HOA SƠN TIÊN MÔN

Nhìn bóng dáng Yến Thương Thiên biến mất, Lục Nguyên tìm một khảnh cỏ sạch nằm trên đó, môi ngậm cọng cỏ xanh. Bây giờ thời gian không gấp lắm, hắn cần thả lỏng đã. Hắn lấy một bình rượu ra khỏi tân kiếm thế giới, nhìn mây trắng lững lời trôi, tự do uống rượu.

Trong khi Lục Nguyên nhàn nhã thong dong thì tại trung ương thiên triều đang nổi lên bão tố.

Bên liên minh Hoang Tiên Phật, tiểu đội ám sát mạnh nhất.

Số Ba, Số Bốn, Số Năm, Số Sáu, Số Bảy, Số Tám, Số Chín, Số Mười, tám người đang đứng trên một tinh thần, họ chờ đợi tin tức, chờ một chuyện liên quan đến danh tiếng của tiểu đội ám sát mạnh nhất. Lục Nguyên luôn di chuỷen nhanh chóng khiến nhiều người bọn họ không cách nào ra tay. Trong số người ra tay Số Ba, Số Năm, Số Sáu, Số Bảy đều đã thất bại.

Điều này đối với tiểu đội ám sát mạnh nhất danh chấn kỷ nguyên đúng là vô cùng sỉ nhục. Bình thường thì người tiểu đội ám sát mạnh nhất muốn đối phó hậu bối như Lục Nguyên, coi như là Số Mười ra tay cũng dễ dàng giải quyết hắn. Nhưng sự thật là có bốn trong tám người ra tay, kết quả vẫn bị Lục Nguyên chạy thoát được.

Cái này quá sỉ nhục rồi!

Nhưng nếu như Số Hai không thành công thì không phải một người sỉ nhục, là toàn đội cùng nhục.

Số Hai, bây giờ chỉ có trông vào Số Hai.

Nhưng nếu Số Hai ra tay thì chắc không thành vấn đề.

Bởi vì đó là Số Hai.

Số Hai đáp xuống, tám người khác đều nhìn qua, chờ tuyên bố kết quả.

Số Hai đọc phật hiệu:

- Lão tăng xuất thủ thất bại, Lục Nguyên này trên người có nhiều bí môn xảo quyệt, cho dù là lão tăng cũng chịu thua.

Số Hai không lộ ra chút sư hở, lão vón không cần che giấu gì cả bởi vì Lục Nguyên đúng là người rất tinh ranh.

Nghe nói Số Hai thất bại, tám người khác liền cảm giác trên mặt như bị tát mạnh. Bọn họ, bọn họ, bọn họ, bọn họ chính là tiểu đội ám sát mạnh nhất, hiện tại đối mặt một tiểu tử hậu bối gần đây vùng lên, vậy mà thua! Điều này đối với họ là nhục nhã đến cỡ nào, giống như tát tai đến họ đầu óc ù vang.

Đau quá! Mặt bị tát đau kinh khủng.

Số Mười nói:

- Lần này chúng ta thất bại là bởi vì Lục Nguyên có tốc độ quá nhanh, nếu như là một đối một chính diện quyết chiến, mười người chúng ta dù là ai cũng giết được hắn.

Số Ba cực kỳ bình tĩnh nói:

- Thất bại chính là thất bại, không có gì nguyên nhân gì để lấy cớ.

Số Ba am hiểu bố trận, người hiểu bày trận pháp đương nhiên phải bình tĩnh, vì nếu không bình tĩnh thì không bày được trận pháp cực kỳ phức tạp.

Số Ba nhìn hướng Số Hai, nói:

- Bây giờ Số Hai nhà ngươi cũng thua rồi, có đi tìm Số Một không? Cấp trên sẽ không tha thứ việc chúng ta thất bại.

- Cấp trên không tha thì cũng hết cách rồi, tuyệt kỹ ngàn vạn lý một mũi tên xuyên vân của Số Một đúng là có thể đánh chết Lục Nguyên. Đặc biệt là nhất tiễn xuyên vân, bản thân nó là khắc chế Lục Nguyên.

