HOA SƠN TIÊN MÔN

Hiện tại đã là mười bốn con rồng rồi, Phó Trùng ở bên cạnh xem kịch vui, Mộ Dung Hoàng Phục gặp mười bốn con này ứng phó hơi gian nan, chỉ khi mình xuất ra bốn con Chân long nữa hắn mới chịu thua, Lục Nguyên một mực có thực lực dưới Mộ Dung Hoàng Phục, cho dù hắn ứng phó được cũng sẽ phải gian nan gpấ nhiều lần. Tuy nhiên thực tế lại khác Lục Nguyên vẫn bộ dáng kia, đông một kiếm tây một kiếm lộ ra vẻ bìn thường.

Mười bốn con rồng cũng không làm gì được hắn sao? Phó Trùng kinh ngạc giật mình, hắn lập tức thả ra mười sáu con lục long nữa, mười sáu con lục long tạo ra trận thế, kết thành trận pháp, trận pháp này có tác dụng làm cho pháp lực của đối phương suy yếu, tốc độ duy chuyển hay vung kiếm đầu phải giảm bớt.

Hiện tại có tổng cộng ba mươi con chân long xuất hiện, Phó Trùng cũng tiêu hao tương đối pháp lực, Thiên Long Điêu là pháp bảo trân quý dùng pháp bảo khống chế một hai con thì không tiêu hao bao nhiêu pháp lực nhưng tới ba mươi con thì Phó Trùng cũng phải mệt mỏi.

Ba mươi con, được rồi.

Mộ Dung Hoàng Phục có tu vi Đại Đạo Cảnh tầng thứ bảy đỉnh phong vật đổi sao dời cũng chỉ chống được mười tám con rồng, mà Lục Nguyên làm sao có thể thắng được Mộ Dung Hoàng Phục, hắn bị ba mươi con chân long vây quanh, Phó Trùng thầm nghĩ, cho dù đệ nhất nhân của Đại Đạo Cảnh tầng thứ bảy gặp Thiên Long Điêu này cũng không thể ứng phó.

Phó Trùng hi vọng nhìn sang chỉ thấy ba mươi con chân long công kích mà Lục Nguyên vẫn ra vẻ thản nhiên.

Chuyện này...

Phó Trùng như muốn sụp đổ.

Đây là có chuyện gì?

Lúc hai con chân long xuất hiện Lục Nguyên làm ra vẻ thản nhiên.

Sáu con Lục Nguyên vẫn thản nhiên.

Mười bốn con Lục Nguyên thản nhiên.

Ba mươi con chân long, Lục Nguyên vẫn như thế.

Đây là ba mươi con chân long, Mộ Dung Hoàng Phục ngay cả mười tám con cũng không chống nổi, mà Lục Nguyên tại sao lại làm được, hắn mạnh thế sao?

- Ai nói trong các trận tỉ thí, trận này không đáng xem chứ?

- Đúng thế, trước kia Tiêu Phong Hùng và Quách Lỗi hai người dùng Hàng Long đấu với Hàng Long nhưng trận chinế này ba mươi đầu chân long còn ghê gớm hơn.

- Long, ngoại trừ Trung ương thiên triều, ở những nơi khác một con cũng không xuất hiện, mà hiện tại đã xuất hiện ba mươi con chân long.

- Bạch Long thật đẹp.

Có nữ tu tiên giả cất tiếng nói.

- Hồng Long phát ra hỏa diễm thật mãnh liệt, nếu như chúng ta tu luyện được hỏa diễm như vậy muốn tung hoành ở Tề quốc cũng không có.

Một chưởng môn phái tại Tề quốc cất tiếng nói.

- Lục Long đây là trận thế gì, nếu như trận thế này chúng ta học được một nửa cũng ích lợi vô cùng.

Một người lại nói.

- Hắc Long, nếu như kết hợp với hổ trảo của chúng ta sẽ là một môn công pháp khó lường.

Bạch Long Hồng Long Hắc Long Lục Long.

Vô luận là con chân long nào tư thái cũng cường đại và hoàn mỹ.

Long mỗi hình mỗi trảo đều vô cùng cường đại.

Chân long chỉ một con đã vô cùng cường đại.

Mà bây giờ Lục Nguyên đã đối phó với ba mươi con chân long.

Ba mươi con chân long. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Lục Nguyên quay mắt nhìn về phía ba mươi con chân long, pháp lực của hắn đã đạt tới tình trạng thông huyền kiếm thuật của hắn đã đạt tới tình trạng quỷ thần khó lường chỉ tiếc rằng hiện tại huyện thành này quá nhỏ, ở phía trên hư không quần long quay cuồng căn bản không nhìn rõ thân ảnh của Lục Nguyên, ngẫu nhiên mới thấy một đạo phong hàn kiếm quan lóe lên.

Tuy nhiên đạo phong hàn huyền ảo kiếm quang này mọi người ở trước Thủy Kính thuật nghiên cứu rất lâu sau đó cũng ngộ ra không ít huyền bí, tu tiên giả ở Nam cảnh cho dù không phải là người của Hoa sơn cũng cảm thấy nở mày nở mặt.

