HOA SƠN TIÊN MÔN

Đó là một cửa lớn hình tròn màu huyết, trên đó khắc đầy cấm pháp, cấm pháp này e rằng nhiều bằng vạn trượng, so với Huyết Võ động còn khó vượt qua hơn nhiều, mơ hồ có Hồng sắc huyết hồng tán tràn ra.

Lục Nguyên đi theo sau những trưởng lão của Huyết Kiếm môn, đi vào trong Huyết Khố động. Vốn việc đi vào Huyết Khố động còn có kiểm tra, nhưng vì Lục Nguyên đi nheo những trương lão của Huyết Kiếm môn, còn nói mấy câu, làm cho người giữ cử tưởng rằng Lục Nguyên cũng là người cùng với đám người này, còn những người này thì cũng tưởng Lục Nguyên là người của Huyết Kiếm môn. Bởi vì Huyết Kiếm môn người nhiều vô kể, không quen biết nhau cũng là chuyện bình thường.

Cứ như vậy hắn đã vào được trong Huyết Khố động, phát hiện động này chia làm hai động trong và ngoài. Cửa lớn của động trong đóng chặt, cấm pháp trên cửa thì nhiều vô kể, còn động ngoài thì rất rộng lớn, phải bằng mấy quảng trường. trên vách tường thì đều là Huyết hồng sắc mà chủ môn nhân của Huyết Kiếm môn lưu lại.

Dò xét tình hình bên trong xong, Lục Nguyên nhìn lại, đúng là có nhiều trưởng lão, đệ tử của Huyết Kiếm môn pháp lực yếu, hiện tại tránh nạn ở đây còn có một người, người này dung mạo không nhìn rõ lắm, không phải là mắt của Lục Nguyên không tốt mà người này như thể là ảo mộng vậy, căn bản là khiến người ta không thể nhìn rõ được. Không biết dung nhan của y như thế nào, thậm chí là nam hay nữ cũng không biết. Nghe người bên cạnh nhỏ giọng bàn tán, Lục Nguyên biết được người này có lẽ là Huyết Huyễn Kiếm Tiên Cửu Thiên, một trong bảy người con của Huyết Kiếm.

Có Huyết Huyễn Kiếm Tiên ngồi đó, biết rõ người này có pháp lực trường sinh thất trọng, cho nên Lục Nguyên không dám làm bừa.

Chênh lệch là chênh lệch, nếu như hắn làm bừa mà bị Huyết Huyễn Kiếm Tiên tru sát thì là chuyện hết sức bình thường.

- Các vị yên tĩnh, đừng hoảng hốt, Tuyết sơn Tiên môn căn bản là đang diễn hài kịch mà thôi.

Huyết Huyễn Kiếm Tiên bây giờ mới lên tiếng, giọng nói của y có chút bồng bềnh, mù mịt.

Một lúc sau, bên ngoài đánh nhau càng lúc càng kịch liệt, những tiếng ầm ầm liên tiếp vang lên. Ở trong động rồi mà vẫn cảm thấy chấn động. Mà lúc này, một trưởng lão trường sinh nhát trọng xông vào nói:

- Cừu sư huynh, Lão Tổ gọi huynh đi tham chiến.

- À, vậy sao.

Huyết Huyễn Tiên Cừu Thiên gật đầu, xem ra trận triến càng ngày càng kịch liệt rồi. Ngay cả Huyết Huyễn Kiếm Tiên vốn tọa trấn Huyết Khố động cũng phải xuất động.

Cừu Thiên Mã thân mình khẽ động đã biến mất khỏi chỗ ngồi rồi. Xem ra là đi chiến đấu rồi, Lục Nguyên bỗng có tinh thần lên, lúc vị Huyết Huyễn Kiếm Tiên này ngồi đây mình không dám động thủ, hiện tại y đã đi rồi thì đồng nghĩa với việc cơ hội của mình đã đến.

Hiện tại, vấn đề mấu chốt chính là việc cầm chế của động trong, sự cấm chế ở đó e rằng mình không thể phá được.

