HOA SƠN TIÊN MÔN

Một con đường cát vàng hướng lên trên, thẳng tới sơn mạch thấp bé không xa.

Chu gia tiểu thư bị người Huyết Kiếm Môn cột trên sơn mạch thấp bé đó.

Lúc này dưới chân núi nhỏ kia có bốn người bước đi.

Đi chính giữa là người đàn ông trung niên tóc bạc mặt đầy mệt mỏi. Bên tay phải người đàn ông trung niên là hai ông lão tóc muối tiêu, tay trái là một thanh y thiếu niên. Ba người đàn ông tuổi lớn mặt đầy mệt mỏi và lo lắng, thanh y thiếu niên cầm hồ lô rượu nhấp từng hớp.

Chu Kỳ Vượng liếc thanh y thiếu niên bên cạnh, không ngờ cuối cùng chịu liều mạng trừ người trong nhà ra chỉ có thanh y thiếu niên này, thật là cảm thán.

Chu Kỳ Vượng siết nắm tay, nắm chặt trường kiếm. Lần này đi chịu chết, lực lượng Chu gia đã không giữ lại bao nhiêu, chết không ít, phen này trước khi xuất phát gã đã sắp xếp xong hậu sự. Nếu gã không trở về nữa thì do người nào đảm nhiệm gia chủ, chuyện như thế đã sắp đặt xong.

Chuyến này là liều mạng, Chu Kỳ Vượng hít sâu một hơi, lần nữa hai tăng nhanh bước chân.

Lúc này Lục Nguyên đang cảm thán. Phong cảnh đại mạc khác với nơi hắn sinh ra. Sơn mạch sạm vàng thế này, dọc theo đường đi cũng có chút sắc xanh, nhưng đều là cỏ cây thấp lùn. Thôi, tập trung chút, lập tức phải đối phó một cao thủ trước nay chưa từng gặp.

Luyện thể kỳ tam tầng hoặc tứ tầng, hắn chưa từng gặp cao thủ như vậy. Hớp ngụm rượu, quăng hồ lô rượu vào trong tu la túi, tay hắn ấn trên chuôi kiếm Dưỡng Ngô kiếm.

Ngọn đồi này rất nhỏ, không mất bao lâu đã đến đỉnh chớp. Tại một khối đất trốn trên đỉnh chóp nằm một hoàng y thiếu nữ quần áo ngay ngắn. Hoàng y thiếu nữ bị dây thừng rất thô trói chặt, không thể động đậy. Hoàng y thiếu nữ khuôn mặt rất xinh đẹp, mặt trái xoan, hai bên có một lúm đồng tiên, một lọn tóc rũ xuống, mặt tràn đầy mồ hôi và hoảng hốt. Dây thừng thô đen trói thiếu nữ càng thêm nhỏ xinh.

Bên cạnh hoàng y thiếu nữ ngồi một trung niên đạo nhân. Trung niên đạo nhân vóc dáng vô cùng vạm vỡ, nào giống một đạo nhân? Giống như đồ tể hơn. Đạo bào màu đỏ chính là đặc điểm riêng của Huyết Kiếm Môn.

Đạo nhân mặc đạo bào đỏ thấy bốn người Chu Kỳ Vượng, Chu Thiết Kiền, Chu Thiết Nhiệt, Lục Nguyên đi đến thì cười to nói:

- Ha ha, lại có mấy con quy chịu chết. Cho nên nói cột Chu gia tiểu thư tại đây là mua bán hời, có thể hấp dẫn đám tu tiên giả các ngươi không ngừng lên núi. Đến lúc đó lấy máu thịt tu tiên giả các ngươi ngưng luyện ra Huyết Vân Linh Thú cho ta, đợi khi Huyết Vân Linh Thú tế luyện xong thì có thể hưởng thụ mỹ nhân luôn.

Bên cạnh Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân có gần mười cái xác, máu nhuộm mặt đất thành màu đỏ, tại sa mạc nắng nóng phát ra mùi hôi có chút khô ráo. Trên bầu trời thực thi thứu không ngừng kêu gào lượn lờ. Chẳng qua thực thi thứu cũng cảm giác được Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân đáng sợ, không dám đáp xuống ăn thịt người.

Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân cười ha hả, tay động, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm đỏ máu, chính là huyết kiếm. Huyết Kiếm Môn khác với môn phái khác, bọn chúng không cần phi kiếm, linh kiếm, tiên kiếm cái gì, chúng có thể lấy máu tế luyện ra kiếm của mình, cách một đoạn thời gian phun một búng máu lên, khiến huyết kiếm càng lúc càng lợi hại, ngày càng lớn mạnh.

Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân lấy ra huyết kiếm tấn công Chu Thiết Kiền. Thế kiếm này cực nhanh, Chu Thiết Kiền chưa kịp phản ứng thì Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân đã tới trước mặt. Chu Thiết Kiền hết cách, chỉ có nước giơ kiếm lên cứng rắn chặn chiêu này. Nhưng pháp lực phủ trên huyết kiếm cường đại tới cỡ nào.

*Bộp* một tiếng Chu Thiết Kiền bị đánh bay rất xa, suýt chút rơi xuống núi, miệng liên tục hộc máu, hiển nhiên mới rồi một kích khiến lão trọng thương.

Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân này quá mạnh. Trưởng lão Chu gia Chu Thiết Kiền là tu vi luyện khí cửu tầng vậy mà bị một nhát kiếm trọng thương đến thế.

Lúc này Lục Nguyên rơi vào suy tư.

Huyết Vân Linh Thú.

Nghe nói tâm pháp cao nhất của Huyết Kiếm Môn chính là Huyết Vân tâm pháp. Huyết Vân tâm pháp bàn về thâm ảo thì không bằng Vân Long tâm pháp, nhưng cũng là tâm pháp vân hệ khá nổi danh tại tu tiên giới Đại Tấn quốc, bàn về thực lực thì chỉ dưới Vân Long tâm pháp, về danh tiếng thì không kém Vân Long tâm pháp bao nhiêu. Nghe nói Huyết Vân tâm pháp của chúng có chỗ khá đặc biệt.

Tâm pháp cao nhất trong môn phái này tất nhiên là Huyết Vân tâm pháp thuộc về tâm pháp vân hệ, bọn chúng cũng cần linh thú vân hệ. Nghe nói chúng có một loại bí pháp, một khi được đến linh thú vân hệ thì có thể dùng máu tăng phẩm cấp linh thú vân hệ. Ví dụ như đem tiểu hình linh thú tăng thành trung hình linh thú, nhưng cái này cần rất nhiều máu, thậm chí là máu của nhiều tu tiên giả.

Loại linh thú bị ô nhiễm quá nặng tăng cấp được gọi là Huyết Vân Linh Thú.

Khi hắn tại Bắc phong, bởi vì Huyết Kiếm Môn luyện Huyết Vân tâm pháp cũng là vân hệ tâm pháp, cùng loại với Vân Long tâm pháp nên có đặc biệt giảng dạy, lúc ấy Lục Nguyên chẳng biết tại sao không thiếp ngủ nên nghe lọt tai, bây giờ nghe đến Huyết Vân Linh Thú lập tức nhớ lại ngay.

Thì ra Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân ở đây là muốn mượn máu tu tiên giả tăng đẳng cấp Huyết Vân Linh Thú.

Sa mạc là bao la, mênh mông vô bờ cát vàng kéo dài tới chân trời. Sa mạc tĩnh lặng, mặt trời điên cuồng chiếu ánh nắng thiêu mặt đất, cát vàng biến vô cùng nóng bức. Không có gió, không có tiếng động, khí nóng không tiếng động lăn lộn. Thế giới cát vàng đơn điệu, khô khan, khắp nơi đều là hơi thở tử vong, thực thi thứu ở trên không trung bay lượn, không dám xuống dưới kiếm ăn.

Trên đỉnh núi vàng, Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân tựa đồ tể giơ tay một kiếm đã đánh bay Chu Thiết Kiền, cho thấy thực lực vô cùng cường đại. Nhát kiếm đến quá nhanh, ba người Chu gia vốn không kịp phản ứng.

