên Quan triều. Lục Nguyên muốn một mình đấu với nhiều người như thế rõ ràng là không biết phép tắc gì cả. Điều đó khiến đám đệ tử chân truyền Trung Quan Ương Thiên Quan triều đều bật cười.

Bình luận

Truyện đang đọc