Số Hai nói:

- Bây giờ đi tìm Số Một cũng tốt, nhưng bên liên minh Pháp Võ tiểu đội ám sát mạnh nhất đã tập kết xong rồi. Họ hoàn tất tập kết, cũng sớm phân tích ra mục tiêu của chúng ta, muốn lại đánh chết Lục Nguyên không phải chuyện dễ. Số Một tiểu đội ám sát mạnh nhất liên minh Pháp Võ rất có thể là vị kia, Võ Sát phó chủ văn minh, đó là kẻ điên, sát nhân cuồng.

Nghe Số Hai phân tích như vậy, tiểu đội ám sát mạnh nhất im lặng.

Số Bốn giọng cực kỳ lạnh lùng nói:

- Vậy là chúng ta chỉ đành thừa nhận lần thất bại đầu tiên trong đại chiến kỷ nguyên mới khởi đầu.

Trên một tinh thần khác, chỗ này có mười nhân vật cực kỳ khủng bố, mười người này cũng có tên là tiểu đội ám sát mạnh nhất, xếp hạng từ Số Một đến Số Mười. Khác biệt là họ là tiểu đội ám sát mạnh nhất liên minh Pháp Võ, chứ không phải tiểu đội ám sát mạnh nhất liên minh Hoang Tiên Phật.

Số Mười nói:

- Theo tin truyền đến thì Lục Nguyên còn sống sót, Số Hai tiểu đội ám sát mạnh nhất liên minh Hoang Tiên Phật cũng thất bại rồi.

- Cái gì!?

Số Hai giật mình, cùng là Số Hai, Số Hai đương nhiên rất hiểu về Số Hai. Số Hai liên minh Pháp Võ biết rõ Số Hai Phật Vu phó chủ văn minh bên liên minh Hoang Tiên Phật lợi hại, hai người nhiều lần đấu nhau, kết quả Phật Vu phó chủ văn minh cũng thất bại luôn, Lục Nguyên có chừa lá bài gì sao?

Nhân vật khác cũng đều giật mình. Lần này trước khi bắt đầu, mỗi một người đều cho rằng Lục Nguyên chết chắc rồi, kết quả hắn còn sống sót tốt đẹp, tát mặt tiểu đội ám sát mạnh nhất liên minh Hoang Tiên Phật. Họ biết rõ bên nhóm Phật Vu không yếu, đó là tại vì trên người Lục Nguyên có chút quái dị.

Số Hai hỏi:

- Lục Nguyên không chết, kế hạch ám sát của họ thất bại, vậy chúng ta làm cái gì?

- Đối phương đã ra tay, chúng ta không đáp lại đàng hoàng coi sao được.

Số Một cuồng cười nói:

- Như vậy đi, mục tiêu của chúng ta xác định là Hoang Chi Tử. Số Một của đối phương không xuất động thì ta cũng không ra tay. Số Hai đến Số Mười, các ngươi đi giải quyết Hoang Chi Tử, có tới có lui chứ.

Hệ thống tình báo hai liên minh đem thất bại của tiểu đội ám sát mạnh nhất tầng tầng truyền lên, đưa đến mỗi một nhân vật quan trọng, đại nhân vật nhận được tình bào này ai cũng mắt đầy kinh ngạc. Sao có thể? Tiểu đội ám sát mạnh nhất mà lại thất bại! Mặc dù tại vì Lục Nguyên có tốc độ quá nhanh, tiểu đội ám sát mạnh nhất đuổi theo không kịp, không tiện thi triển thủ đoạn ám sát. Lại còn tại vì Số Một phó chủ tiễn chi văn minh tập trung vào tu đạo chủ văn minh. Nhưng là thất bại chính là thất bại, sự thất bại này đem đến kinh ngạc cực kỳ cho tất cả người nhận được tình báo. Tiểu đội ám sát mạnh nhất bên liên minh Hoang Tiên Phật thất thủ!

Tình báo lần này không công khai, đại chúng không biết gì cả, người bình thường không có tư cách biết. Nhưng cao tầng trung ương thiên triều, tất cả đều biết về trận chiến này, mỗi người bị rung động không nói nên lời.