Lục Nguyên hiện tại không hề gặp nguy hiểm, quần long cho dù quay cuồng Lục Nguyên cũng không thèm nhìn.

Tiểu huyện thành, tà dương như máu.

Chiếu vào hình ảnh phía trước, hơn ba mươi con rồng quấn lấy, Bạch Long kiêu ngạo Hồng Long mãnh liệt, Hắc Long cường đại Lục Long thần bí đủ loại kiểu dáng xoay quanh lấy Lục Nguyên, Phó Trùng vẫn ngôi trên tường thành tuy nhiên hắn đã không còn vẻ thong dong đắc ý nữa.

Người khác không biết cục diện thế nào nhưng hắn thì biết, ba mươi con rồng thật sự không làm gì được Lục Nguyên.

Như vậy không có cách nào, mười thành pháp lực của hắn đã xuất ra hết, pháp lực xuất ra, ba mươi hai Tử Long mang theo khí chất cao quý xuất hiện, Tử Long này lạnh lùng nhìn Lục Nguyên trong chốc lát rồi toàn bộ công kích.

Hiện tại tổng cộng sáu mươi hai con chân long công kích Lục Nguyên.

Phó Trùng đã xuất ra toàn bộ lực lượng của mình, sáu mươi hai con chân long, sáu mươi hai con chân long này vốn để đối phó với Tiêu Phong Hùng nhưng hiện tại dùng để đối phó với Lục Nguyên ngươi, Lục Nguyên ngươi nên cảm thấy tự hào.

Sáu mươi hai con chân long tấn công nhưng vẫn không làm gì được Lục Nguyên.

Vẫn không làm gì được Lục Nguyên sao? Phó Trùng ngửa mặt lên trời thổ ra một búng máu, rốt cuộc là có chuyện gì/ Mười tám con rồng đủ thắng Mộ Dung Hoàng Phục tại sao sáu mươi hai con vẫn không làm gì được Lục Nguyên?

Tuy nhiên đã đến lúc này Phó Trùng cũng chỉ có thể liều mạng, hắn nuốt một viên đan dược, viên đan dược này chính là một loại đan dược thiêu đốt tính mệnh để tăng cường pháp lực, Phó Trùng hiện tại có tu vi Đại Đạo Cảnh tầng thứ bảy, chỉ có ba nghìn năm tuổi thọi mà thôi, muốn gia tăng tuổi thọ còn phải tăng tu vi thêm mà ăn viên Điên Thọ Đan này trong nháy mắt đã đốt cháy năm trăm năm tuổi thọ, hắn tiếc đến mức muốn thổ huyết, nhưng mặc kệ phải giết Lục Nguyên rồi tính sau, lập tức ở bên rong Thiên Long điêu lại xuất hiện sáu mươi bốn con Lam Long.

Lam Long vô tận thần bí, đây chính là thủ đoạn cuối cùng của Thiên Long điêu.

Dùng sáu mươi bốn con Lam long này xong, Thiên Long điêu đã xuất hiện một đạo vết nứt.

Một trăm hai mươi sáu con chân long.

Ai có thể địch, tiểu huyện này bị chân long quấn làm cho chật cứng, không còn có một tấc không gian nào. Những người xem đều đưa mắt nhìn về phía Nạp Lan Đức.

Phụ tử Nạp Lan Đức đứng đó từ chối cho ý kiến.

Ở trong trường đấu của tiểu huyện thành, một trăm hai mươi sáu con chân long phát ra lực lượng cuồng bạo, không ngừng xoay tròn quanh Lục Nguyên.

Luân Hồi chi lực.

Lục Nguyên nhìn về phía Phó Trùng hời hợt nói:

- Chỉ có từng này thôi sao, còn nữa không?

Lục Nguyên hời hợt nói một câu, Phó Trùng thổ ra một búng máu, hắn ăn hết Điên Thọ Đan rồi mái tóc trở nên bạc phau, mà Lục Nguyên vẫn không mặn không nhạt hỏi một câu, chỉ có từng này con rồng thôi sao? Hắn nếu như không phải còn đang khống chế chân long thì chỉ sợ đã bị chọc giận chết mất rồi.

Lúc này Phó Trùng đánh ra cấm âm pháp bảo đã bị một trăm hai mươi sáu con chân long phá hư, thủy kính thuật cũng có thể nghe thấy được.

Trong nháy mắt Chu Trung Dung ngây dại, hắn tuy là quốc chủ của Đại Dung quốc kiến thức quảng bác nhưng cũng bị dọa làm cho ngây người, người này tại sao còn dữ dội hơn cả Yến Thương Thiên năm đó, Lục Nguyên đúng là tuyệt thế thiên tài, tiềm lực tuyệt đối không dưới đám người Tiêu Phong Hùng Phó Ưng bọn họ.

Sắc mặt của Nạp Lan Đức không thay đổi nhưng có thể nhìn thấy ống tay áo của hắn đang run run, hiển nhiên hắn không phải là sợ mà là đang tức giận đến phát run.

Bình luận

Truyện đang đọc