Thấy tình hình như vậy, Chu Kỳ Vượng và Chu Thiết Nhiệt nhìn nhau, hét:

- Bày kiếm trận!

Hai người cùng ra tay, tại kiếm trận phối hợp với nhau, định lấy đó đánh bại Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân. Vốn họ định bao gồm cả Chu Thiết Kiền, ba người cùng nhau bày kiếm trận, tuy rằng xác suất thành công cực nhỏ nhưng tốt xấu còn một chút hy vọng thành công. Tất nhiên họ cũng hiểu lần này xác suất tử vong rất cao.

Vậy nên lúc Chu Kỳ Vượng ra khỏi nhà đã sắp xếp xong hậu sư.

Lại nói chiến đấu hiện tại.

Chu Kỳ Vượng và Chu Thiết Nhiệt hai người lập tức bày ra một kiếm trận. Nói đến kiếm trận tất nhiên Võ Đang tiên môn là nhiều nhất, lấy kiếm trận xưng hùng Đại Tấn quốc. Chu gia ở cơ duyên xảo hợp được người Võ Đang tiên môn dạy một chút kiến thức kiếm trận.

Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân cười càn rỡ nói:

- Một chút thủ đoạn cũng dám lấy ra?

Chỉ thấy huyết bào của gã xoay tròn trên không trung, gã điên cuồng xoay nhanh, huyết kiếm và huyết bào cùng một màu khiến nhìn không rõ đâu là huyết kiếm, đâu là huyết bào.

*Đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh!*

Một chuỗi tiếng va chạm, huyết kiếm đột nhiên đâm ra từ huyết bào, sau một chuỗi tiếng đánh, nhanh chong ra tay, hai người Chu Kỳ Vượng và Chu Thiết Nhiệt đều hộc máu ngã xuống đất. Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân ngừng xoay tròn.

Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân cười to nói:

- Tốt lắm, đám các ngươi, ta không vội giết ngay, dù sao tế luyện Huyết Vân Linh Thú dùng máu người sống càng tốt!

Gã động tay, bên cạnh lập tức xuất hiện một linh thú vân hệ Huyết Vân Lang màu đỏ rực. Huyết Vân Lang của gã cao cỡ nửa người, trông như nhuộm đẫm máu tươi, khiến người ớn lạnh, khác với linh thú vân hệ bình thường đáng sợ. Kỳ thực con Huyết Vân Lang này bản thân chính là tiểu hình linh thú Vân Cẩu thăng lên trung hình linh thú Huyết Vân Lang. Hiện tại gã muốn mượn máu của tu tiên giả lần thứ hai tăng phẩm chất Huyết Vân Lang.

Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân cười khục khặc, chỉ huy Huyết Vân Lang đến bên cạnh Chu Kỳ Vượng. Trong đám người này, máu của Chu Kỳ Vượng là nhiều nhất cho nên trước tiên tìm tới gã.

Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân động trường kiếm chém xuống, một tan rã một chút năng lực phản kháng cuối cùng của Chu Kỳ Vượng, rồi mới bắt đầu huyết tế.

Vào lúc này, người Chu Kỳ Vượng bỗng nhúc nhích.

Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân nhìn sang, thế mới phát hiện vừa này thanh y thiếu niên động thân hình, kéo Chu Kỳ Vượng sang một bên, để gã tránh thoát một kiếm.

Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân bật cười nói:

- Hậu bối kia, ta xem ngươi tuổi còn rất trẻ, muốn để ngươi sống lâu vài ngày, cuối cùng huyết tế ngươi. Ngươi giỏi lắm, dám chủ động ra tay, thật muốn tìm chết mà!

Lục Nguyên ngáp một cái, tay ấn chuôi kiếm:

- Muốn huyết tế ta phải xem ngươi có bản lĩnh đó không đã.

Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân nghe vậy cực kỳ giận dữ, Huyết Kiếm Môn công pháp không tu thân dưỡng tính, vị đạo nhân tựa đồ tể này tính tình không mấy tốt. Thân hình gã ở trên không trung biến mất, chớp mắt đã tới trước mặt Lục Nguyên, huyết quang như rắn độc đâm thẳng hướng hắn, đây chính là luyện thể kỳ.