Lục Nguyên nằm trên mặt cỏ, nhìn bầu trời trong xanh.

Hiện tại mình nên làm cái gì?

Dường như gần đây không có việc gì để làm cả. Đại chiến kỷ nguyên đúng là đã bắt đầu, nhưng bây giờ mình có thể làm cái gì chứ? Trùng kiến kiếm chi văn minh ư? Thực lực của mình còn kém chút. Tiện tay chỉ điểm người trong tân kiếm thế giới tu hành, đặc biệt là Sư Phi Tiên, Quán Quán có tiềm lực trùng kích văn minh cảnh. Hai người bây giờ đều có thực lực thế giới cảnh nhị tầng. Lục Nguyên dựa vào hoang chi đại ấn còn lại ba lần khiến hai người độ qua thiên kiếp này, thế là hoang chi đại ấn chỉ có thể dùng một lần nữa. Lúc trước hắn cướp từ Hoang Ôn phó chủ văn minh, hoang chi đại ấn vốn chỉ có thể dụng bốn lần mà thôi.

Tùy tay uống rượu, hắn chượt nhận được phong thư.

Phong thư lấy quỹ tích đặc beiejt, pháp lực vô lực đáp xuống.

Lục Nguyên mở thử ra, bên trong có vài chục chữ nhưng chủ đè chỉ có một.

Lá thư do chủ pháp cổ văn minh viết, như sau: 'Tiểu tử Lục Nguyên, chuẩn bị xong chưa? Có thể đến cưới nữ nhi của ta.'

Lục Nguyên trông thấy nọi dung lập tức bật dậy, nhìn lại lần nữa, thật tình, bây giờ phải đi cưới con gái của chủ pháp cổ văn minh rồi sao?

Lục Nguyên có chút kích động nhưng cũng hơi mờ mịt. Không sai, hắn thích Vân Tụ Tuyết, cái loại tình yêu nhàn nhạt êm đềm. ở bên Vân Tụ Tuyết ngày rất thoải mái, vô số thời gian ấm áp, chín con thủy tinh ngư thiên trường địa cửu, lời hứa một đời một kiếp. Lúc hắn sắp quên mọi thứ, thiếu nữ dựa vào mép thuyền khóc. Thiếu nữ áo trắng lúc hắn đi văn minh thánh địa không cầu bất cứ điều gì chỉ xin hắn bình yên trở về. Tất cả phút chốc sống động.

Ký ức ùa về, đó là dịu dàng dưới đáy lòng.

Lục Nguyên ngẫm nghĩ một lúc, đại khái hiểu ý vì sao bây giờ chủ pháp cổ văn minh kêu hắn về cưới Vân Tụ Tuyết. Hiện tại đại chiến kỷ nguyên chính thức bắt đầu, hắn là nhân vật năm kỷ nguyên, nhưng có quan hệ gì với liên minh Pháp Võ đâu? Không sai, rất nhiều người biết quan hệ giữa hắn và Vân Tụ Tuyết, nhưng mối quan hệ vẫn không xác định, hiện tại đại chiến kỷ nguyên sắp bắt đầu, chủ pháp cổ văn minh định xác nhận quan hệ này, để tránh ra sai lầm gì. Cùng lúc đó, thiên tài kiếm khách Lục Nguyên chính thức tham gia và liên minh liên minh Pháp Võ, tăng lên niềm tin cho người bên này.

Vậy nên chủ pháp cổ văn minh ở lúc đại chiến kỷ nguyên sắp bắt đầu thì gửi lá thư đi.

Ngồi ở vị trí chủ pháp cổ văn minh cần suy nghĩ rất nhiều chuyện.

Lục Nguyên quyết định đi cưới Vân Tụ Tuyết, mặc dù cùng ngọc thố Chung Linh, Việt Nữ Tiểu Thanh có chút quan hệ ái muội nhưng chân chính vương vấn trong lòng vẫn là Vân Tụ Tuyết. Tuy nhiên, hắn ngẫm nghĩ nhớ ra có một vấn đề suýt nữa quên.

Vấn đề này chính là, lễ hỏi!