Có lẽ cũng là vận khí ( may mắn), lúc này bỗng rầm một tiếng, một tiếng nổ vang lên, trên mặt cấm chế của cửa lớn động trong xuất hiện một đường dài, là do Huyết Kiếm Lão Tổ và Tuyết Sơn Lão Tổ đánh nhau tạo thành, hai nhân vật Đại đạo cảnh đối đầu, cấm chế không bị vỡ tan mới đúng.

Nhưng, Huyết Kiếm môn không chỉ có riêng một mình Huyết Kiếm Lão Tổ là Đại đạo cảnh, mỗi một môn phái đều che giấu một vài nhân vật, không thể đem toàn bộ thực lực của mình bày ra ngoài được. Như Hoa Sơn có một Trưởng lão đoàn, nhân vật đời thứ bảy thứ tám, cơ bản đều nằm trong nằm trong Trưởng lão đoàn.

Đương nhiên, Tuyết Sơn Tiên môn cũng không phải chó một Đại đạo cảnh, rất nhiều Đại đạo cảnh đang ở đó sống mái với nhau, vô cùng kịch liệt, mấy đường pháp lực của Đại đạo cảnh đánh ra, khiến cho cấm chế của Huyết Khố động bị nứt ra.

Phần đông người của Huyết Kiếm môn, cũng đang thảo luận chiến sự bên ngoài, lần này sẽ đánh như thế nào, kết quả trong động trong đột nhiên nứt ra. Bỗng chốc ai nấy trong mắt đều lộ ra vẻ tham lam. Huyết Kiếm môn vốn là tà ma ngoại đạo, độ trung thành của họ cũng không cao. Động trong có bao nhiêu là bảo bối như vậy, đương nhiên là ai cũng thèm muốn, nhưng ánh mắt thèm muốn là một chuyện còn việc xông lên để cướp lấy lại là chuyện khác. Chỉ cần Huyết Kiếm môn lần này chưa bị hủy diệt thì đến lúc đó ai nấy đều bị chết mà không có chỗ chôn. Cho nên, tuy lộ ra ánh mắt đầy thèm khát, nhưng chẳng ai dám động vào cả.

Lục Nguyên thầm nghĩ trong lòng, quả nhiên là trời cũng giúp ta rồi, vận khí ( may mắn) đã đến thì muốn cản cũng chẳng được.

Thật sự là quá may mắn, những người khác của Huyết Kiếm môn không dám vào trong động để cướp bảo bố, nhưng mình không phải là người của Huyết Kiếm môn, hơn nữa bản tính của Lục Nguyên là cả gan làm loạn, hiện tại làm sao lại không xông lên cơ chứ.

Lục Nguyên liền muốn xông lên.

Lục Nguyên liền xông vào.

- Người đó là phạm nhân của thiên lao.

Đột nhiên có một giọng nói sắc nhọn vang lên, thì ra là người trong số đến Huyết Khố động để tránh nạn. Người này lúc đó cũng là hiểm lại càng hiểm, mệnh rất lớn, không chết trong tay những người thoát trong thiên lao ra, cho nên đã đến Huyết Khố động để lánh nạn.

Ở trong Huyết Khố Động tránh nạn có rất nhiều người, y bắt đầu không chú ý đến Lục Nguyên.

Tuy nhiên thỉnh thoảng y đột nhiên nhìn một cái, phát hiện Lục Nguyên, tất nhiên là kêu lên.

Sau khi y kêu lên như vậy, tất cả đều nhìn về phía Lục Nguyên. Lục Nguyên bật cười lớn:

- Đúng vậy, ta không phải là người của Huyết Kiếm môn tà ma ngoại đạo.

Cái này giống như chọc vào tổ ong vò vẽ rồi.

- Dám bảo bọn ta là tà ma ngoại đạo ư, nghe khẩu khí này xem ra là người của chính đạo tiên môn rồi.

- Ha ha, người của chính đạo tiên môn mà dám xông vào đại bản doanh của Huyết Kiếm môn tà ma ngoại đạo chúng ta sao?

- Hắn tự đi tìm đến cái chết đó.