Tốc độ của luyện thể kỳ nhanh hơn luyện khí kỳ rất nhiều, thời gian giao đấu nhanh như tia chớp.

Lục Nguyên hơi ngoài ý muốn, trước kia chưa từng đấu với người có tốc độ nhanh như vậy. Tốc độ của Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân so với Tống Nam Sơn còn nhanh hơn, nhưng hắn ứng phó được, dù sao phong kiếm ý nổi tiếng là nhanh.

*Keng!*

Dưỡng Ngô kiếm và huyết kiếm va nhau, Lục Nguyên lùi ra sau một trượng, Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân cũng lùi ra xa nửa trượng.

Quả nhiên, nếu bàn về pháp lực thôi thì Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân chiếm ưu thế.

Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân va chạm một kích xong kíp mắt nói:

- Hay cho hậu bối nhà ngươi, không ngờ có pháp lực luyện thể kỳ. Không tệ, không tệ, trẻ vậy đã có pháp lực như thế. Đáng tiếc, pháp lực đạo ra là luyện thể kỳ tứ tầng, ngươi đấu không lại đạo gia đâu. Tiếc thật, tuổi trẻ tài tuấn như thế mà sắp chết trong tay đạo gia. Tinh huyết của ngươi chắc có thể khiến một con vân thú loại nhỏ thông qua huyết tế trưởng thành Huyết Vân Linh Thú cỡ trung.

Luyện thể kỳ tứ tầng! Nghe câu này thì Lục Nguyên cũng giật nảy mình. Môn phái Huyết Kiếm Môn kiếm pháp hơi quái lạ, bọn chúng có thể thông qua phun máu lên kiếm tăng sức chiến đấu. Cực hạn của hắn chắc là đánh với nhân vật luyện thể tứ tầng. Tiểu cảnh giới vượt hai tầng đối phó đối thủ, nếu đối phương là luyện thể ngũ tầng thì hắn đánh không lại nữa.

Chính là nói, nếu đối phương thông qua phun máu lên kiếm tăng sức chiến đấu, hắn sẽ không là đối thủ. Tất nhiên lúc mới bắt đầu đối thủ phát hiện pháp lực của hắn không bằng người ta, chắc sẽ không vội vàng phun máu lên huyết kiếm. Dù luyện Huyết Vân tâm pháp thì huyết lượng cũng có hạn, không đụng tới kình địch thì sẽ không vội phun máu lên huyết kiếm.

Vậy nên nếu hắn muốn đánh thì phải bắt đầu dưới tình huống không làm Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân chú ý dẫn gã vào kiếm quyển của hắn, tiêu hao, để gã không làm được cái việc phun máu lên kiếm.

Nếu không thì trận chiến này hắn sẽ thua.

Thú vị.

Lúc này Lục Nguyên cảm thấy thú vị, hưng phấn hừng hực.

Tốt lắm, đã lâu không nghiêm túc chiến đấu như vậy. Dù là tại ngũ phong đại tái đấu với Tống Nam Sơn cũng chưa từng nghiêm túc đấu. Nay phải liều mạng đụng độ một phen, xem coi mình đối đầu luyện thể tứ tầng sẽ có kết quả gì.

Dưỡng Ngô kiếm và huyết kiếm va nhau.

Lúc mới bắt đầu thì Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân chiếm ưu thế, gã cảm thấy đặc biệt sảng khoái. Một là vì gã trên cơ, hai là vì gã phát hiện Lục Nguyên dùng kiếm pháp của Hoa Sơn tiên môn. Huyết Kiếm Môn Huyết Kiếm Lão Tổ ở dưới tay Yến Thương Thiên tùy tiện một nhát kiếm đánh trọng thương, khó khăn lắm mới nhặt một mạng chạy trốn, sau này vô cùng e ngại Hoa Sơn tiên môn, đặc biệt nghiên cứu kiếm pháp ngũ phong Hoa Sơn tiên môn. Tất nhiên, Huyết Kiếm Lão Tổ không có can đảm nghiên cứu ra kiếm pháp Hoa Sơn tiên môn rồi tìm Yến Thương Thiên báo thù. Tìm Yến Thương Thiên báo thù đúng là cần can đảm to lớn, Huyết Kiếm Lão Tổ xếp ba hàng đầu ma đạo không dám.