Lễ hỏi chính là một vấn đề, hơn nữa không phải vấn đề nho nhỏ. Đừng nói gì khác, thế gian bình thường nhà người ta muốn cưới vợ cũng phải chuẩn bị dạm hỏi chứ.

Theo thông tục thì nam nữ phối hợp, làm việc không mệt.

Nói văn nhã chút là đơn dương không sinh, đơn âm không dài.

Nói tóm lại là trai lớn lấy vợ, gái lớn gả chồng.

Đàn ông muốn thành thân cần sính lễ, con gái muốn gả đi thì cần đò cưới.

Người thường cần, tu sĩ đương nhiên càng phải.

Cái loại chuyện này chỉ có nước hỏi Công Dương chí tôn. Mặc dù Công Dương chí tôn không thành thân nhưng bác tài học rộng, nhớ hết mọi thứ.

Công Dương chí tôn vuốt râu nói:

- Vô Thượng Đại Giáo bình thường sính lễ có mười sáu thứ, nếu là văn minh thì là chín mươi chín loại sính lễ.

Chết cha, nhiều như vậy? Lục Nguyên giật nảy mình.

Chín mươi chín loại sính lễ, cái này kêu mình làm sao chuẩn bị đây?

Công Dương chí tôn nói tiếp:

- Hơn nữa những sính lễ có rất nhiều yêu cầu này nọ, Kiếm Môn chúng ta không có gì hợp với quy định sính lễ.

Lục Nguyên lau mồ hôi trán, đúng vậy, Vân Tụ Tuyết là đế cơ của cổ văn minh nên tất nhiên phải theo kiểu cổ văn minh rồi, cần chín mươi chín loại sính lễ. Trong thoáng chốc mình đi đâu tìm ra nhiều lễ vật như vậy? Nhưng quy tắc của trung ương thiên triều là như thế, mình chỉ đành làm theo yêu cầu thôi.

Lục Nguyên về trường hợp chính thức thì là một người làm theo quy tắc.

Không có cách nào, xem ra phải tìm cơ hội kiếm chút sính lễ.

Nhưng muốn kiếm sính lễ không phải chuyện dễ dàng.

Đúng rồi, có thể đi pháp bảo văn minh xem. Được rồi, làm ơn đòi báo đáp không phải chuyện tốt, nhưng mình bánh ít đi bánh quy đưa lại, hoặc kiếm thứ gì đáng giá đổi pháp bảo thích hợp làm sính lễ. Lục Nguyên không muốn ăn bớt gì pháp bảo văn minh, hắn nghĩ vậy lập tức bay đi pháp bảo văn minh.

Pháp bảo văn minh gần đây đang di chuyển.

Không chuyển đi không được. Bây giờ pháp bảo văn minh phải đầu vào liên minh Pháp Võ nên đương nhiên cần đóng ở địa bàn liên minh Pháp Võ rồi. Loại di chuyển tiểu thiên thế giới thế này không nhanh lắm, Lục Nguyên hơi xác định phương hướng liền đi nhanh như bay. Bay thật lâu sau, mắt thấy trên không trung pháp bảo văn minh từ từ di chuyển.

Trong tay Lục Nguyên có một pháp bảo thông hành lệnh bài, có lệnh bài này có thể tự do thông hành trong pháp bảo văn minh. Lục Nguyên nhấc chân tiến vào trong pháp bảo văn minh, những gác cỏng trông thấy Lục Nguyên rất là vui mừng. Bây giờ trên dươis pháp bảo văn minh đều cảm kích Lục Nguyên rất nhiều, hắn là đại ân nhân cứu cả pháp bảo văn minh.

Lục Nguyên tiến vào pháp bảo văn minh liến có mấy người nghênh đón, chính là Bảo Nhất Đế Tử, Bảo Nguyệt Đế Cơ, Bảo Bối Đế Cơ, đều là các thanh niên trẻ tuổi, có nhiều giao lưu với Lục Nguyên. Họ trông thấy Lục Nguyên đầu tiên là tay bắt mặt mừng, rồi mới tán gẫu tin tức gần đây ở trung ương thiên triều.