- Hắn đúng là muốn chết thật rồi.

- Còn trẻ như vậy mà đã muốn chết rồi ư, thật là đáng tiếc.

- Chúng ta phải giết hắn.

- Vội giết làm gì, người của chính đạo tiên môn chán sống như vậy chúng ta phải tra tấn từ từ, chưa gì đã giết thì còn ra cái gì nữa.

- Đúng vậy.

- Này, lần này cứ để tôi động thủ cho.

Người của Huyết Kiếm Môn đều nhao nhao cười quái dị, trên mặt tỏ ra vô cùng ngạc nhiên, người thì nhe răng cười, người thì nhếch mép cười…đám người của Huyết Kiếm Môn này quả thật rất tự tin, đối phó với một chính đạo môn nhân trẻ tuổi như vậy, trong khi người của Huyết Kiếm Môn lại nhiều như vậy. Hơn nữa, trong đó còn có mấy vị Tu tiên giả tứ trọng, ngũ trọng trường sinh.

- Giết hắn đi.

Một tiếng này vang lên, mấy chục đường Huyết quang đánh về phía Lục Nguyên. Những huyết kiếm này đều có sát pháp riêng, chiêu thức riêng.

Một chiêu Huyết Vũ Luân Hồi, huyết hoa như đua nhau nhảy múa, một thức triển khai đi ra, trong tầm mắt của người sẽ đầy Huyết quang, tất cả những thứ khác dường như thấy mà không thấy, sau đó lại trúng chiêu.

Một thức Huyết Kiếm Vô Ảnh, kiếm hóa thành hư không, khiến người ta không thể nào tìm được, sau đó công kích lại đối thủ, đối thủ rất dễ bị trúng kiếm.

Một chiêu Huyết Ảnh Hư Ảo chính là lợi dụng đủ loại thủ đoạn, hóa một thanh kiếm thành ba thanh kiếm đồng thời công kích. Mà trong đó chỉ có một thanh là thật, còn hai thanh còn lại đều là hư ảo. Tuy nhiên trong nháy mắt ta phải đoán được, nếu không thì chỉ một chiêu là sẽ bị thất bại ngay.

Một thức "Huyết Hải Đồng Nguyên" từ dưới lên trên, vừa ra tay là băng hàn cực độ, làm chậm tốc độ của người khác.

Một thức "Huyết ma giáng sinh" lại sinh ra vô vàn huyết ma trong lòng người khác.

Những chiêu thức này, không phải là chiêu thức trong "Cổ Ma Thần Huyết Kiếm Bổ Thiên Pháp", nhưng cũng là tuyệt kỹ độc môn mà Huyết Kiếm Lão Tổ sáng tạo ra. Những Tu tiên giả có số trường sinh lớn khi thi triển ra, trong khoảng thời gian ngắn huyết khí cuồn cuộn bốc lên, Huyết sát mê loạn nhân tâm.

Bọn họ muốn Lục Nguyên chết.

Một người của Chính đạo tiên môn, mà lại dám xông vào đại bản doanh của Huyết Kiếm môn tà ma ngoại đạo.

Chết đi!

Huyết quang đã đạt tới một trạng thái nhất định, mà sát ý và tức giận trong lòng những kẻ tà ma ngoại đạo này cũng đã lên tới trạng thái cao nhất.

Khí thế mạnh nhất rồi sao? Được lắm, đây là thời điểm ra tay, Lục Nguyên ấn tay lên trên chuôi kiếm, trong thời khắc mà khí thế của những người này trở nên mạnh nhất thì Lục Nguyên đã xuất kiếm.

Hắn xuất liên tục năm kiếm.

Kiếm quang ngũ sắc trên thanh Dưỡng Ngô kiếm của Lục Nguyên lóe lên, kiếm quang ngũ sắc gần như hợp thành một vòng tuần hoàn hoàn mỹ. Năm đạo kiếm ý Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ ngùn ngụt bốc lên, nhằm thẳng hướng đối phương mà tấn công. Cho dù "Huyết vũ luân hồi", "Huyết kiếm vô ảnh", "Huyết ảnh hư huyễn", hay "Huyết hải đống nguyên" thì đều nằm trong ngũ hành.