Lão nghiên cứu kiếm chiêu Hoa Sơn tiên môn chỉ là vì sau này nếu đụng phải Yến Thương Thiên còn có thể thoát được mấy chiêu.

Đương nhiên nếu đệ tử dưới tay lão có thể bí mật giết chết đệ tử Hoa Sơn tiên môn thì lão sẽ thưởng hậu hĩnh. Huyết Kiếm Lão Tổ chính là tiểu nhân như vậy đấy. Đánh không lại người ta thì rất sung sướng khi dễ đồ tử, đồ tôn của người ta. Đương nhiên phải âm thầm giết, nếu mà bị Hoa Sơn tiên môn biết được, Huyết Kiếm Lão Tổ rất sợ Yến Thương Thiên sẽ tìm tới cửa.

Huyết Kiếm Lão Tổ là tiểu nhân, tiểu triệt để, không có chút phong độ tông sư.

Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân vừa mới bắt đầu giao đấu đã chiếm ưu thế thì rất nhiên rất vui, nghĩ tới có thể lấy đầu Lục Nguyên trở về lĩnh thưởng, tâm tình gã hưng phấn. Nhưng tại sao đánh lâu như vậy mà mặc kệ huyết kiếm công kích cỡ nào, Lục Nguyên chỉ rơi vào thế yếu chứ không bị thương? Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân càng đánh càng thấy lạ, đợi gã kịp phản ứng thì đã bị dẫn vào một kiếm quyển lạ lùng.

Tốt lắm, hoàn thành thu lưới. Lục Nguyên thong dong đung đưa trường kiếm trong tay. Vì đưa Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân vào trong võng kiếm của hắn, mới bắt đầu hắn làm bộ rơi vào thế yếu. Hết cách, hắn hơi sợ Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân phun máu lên huyết kiếm tăng mạnh sức chiến đấu, giờ thì không phải lo nữa.

Kiếm quang động, kiếm quang chớp lóe, kiếm quang mang theo ánh sáng chói lòa. Kiếm quang vốn như thu thủy lúc này tựa như ánh nắng nóng cháy lấp lóe. Đối mặt kiếm quang như vậy, Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân lấy làm lạ. Hậu bối này tuổi còn trẻ như thế chẳng những pháp lực đến luyện thể kỳ, còn có kiếm pháp đáng sợ đến vậy. Chết tiệt, Hoa Sơn tiên môn ở đâu ra bồi dưỡng nhân vật yêu nghiệt như thế này? May là gã còn giấu tuyệt chiêu cuối cùng, lấy máu bản thân huyết tế huyết kiếm. Một khi lấy máu bản thân huyết tế huyết kiếm thì có thể trong thời gian ngắn tăng sức chiến đấu, nhưng mất máu thì nguyên khí đại thương, cách này không thể sử dụng nhiều.

Nay có thể giết nhân vật quan trọng đệ tử chân truyền của Hoa Sơn tiên môn thì lời to rồi. Nguồn truyện: Truyện FULL

Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân định phun máu nhưng chợt phát hiện mình mới há mồm thì có một đạo kiếm quang đánh tới, sợ là chưa phun ra máu đã bị một nhát chém bay đầu. Muốn phun máu thì nhất định phải chặn kiếm quang của Lục Nguyên đã.

Nếu không thì dù làm thế nào gã cũng phun không ra ngụm máu này.

Đáng chết!

Quả nhiên đối phương hoàn toàn bị kiếm quyển của hắn kiềm chế, sắp khống chế đối thủ rồi. Một đợt nóng bức như gió mùa hè thổi qua toàn thân Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân đã bị vài vết thương, đây là siêu thoát kiếm ý của Lục Nguyên. Nhưng siêu thoát kiếm ý quá cao cấp, trên đỉnh núi không một ai nhận ra được.

Bình luận

Truyện đang đọc