Gần đây trung ương thiên triều, đại chiến kỷ nguyên đã bắt đầu, chính là lúc chiến hỏa tận trời.

Đương nhiên còn chưa chính thức giao phong, chỉ có tiểu đội ám sát mạnh nhất âm thầm hành động mà thôi.

Tiểu đội ám sát mạnh nhất xuất động thì người bình thường chưa nhận được tin tức nên cũng không nóng bỏng lắm. Chuyện Lục Nguyên thoát khỏi tiểu đội ám sát mạnh nhất truy sát trừ một số cao tầng ra không có ai biết. Gần đây che giấu mũi nhọn của Lục Nguyên ở trung ương thiên triều là do hoa gian tổ. Hoa gian tổ là cái gì? Một đám người rảnh rỗi mọc nấm, đám người rảnh này có đủ các kiểu người, có văn minh nhị đại, có tán tu, có người rảnh bình thường, có rảnh ở di thất địa, dù sao loại người gì cũng có. Gần đây họ làm một chuyện khá là oanh động, chính là bình chọn hoa gian một trăm lẻ tám mỹ.

Hoa gian một trăm lẻ tám mỹ tức là đem một trăm lẻ tám loại xinh đẹp tập hợp cùng nhau, muốn vào bảng hoa gian một trăm lẻ tám mỹ rất khó khăn.

Bảo Nguyệt Đế Cơ nói:

- Bảng hoa gian một trăm lẻ tám mỹ điều kiện là chưa gả chưa thành thân, đã kết hôn thì không được xếp vào bảng. Lục Nguyên, bạn nữ Vân Tụ Tuyết của ngươi có vào bảng, là người duy nhất thuộc pháp cổ văn minh có mặt trong bảng, bị người gọi là đại tiểu thư hạnh phúc nhất.

Vân Tụ Tuyết ở trung ương thiên triều danh tiếng không quá lớn nhưng vì Lục Nguyên nên nổi hơn nhiều, có vào bảng.

Bảo Nguyệt Đế Cơ nói:

- Người phượng cổ văn minh vào bảng có vài người, nhưng Việt Nữ Tiểu Thanh thì không, nàng muốn vào bảng thì còn kém chút.

Tài sắc của Tiểu Thanh ở giữa hạng nhất và đỉnh cao.

Bảo Nguyệt Đế Cơ giải thích nói: Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

- Thường Nga vào bảng, được gọi là mỹ nữ bí ẩn nhất mạnh mẽ nhất, xếp đầu bảng hoa gian một trăm lẻ tám mỹ lần này.

Thường Nga được đưa và và xếp hạng nhất trong bảng cũng là bình thường. Thường Nga vốn xinh đẹp mà bí ẩn, thực lực mạnh đến không tưởng tượng nổi, vậy nên hạng nhất cũng là danh xứng với thật.

- Ngọc thố thì kém chút, không vào bảng được.

Cái này Lục Nguyên hiểu, Chung Linh đúng là mỹ nữ, nhưng chỉ là giữa hạng nhất và đỉnh cao thôi, không xem như mỹ nữ đỉnh cao nhất.

Bảo Nguyệt Đế Cơ đếm con gái Lục Nguyên quen biết, hơi đáng tiếc nói:

- Tiếc rằng lần này pháp bảo văn minh chúng ta không có ai vào bảng.

Vào bảng này vón là rất khó khăn, pháp bảo văn minh không có ai vào bảng cũng là bình thường. Nàng đếm bảng hoa gian một trăm lẻ tám mỹ, bỗng nhiên Lục Nguyên cảm thấy nguyên khí dao động mãnh liệt, đây là có cao thủ văn minh cảnh đang giao đấu. Những người khác cũng cảm nhận được nhưng không xác định phương hướng. Lục Nguyên chớp mắt bay như sao băng đi, đến nơi thấy thủ lĩnh hiện tại của pháp bảo văn minh là Thiên Công phó chủ văn minh, nhưng trên người gã cắm một thanh đao cực kỳ mỏng nhỏ, đao vừa mỏng vừa lạnh lẽo.

Phía sau đao mỏng đứng một người mặc đồ đen.

Bình luận

Truyện đang đọc