Ngũ hành luân hồi kiếm đạo, phá cho ta.

Thanh trường kiếm trong tay Lục Nguyên đi tới đi lui, Ngũ Hành Kiếm ý trở nên mãnh liệt, đối với những chiêu thức kỳ diệu hơn nữa, tuyệt học mạnh hơn nữa cũng ở trong Năm đạo kiếm ý mà bị nuốt mất.

Lục Nguyên cũng biết, kiếm thuật hiện tại của mình, còn có Tiến cảnh không gian rất lớn.

Ví dụ như, mình bây giờ muốn xuất liên tục năm kiếm, nếu như có thể đem nhiều kiếm ý dung hợp thành một, thì căn bản không cần phải dùng đến năm kiếm liên tục, chỉ cần một kiếm là có thể phát huy năm đạo kiếm ý rồi. Ngoài ra, nếu mình luyện thành Ngũ Hoàng Luân Hồi Kiếm Đạo, thì còn trở nên đáng sợ hơn bây giờ nhiều.

Hơn nữa, thế gian này vẫn có kiếm thuật cùng cấp với Ngũ Đế Ngũ Hoàng Luân Hồi Kiếm Đạo

Rất nhiều tư tưởng, đều đã đi sâu vào bộ não.

Đánh bại, tấy cả đều đánh bại.

Đúng vậy, Lục Nguyên thật ra cũng không dùng quá nhiều tâm tư ở phía trên, nhưng với thực lực của hắn bây giờ, tuyệt đối vượt qua đám người trước mặt này. Hơn nữa Ngũ Hành Luân Hồi Kiếm Đạo trở nên bá đạo đến kinh người, cho nên rất dễ dàng đánh bại đối thủ, chiêu kiếm của bọn họ đều bị phá vỡ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Tên nào tên nấy đều há hốc mồm miệng, bọn họ không ngờ rằng, nhiều người như vậy cùng ra tay với một hậu bối của Chính đạo tiên môn, kết quả lại trở nên thảm hại như vậy. Hắn chỉ xuất ra vài kiếm là có thể làm cho phía mình trở thành những kẻ bại trận. Đây quả là khó tin, bọn họ đều nói không thành lời rồi.

Tên hậu bối của Chính đạo tiên môn này rốt cuộc là ai?

Đều đánh bại rồi sao? Thật ra một kích này, chỉ là đánh bại đại bộ phận cường giả ( kẻ mạnh) ở động ngoài của Huyết Khố động. Những người có Trường sinh nhị trọng, tam trọng, tứ trọng đều đã bị đánh bại, chỉ còn lại những kẻ yếu hơn, tự nhiên không dám động thủ, mà chỉ trừng mắt líu lưỡi nhìn về phía Lục Nguyên. Lục Nguyên cũng không làm gì bọn họ, mà lập tức xông vào động trong của Huyết Khố động, nơi cất giấu không biết bao nhiêu bảo bối.

Ngự kiếm xuyên qua khe hở mà mấy vị Đại đạo cảnh giao thủ tạo thành. Vừa vào đến động trong, mới phát hiện ra mình đã rơi vào "biển máu", như thể đó là một thế giới hàn băng mà tanh mùi máu vậy. Toàn thân đều bị rơi vào trong đó, còn hàn băng cổ quái ở xung quanh thì đã xâm nhập vào bên trong người mình.

Nếu như mình chưa tới Trường Sinh kỳ, e rằng hiện tại sẽ bị tà khí nhập vào cơ thể, tẩu hỏa nhập ma, mãi mãi bị chôn thân ở đó mà khó có thể thoát ra được.

Lục Nguyên âm thầm vận Vân Long thập biến, chính đạo công pháp, tự sẽ có tác dụng tránh tà. Còn Dưỡng Ngô kiếm cũng khẽ kêu, trên thân kiếm lóe lên một chuỗi bạch quang, Dưỡng Ngô kiếm vẫn là một thanh kiếm của chính khí.

Lục Nguyên đem huyết sắc chống cự bên ngoài, mới có thời gian để xem đây rốt cuộc là cái gì.

Từng mảnh từng mảnh thấm đầy mùi tanh của máu tươi, lạnh giá vô cùng, lại mềm mềm nhũn nhũn, đây là cái gì nhỉ?

Chẳng lẽ đây là Huyết vân sao?

Lấy Vân hệ làm thí dụ, lai lịch của Vân hệ linh thú, trước kia cũng từng nói qua rồi, chính là mây trắng vô viên tích tụ lại một chỗ, toàn văn tự đã trải qua sự bồi luyện của linh khí thiên địa, và sự bồi luyện của ngàn năm mới sinh ra linh thú, mà linh thú cấp càng cao thì càng cần thời gian lâu, giống như Vân kình thì việc cần đến cả vạn năm tuyệt đối không phải là giả.

Mà bản thân, những mây trắng mấy trăm năm kia, cho dù chưa sinh ra linh thú, nhưng bản thân nó cũng có linh khí dày đặc, có thể dùng để tu hành, trên đỉnh Bắc Phong có mây trắng vô cùng tuy nhiên Bắc Phong có rất nhiều người luyện tâm pháp của Vân hệ, cho nên linh khí của bạch vân (mây trắng) đã sớm bị hút hết rồi.

Mà cái này, rõ ràng là loại bạch vân (mây trắng) có linh khí đậm đắc. Huyết vân được tạo thành bởi các loại tà pháp, loại huyết vân này rất có lợi đối với những người tu hành huyết vân, hoàn toàn có thể dùng như Linh thạch, thậm chí còn dễ dùng hơn cả linh thạch nhiều.

Được lắm, ở trong động khố này tràn đầy Huyết vân.

Lục Nguyên cũng không khách khí, giơ tay lấy bắt, cứ thế, đem Huyết vân nhét vào túi Tiểu tu di của mình. Loại Huyết vân này một khi dùng nước Thiên tịnh thì cũng có lợi cho mình. Nhiều thứ tốt như vậy không dại gì mà không lấy cả. Túi Tiểu tu di càng lúc càng nhiều Huyết vân, còn Huyết vân ở động trong này càng lúc càng mỏng đi.

Khi mà Huyết vân trong động mỏng đi, thì có thể nhìn thấy bảy tám phần của động trong này. Chỉ mỗi ở đây thôi đã có bao nhiêu là pháp bảo, phải đến hàng chục loại với đầy đủ loại, đại đa số đều để bổ sung huyết khí. Tuy nhiên bảo quang sáng chói, nhìn không rõ hết, còn có rất nhiều Huyết vân linh thú, trời ôi!

Lục Nguyên không chút khách khí, đang định động thủ, thì phát hiện cách chỗ mình không ca có một hòn đá to bằng bàn tay, tảng đá đó tinh bảo vô cùng, giữa hòn đá dường như có một thanh kiếm đang nhảy múa vậy, đây chính là Thiên Ngộ thạch.

Ở giữa thiên địa, có thập đại kỳ thạch.

Thập đại kỳ thạch này cũng chỉ là nghe qua, chứ chưa được nhìn thấy bao giờ.

Ví dụ trong đó đồng dạng, được xưng là đại kim cương, loại đại kim cương này, chính là loại đá cứng nhất ở giữa thiên địa này, ngay cả những nhân vật Đại đạo cảnh cũng không thể làm vỡ được, là loại đá để bí mật cất giấu sự vật tốt nhất, tuy nhiên loại đá này quá quý hiếm, ở cả nước Tấn cũng chẳng gặp bao nhiêu, nghe nói ở nước Tần thì có nhiều hơn chút, chỉ có loại đá Trung ương Thiên triều là nhiều.

Trong thập đại kỳ thạch có một loại, được xưng là Pháp Hoa thạch, loại đá này chính là tụ hợp của linh khí trời đất mà thành, dùng để gia tăng pháp lực thì quá tốt.

Bình luận

Truyện đang đọc